Thập Niên 70 Quân Tẩu Đến Từ Cổ Đại (Full)
Chương 38
Trời xanh lam lam
2024-10-03 20:47:05
Kỷ Nghênh Hạ mím môi, vụng trộm cười cười, Đại bá mẫu này cũng là đủ.
Bà nội Kỷ trừng mắt nhìn Kỷ Nghênh Hạ. Kỷ Nghênh Hạ nhanh chóng che miệng lại, nghiêm trang ho khan một cái. Không nên, không nên, cô là tiểu bối, sao có thể cười nhạo trưởng bối, thật sự là không nên.
Kỷ Nghênh Bắc chỉ cảm thấy đỏ mặt không thôi. Mẹ hắn, thật đúng là...... Làm hắn khó mà mở miệng!
- “Được rồi, chuyện này, vậy cứ thế quyết định!...... Chờ qua mười lăm tháng tám, chúng ta liền dọn ra ngoài. Ngày mai Hạ Hạ trước tiên thu dọn nhà cũ! Đến lúc đó chúng ta trực tiếp dọn đến ở là xong!”
Bà nội Kỷ giải quyết dứt khoát nói.
- “Mẹ, mẹ đừng làm loạn nữa? Có thể giữ chút thể diện cho con được không?”
Kỷ Đại bá cười khổ nói.
- “Ai cùng con náo loạn a? Chuyện này ta với cha con thương lượng thật lâu, chỉ bất quá chưa kịp nói mà thôi. Con sao có thể nói chúng ta náo loạn đâu?”
Bà nội Kỷ trầm mặt nói, bọn hắn hai người già là loại người càn quấy sao?
- “Mẹ, đã như vậy, người không cần chuyển, chúng con chuyển, mang theo Nghênh Bắc bọn hắn dọn ra ngoài!”
Kỷ Đại bá bực bội nói:
- “Dù sao căn nhà này cũng là lấy tiền trợ cấp của em trai xây dựng, vốn là không thuộc về chúng con!”
- “Được rồi, con nổi điên cái gì!”
Bà nội Kỷ lớn tiếng nói:
- “Mẹ với cha con mang theo Hạ Hạ dọn ra ngoài, là thông qua cân nhắc mới ra quyết định, chờ Hạ Hạ xuất giá , chúng ta còn có thể chuyển về tới, chúng ta còn muốn trông cậy vào các ngươi cho chúng ta dưỡng lão đâu, con cho rằng con có thể chạy a?”
- “Mẹ. . . Vậy mẹ chuyển tới chuyển đi phiền phức như vậy, Hạ Hạ cũng đã lớn rồi, cũng không lâu nữa sẽ kết hôn, mẹ còn muốn chuyển ra ngoài làm gì cho phiền phức a?”
Kỷ Đại bá thở phào nhẹ nhõm, cha mẹ không phải có ý khác liền tốt, ông ta sờ lên đầu nói.
- “Cao hoa, chuyện khác mẹ không muốn nói nữa, Hạ Hạ lớn, con chỉ cần biết rằng, chúng ta mang theo con bé dọn đi ra ngoài, là thận trọng cân nhắc qua. Con không cần ngăn cản, cũng ngăn không được!”
Bà nội Kỷ cường ngạnh nói:
- “Còn về hôn sự của Hạ Hạ, cũng không cần các con quan tâm, có ta cùng cha con ở đây!”
- “Mẹ, như vậy sao được...... Nếu chúng con không quan tâm đến hôn sự của Hạ Hạ, nhà họ Diệp sẽ nói sao?”
Lý Mai Anh tức giận hỏi, hôn sự của Kỷ Nghênh Hạ không để bọn hắn nhúng tay, vậy ai sẽ thay Xuân Xuân lấy chồng a? Chẳng lẽ bà lão đổi ý, muốn cho Xuân Xuân gả cho người tàn tật kia? Nghĩ cùng đừng nghĩ!
Trong mắt Kỷ Nghênh Hạ hiện lên một tia ớn lạnh. Bất quá, cô không có lên tiếng, cô tin tưởng bà nội sẽ không hại cô. Trên thế giới này, ai cô cũng có thể không tin, nhưng cô lại dành trọn niềm tin cho bà nội, người hết lòng bảo vệ cô. Mặc dù lòng bàn tay, mu bàn tay đều là thịt, nhưng da thịt trên mu bàn tay sao có thể dày bằng lòng bàn tay? Cho nên chỉ cần là người, chỉ cần có tâm, đều sẽ thiên vị, cô chỉ cần biết rằng bà nội là hướng về cô là được rồi.
- “Diệp gia có chuyện gì?”
Bà nội Kỷ lạnh lùng nhìn Lý Mai Anh, lại hỏi:
- “Diệp gia có chuyện gì?”
- “Cái kia, đây không phải là chuyện hôn sự của Xuân Xuân, không phải là cùng đứa con trai kia của Diệp gia đính hôn sao?”
Lý Mai Anh ấp úng, ngượng ngùng nói.
- “Từ đâu có hôn lễ?”
Bà nội Kỷ giễu cợt hỏi, tiếp đó bà nhìn Kỷ đại bá:
- “Kỷ Nghênh Xuân có hôn sự lúc nào ?”
- “Mẹ, mẹ làm sao vậy?”
Kỷ Đại bá lo lắng hỏi:
- “Không phải Nghênh Xuân được định hôn cho tiểu tử nhà họ Diệp sao?”
Bà nội Kỷ cười to vài tiếng:
- “Bọn họ hôm qua không phải đến huỷ hôn sao?”
- “Mẹ, lúc nào huỷ hôn a?”
Kỷ Đại bá không rõ ràng cho lắm.
Nhưng Lý Mai Anh lại kinh ngạc nhìn bà nội Kỷ, huỷ hôn thì tốt rồi! Huỷ hôn, Xuân Xuân của bà ta liền có thể yên tâm lập gia đình.
- “Hôm qua vợ chồng nhà họ Diệp đến đây, không phải hủy hôn sao?”
Bà nội Kỷ biết con trai đang lo lắng cái gì, nhưng cũng không nói gì.
- “Mẹ, bọn hắn từ hôn như thế nào không nói với con a? Nhà họ Diệp thật sự không ra gì!”
Kỷ Đại bá tức giận nói.
Bà nội Kỷ lạnh lùng liếc nhìn Kỷ Đại bá:
- “Nhà họ Diệp làm sao lại không ra gì, vợ anh không phải đã để cho Hạ Hạ gả thay, vợ anh đều cùng người đã nói như vậy, anh còn nói đến hôn sự của Kỷ Nghênh Xuân cái gì, bắt đầu thời điểm vợ anh mở miệng yêu cầu Nghênh Hạ gả thay, hôn sự của Nghênh Xuân liền đã xem như xong...... Lại nói, khi đính hôn, cũng không tín vật gì, cái này từ hôn còn không đơn giản sao? Kỷ Nghênh Xuân cũng đã tìm xong nhà mới, sự tình rõ ràng như vậy, sao có thể vì một chuyện hiển nhiên như vậy mà nói với anh chuyện huỷ hôn? Con trai bọn họ tuy có tật ở chân, cũng không thể đánh vào mặt người như thế này!”
Bà nội Kỷ trừng mắt nhìn Kỷ Nghênh Hạ. Kỷ Nghênh Hạ nhanh chóng che miệng lại, nghiêm trang ho khan một cái. Không nên, không nên, cô là tiểu bối, sao có thể cười nhạo trưởng bối, thật sự là không nên.
Kỷ Nghênh Bắc chỉ cảm thấy đỏ mặt không thôi. Mẹ hắn, thật đúng là...... Làm hắn khó mà mở miệng!
- “Được rồi, chuyện này, vậy cứ thế quyết định!...... Chờ qua mười lăm tháng tám, chúng ta liền dọn ra ngoài. Ngày mai Hạ Hạ trước tiên thu dọn nhà cũ! Đến lúc đó chúng ta trực tiếp dọn đến ở là xong!”
Bà nội Kỷ giải quyết dứt khoát nói.
- “Mẹ, mẹ đừng làm loạn nữa? Có thể giữ chút thể diện cho con được không?”
Kỷ Đại bá cười khổ nói.
- “Ai cùng con náo loạn a? Chuyện này ta với cha con thương lượng thật lâu, chỉ bất quá chưa kịp nói mà thôi. Con sao có thể nói chúng ta náo loạn đâu?”
Bà nội Kỷ trầm mặt nói, bọn hắn hai người già là loại người càn quấy sao?
- “Mẹ, đã như vậy, người không cần chuyển, chúng con chuyển, mang theo Nghênh Bắc bọn hắn dọn ra ngoài!”
Kỷ Đại bá bực bội nói:
- “Dù sao căn nhà này cũng là lấy tiền trợ cấp của em trai xây dựng, vốn là không thuộc về chúng con!”
- “Được rồi, con nổi điên cái gì!”
Bà nội Kỷ lớn tiếng nói:
- “Mẹ với cha con mang theo Hạ Hạ dọn ra ngoài, là thông qua cân nhắc mới ra quyết định, chờ Hạ Hạ xuất giá , chúng ta còn có thể chuyển về tới, chúng ta còn muốn trông cậy vào các ngươi cho chúng ta dưỡng lão đâu, con cho rằng con có thể chạy a?”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- “Mẹ. . . Vậy mẹ chuyển tới chuyển đi phiền phức như vậy, Hạ Hạ cũng đã lớn rồi, cũng không lâu nữa sẽ kết hôn, mẹ còn muốn chuyển ra ngoài làm gì cho phiền phức a?”
Kỷ Đại bá thở phào nhẹ nhõm, cha mẹ không phải có ý khác liền tốt, ông ta sờ lên đầu nói.
- “Cao hoa, chuyện khác mẹ không muốn nói nữa, Hạ Hạ lớn, con chỉ cần biết rằng, chúng ta mang theo con bé dọn đi ra ngoài, là thận trọng cân nhắc qua. Con không cần ngăn cản, cũng ngăn không được!”
Bà nội Kỷ cường ngạnh nói:
- “Còn về hôn sự của Hạ Hạ, cũng không cần các con quan tâm, có ta cùng cha con ở đây!”
- “Mẹ, như vậy sao được...... Nếu chúng con không quan tâm đến hôn sự của Hạ Hạ, nhà họ Diệp sẽ nói sao?”
Lý Mai Anh tức giận hỏi, hôn sự của Kỷ Nghênh Hạ không để bọn hắn nhúng tay, vậy ai sẽ thay Xuân Xuân lấy chồng a? Chẳng lẽ bà lão đổi ý, muốn cho Xuân Xuân gả cho người tàn tật kia? Nghĩ cùng đừng nghĩ!
Trong mắt Kỷ Nghênh Hạ hiện lên một tia ớn lạnh. Bất quá, cô không có lên tiếng, cô tin tưởng bà nội sẽ không hại cô. Trên thế giới này, ai cô cũng có thể không tin, nhưng cô lại dành trọn niềm tin cho bà nội, người hết lòng bảo vệ cô. Mặc dù lòng bàn tay, mu bàn tay đều là thịt, nhưng da thịt trên mu bàn tay sao có thể dày bằng lòng bàn tay? Cho nên chỉ cần là người, chỉ cần có tâm, đều sẽ thiên vị, cô chỉ cần biết rằng bà nội là hướng về cô là được rồi.
- “Diệp gia có chuyện gì?”
Bà nội Kỷ lạnh lùng nhìn Lý Mai Anh, lại hỏi:
- “Diệp gia có chuyện gì?”
- “Cái kia, đây không phải là chuyện hôn sự của Xuân Xuân, không phải là cùng đứa con trai kia của Diệp gia đính hôn sao?”
Lý Mai Anh ấp úng, ngượng ngùng nói.
- “Từ đâu có hôn lễ?”
Bà nội Kỷ giễu cợt hỏi, tiếp đó bà nhìn Kỷ đại bá:
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- “Kỷ Nghênh Xuân có hôn sự lúc nào ?”
- “Mẹ, mẹ làm sao vậy?”
Kỷ Đại bá lo lắng hỏi:
- “Không phải Nghênh Xuân được định hôn cho tiểu tử nhà họ Diệp sao?”
Bà nội Kỷ cười to vài tiếng:
- “Bọn họ hôm qua không phải đến huỷ hôn sao?”
- “Mẹ, lúc nào huỷ hôn a?”
Kỷ Đại bá không rõ ràng cho lắm.
Nhưng Lý Mai Anh lại kinh ngạc nhìn bà nội Kỷ, huỷ hôn thì tốt rồi! Huỷ hôn, Xuân Xuân của bà ta liền có thể yên tâm lập gia đình.
- “Hôm qua vợ chồng nhà họ Diệp đến đây, không phải hủy hôn sao?”
Bà nội Kỷ biết con trai đang lo lắng cái gì, nhưng cũng không nói gì.
- “Mẹ, bọn hắn từ hôn như thế nào không nói với con a? Nhà họ Diệp thật sự không ra gì!”
Kỷ Đại bá tức giận nói.
Bà nội Kỷ lạnh lùng liếc nhìn Kỷ Đại bá:
- “Nhà họ Diệp làm sao lại không ra gì, vợ anh không phải đã để cho Hạ Hạ gả thay, vợ anh đều cùng người đã nói như vậy, anh còn nói đến hôn sự của Kỷ Nghênh Xuân cái gì, bắt đầu thời điểm vợ anh mở miệng yêu cầu Nghênh Hạ gả thay, hôn sự của Nghênh Xuân liền đã xem như xong...... Lại nói, khi đính hôn, cũng không tín vật gì, cái này từ hôn còn không đơn giản sao? Kỷ Nghênh Xuân cũng đã tìm xong nhà mới, sự tình rõ ràng như vậy, sao có thể vì một chuyện hiển nhiên như vậy mà nói với anh chuyện huỷ hôn? Con trai bọn họ tuy có tật ở chân, cũng không thể đánh vào mặt người như thế này!”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro