Thập Niên 70 Quân Tẩu Đến Từ Cổ Đại (Full)
Chương 760
Trời xanh lam lam
2024-10-03 20:47:05
Cô gái kia ở trong nhà vốn dĩ liền được sủng ái, sao lại có thể bị người ta trước mặt răn dạy như vậy chứ? Lúc này cô ấy cũng bực mình nhưng không nói gì, chỉ mím môi thả đồ đang xách xuống giường của mình, thuận tiện hung hăng đá mạnh vào thành giường. Sức lực của cô ấy có điểm lớn, giường lại làm bằng sắt, cô ấy vừa quăng đồ còn đá một cái như vậy, chiếc giường liền phát ra những tiếng động chói tai.
Đàm Ngọc Cầm không vui nhíu mày, lắc đầu, rốt cuộc là tuổi trẻ a!
Một cô gái khác, dường như không nghĩ tới cô ấy sẽ nổi giận lớn như vậy, lặng lẽ kéo kéo ống tay áo của cô ấy. Trong lòng cô ấy đang vô cùng tức giận, lập tức liền né tránh.
Kỷ Nghênh Hạ bị tiếng vang này chấn động đến mức ù tai, cô sờ sờ lỗ tai của mình, nhíu mày liếc mắt nhìn cô gái kia, không vui nói:
- “Chỗ này là ký túc xá!”
Không phải là nhà của cô, muốn nổi giận thì trở về nhà của mình mà nổi giận đi.
Vương Tâm Duyệt cũng bị sợ hết hồn, nhưng mà cô ta cũng nhìn ra được cô gái này không đơn giản nên cũng không dám nói gì. Nhìn thấy Kỷ Nghênh Hạ nói chuyện, cô ta còn có chút vui sướng khi người gặp họa, thầm nghĩ, tốt nhất Kỷ Nghênh Hạ cùng cô gái này ầm ĩ lên mới tốt. Đến lúc đó, cô ta liền có thể ngồi làm ngư ông đắc lợi, nhẹ nhàng liền trả thù được Kỷ Nghênh Hạ.
Cô gái kia nghe thấy Kỷ Nghênh Hạ nói như vậy, mắt lé nhìn cô một cái, thấy Kỷ Nghênh Hạ đối mặt với mình không chút sợ hãi, cô ấy không tức giận mà ngược lại nở nụ cười, đứng dậy, đi vài bước đến đứng trước mặt Kỷ Nghênh Hạ, nói:
- “Uy, kêu tên là gì?”
Kỷ Nghênh Hạ lười đi để ý đến câu hỏi bất lịch sự này, tiếp tục cúi đầu đọc sách.
Cô gái kia thấy Kỷ Nghênh Hạ không để ý tới mình, lại hỏi:
- “Uy, đang hỏi cô đâu?!”
Kỷ Nghênh Hạ ngẩng đầu nhướng mày, trên mặt không có biểu tình gì, nói:
- “Trước khi hỏi tên của người khác, có phải nên nói tên của mình trước sao?”
Cô gái kia thấy rốt cuộc Kỷ Nghênh Hạ cũng nhìn mình, cô ấy cười đắc ý, nói:
- “Tôi đi không đổi tên, ngồi không đổi họ, Thẩm Yến Thanh!”
Nói xong, cô ấy nhướng mày đưa mắt nhìn Kỷ Nghênh Hạ, ý bảo tới phiên cô.
Kỷ Nghênh Hạ thờ ơ liếc nhìn cô ấy một cái, nói:
- “Kỷ Nghênh Hạ!”
Thẩm Yến Thanh đột nhiên ngồi xuống bên cạnh Kỷ Nghênh Hạ, nói:
- “Kỷ Nghênh Hạ, tôi là người Bắc Kinh, nghe giọng của cô nói chuyện không giống là người Bắc Kinh, sau này ở Bắc Kinh gặp phải chuyện gì, cứ việc tới tìm tôi.”
Nói xong, cô ấy còn vỗ vỗ bả vai Kỷ Nghênh Hạ.
Kỷ Nghênh Hạ nhìn bàn tay của cô gái đặt trên vai mình, đối diện với ánh mắt của cô ấy, nói:
- “Lấy cánh tay ra.”
Cô cũng không thích cùng người xa lạ thân cận.
Thẩm Yến Thanh khiêu khích liếc mắt nhìn Kỷ Nghênh Hạ, cánh tay vẫn là đặt ở trên vai cô, không nhúc nhích chút nào. Thẩm Yến Thanh cảm thấy cô gái tên Kỷ Nghênh Hạ này rất thú vị, tại sao cô ấy lại thú vị chứ, rõ ràng là cùng tuổi với Thẩm Yến Thanh cô, lại một bộ dáng thành thục chững chạc . Khi nói chuyện, cũng giữ một khuôn mặt, khiến cho Thẩm Yến Thanh nhìn thấy mà nhịn không được muốn phá vỡ biểu cảm trên mặt của Kỷ Nghênh Hạ.
Kỷ Nghênh Hạ không để ý đến sự khiêu khích của cô ấy, cô nâng cánh tay lên, nhẹ nhàng nắm lấy tay cô ấy, hơi hơi dùng sức di chuyển nó ra một chút.
Thẩm Yến Thanh nhận thấy động tác của Kỷ Nghênh hạ, liền tăng thêm sức lực trên tay, cố ý đối kháng với Nghênh Hạ.
Sự phản kháng của cô ấy khiến Kỷ Nghênh Hạ lập tức không thể di chuyển cánh tay của cô ấy ra.
Kỷ Nghênh Hạ giật mình, ánh mắt dời về phía khuôn mặt cô ấy, hình như có chút ngoài ý muốn, sức lực của cô gái này lại là lớn như vậy.
Kỷ Nghênh Hạ rất ngạc nhiên trước sức lực lớn của Thẩm Yến Thanh, nhưng cô không biết rằng Thẩm Yến Thanh cũng cảm thấy mình gặp quỷ, Kỷ Nghênh Hạ này có vẻ ngoài nhu nhu nhược nhược như vậy, sao sức lực của cô ấy lại lớn như vậy. Thẩm Yến Thanh đã dùng rất nhiều sức lực mới có thể đối kháng với Nghênh Hạ, nếu không cánh tay của cô ấy đã bị Nghênh Hạ đẩy ra.
Thẩm Yến Thanh khi còn nhỏ vẫn luôn ở quân doanh cho đến khi lớn lên, là bị ba của cô ấy rèn luyện cho đến lớn, người khác không biết sức lực của cô ấy mạnh đến mức nào, nhưng cô ấy lại biết rất rõ. Có thể đối kháng với cô ấy, có thể thấy được sức lực của Kỷ Nghênh Hạ lớn bao nhiêu a.
Biểu tình như gặp quỷ của Thẩm Yến Thanh , khiến cho Kỷ Nghênh Hạ hiếm khi có chút đắc ý, cô hơi hơi nhướng mày nhìn về phía Thẩm Yến Thanh.
Thẩm Yến Thanh bắt gặp ánh mắt mang theo khiêu khích của Kỷ Nghênh Hạ, trên mặt cũng lộ ra biểu tình không chịu thua, nhướng mày nói:
- “So cổ tay?”
Kỷ Nghênh Hạ cũng nhướng mày:
- “Có gì không thể!”
Vương Tâm Duyệt vốn đang chờ hai người này ầm ĩ lên đâu, nhưng đợi một lúc cũng không thấy hai người có động tĩnh gì. Người tên Thẩm Yến Thanh kia thậm chí còn quàng tay qua vai Kỷ Nghênh Hạ, một dáng vẻ hai chị em tốt, khiến cho cô ta trừng mắt nhìn thẳng.
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Sao hai người này không náo loạn vậy?
Đàm Ngọc Cầm không vui nhíu mày, lắc đầu, rốt cuộc là tuổi trẻ a!
Một cô gái khác, dường như không nghĩ tới cô ấy sẽ nổi giận lớn như vậy, lặng lẽ kéo kéo ống tay áo của cô ấy. Trong lòng cô ấy đang vô cùng tức giận, lập tức liền né tránh.
Kỷ Nghênh Hạ bị tiếng vang này chấn động đến mức ù tai, cô sờ sờ lỗ tai của mình, nhíu mày liếc mắt nhìn cô gái kia, không vui nói:
- “Chỗ này là ký túc xá!”
Không phải là nhà của cô, muốn nổi giận thì trở về nhà của mình mà nổi giận đi.
Vương Tâm Duyệt cũng bị sợ hết hồn, nhưng mà cô ta cũng nhìn ra được cô gái này không đơn giản nên cũng không dám nói gì. Nhìn thấy Kỷ Nghênh Hạ nói chuyện, cô ta còn có chút vui sướng khi người gặp họa, thầm nghĩ, tốt nhất Kỷ Nghênh Hạ cùng cô gái này ầm ĩ lên mới tốt. Đến lúc đó, cô ta liền có thể ngồi làm ngư ông đắc lợi, nhẹ nhàng liền trả thù được Kỷ Nghênh Hạ.
Cô gái kia nghe thấy Kỷ Nghênh Hạ nói như vậy, mắt lé nhìn cô một cái, thấy Kỷ Nghênh Hạ đối mặt với mình không chút sợ hãi, cô ấy không tức giận mà ngược lại nở nụ cười, đứng dậy, đi vài bước đến đứng trước mặt Kỷ Nghênh Hạ, nói:
- “Uy, kêu tên là gì?”
Kỷ Nghênh Hạ lười đi để ý đến câu hỏi bất lịch sự này, tiếp tục cúi đầu đọc sách.
Cô gái kia thấy Kỷ Nghênh Hạ không để ý tới mình, lại hỏi:
- “Uy, đang hỏi cô đâu?!”
Kỷ Nghênh Hạ ngẩng đầu nhướng mày, trên mặt không có biểu tình gì, nói:
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- “Trước khi hỏi tên của người khác, có phải nên nói tên của mình trước sao?”
Cô gái kia thấy rốt cuộc Kỷ Nghênh Hạ cũng nhìn mình, cô ấy cười đắc ý, nói:
- “Tôi đi không đổi tên, ngồi không đổi họ, Thẩm Yến Thanh!”
Nói xong, cô ấy nhướng mày đưa mắt nhìn Kỷ Nghênh Hạ, ý bảo tới phiên cô.
Kỷ Nghênh Hạ thờ ơ liếc nhìn cô ấy một cái, nói:
- “Kỷ Nghênh Hạ!”
Thẩm Yến Thanh đột nhiên ngồi xuống bên cạnh Kỷ Nghênh Hạ, nói:
- “Kỷ Nghênh Hạ, tôi là người Bắc Kinh, nghe giọng của cô nói chuyện không giống là người Bắc Kinh, sau này ở Bắc Kinh gặp phải chuyện gì, cứ việc tới tìm tôi.”
Nói xong, cô ấy còn vỗ vỗ bả vai Kỷ Nghênh Hạ.
Kỷ Nghênh Hạ nhìn bàn tay của cô gái đặt trên vai mình, đối diện với ánh mắt của cô ấy, nói:
- “Lấy cánh tay ra.”
Cô cũng không thích cùng người xa lạ thân cận.
Thẩm Yến Thanh khiêu khích liếc mắt nhìn Kỷ Nghênh Hạ, cánh tay vẫn là đặt ở trên vai cô, không nhúc nhích chút nào. Thẩm Yến Thanh cảm thấy cô gái tên Kỷ Nghênh Hạ này rất thú vị, tại sao cô ấy lại thú vị chứ, rõ ràng là cùng tuổi với Thẩm Yến Thanh cô, lại một bộ dáng thành thục chững chạc . Khi nói chuyện, cũng giữ một khuôn mặt, khiến cho Thẩm Yến Thanh nhìn thấy mà nhịn không được muốn phá vỡ biểu cảm trên mặt của Kỷ Nghênh Hạ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Kỷ Nghênh Hạ không để ý đến sự khiêu khích của cô ấy, cô nâng cánh tay lên, nhẹ nhàng nắm lấy tay cô ấy, hơi hơi dùng sức di chuyển nó ra một chút.
Thẩm Yến Thanh nhận thấy động tác của Kỷ Nghênh hạ, liền tăng thêm sức lực trên tay, cố ý đối kháng với Nghênh Hạ.
Sự phản kháng của cô ấy khiến Kỷ Nghênh Hạ lập tức không thể di chuyển cánh tay của cô ấy ra.
Kỷ Nghênh Hạ giật mình, ánh mắt dời về phía khuôn mặt cô ấy, hình như có chút ngoài ý muốn, sức lực của cô gái này lại là lớn như vậy.
Kỷ Nghênh Hạ rất ngạc nhiên trước sức lực lớn của Thẩm Yến Thanh, nhưng cô không biết rằng Thẩm Yến Thanh cũng cảm thấy mình gặp quỷ, Kỷ Nghênh Hạ này có vẻ ngoài nhu nhu nhược nhược như vậy, sao sức lực của cô ấy lại lớn như vậy. Thẩm Yến Thanh đã dùng rất nhiều sức lực mới có thể đối kháng với Nghênh Hạ, nếu không cánh tay của cô ấy đã bị Nghênh Hạ đẩy ra.
Thẩm Yến Thanh khi còn nhỏ vẫn luôn ở quân doanh cho đến khi lớn lên, là bị ba của cô ấy rèn luyện cho đến lớn, người khác không biết sức lực của cô ấy mạnh đến mức nào, nhưng cô ấy lại biết rất rõ. Có thể đối kháng với cô ấy, có thể thấy được sức lực của Kỷ Nghênh Hạ lớn bao nhiêu a.
Biểu tình như gặp quỷ của Thẩm Yến Thanh , khiến cho Kỷ Nghênh Hạ hiếm khi có chút đắc ý, cô hơi hơi nhướng mày nhìn về phía Thẩm Yến Thanh.
Thẩm Yến Thanh bắt gặp ánh mắt mang theo khiêu khích của Kỷ Nghênh Hạ, trên mặt cũng lộ ra biểu tình không chịu thua, nhướng mày nói:
- “So cổ tay?”
Kỷ Nghênh Hạ cũng nhướng mày:
- “Có gì không thể!”
Vương Tâm Duyệt vốn đang chờ hai người này ầm ĩ lên đâu, nhưng đợi một lúc cũng không thấy hai người có động tĩnh gì. Người tên Thẩm Yến Thanh kia thậm chí còn quàng tay qua vai Kỷ Nghênh Hạ, một dáng vẻ hai chị em tốt, khiến cho cô ta trừng mắt nhìn thẳng.
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Sao hai người này không náo loạn vậy?
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro