Thập Niên 70 Quân Tẩu Đến Từ Cổ Đại (Full)
Chương 769
Trời xanh lam lam
2024-10-03 20:47:05
Dương Thành Minh liếc mắt nhìn vẻ mặt đầy ẩn nhẫn và khuất nhục của Lý Lệ Quyên, ông châm chọc nói:
- “Không cần phải khuất nhục như vậy, cũng không cần phải ẩn nhẫn như vậy, bà có thể tự tôn một chút, kiêu ngạo một chút. Như vậy đi, hôm nay nhà chúng ta liền dọn đi ra ngoài, như vậy lòng tự trọng của bà sẽ không chịu thương tổn, cũng không ai khiến cho bà phải nhìn ánh mắt mà sống. Nói không chừng, người nhà họ Diệp còn có thể coi trọng bà một chút.”
Bản thân mình thậm chí không thể đứng dậy nỗi, còn khuất nhục, bà ta khuất nhục cái gì a? Người nhà họ Diệp cùng Kỷ Nghênh Hạ thật tốt, từ trước tới nay không trêu chọc bà ta, bà ta làm dáng vẻ khuất nhục này cho ai xem chứ? Người ta đưa nhà cho nhà bọn họ ở, chẳng lẽ là sai rồi sao?
- “Nếu ông có bản lĩnh, tôi cần gì phải ở nhờ trong nhà người khác chứ?”
Vừa nói ra lời này, Lý Lệ Quyên liền hối hận. Bà ta lúng ta lúng túng nhìn Dương Thành Minh, bọn họ kết hôn đã nhiều năm như vậy, làm sao bà ta có thể không hiểu được tính tình của Dương Thành Minh, những lời này tuyệt đối là tổn thương đến ông ấy.
- “Thành Minh, ông, ông đừng để ở trong lòng, tôi không phải cố ý nói như vậy.”
Bà ta lắp bắp cố gắng giải thích.
Dương Thành Minh cười khổ một tiếng:
- “Không phải cố ý, mà là cố ý? Phải, đúng là tôi tôi thật sự không có bản lĩnh gì, đi theo tôi khiến cho bà chịu ủy khuất, bà có thể lựa chọn ly hôn để thoát khỏi tôi.”
Người phụ nữ này cuối cùng đã nói ra những suy nghĩ trong lòng, ông ta cũng thở phào nhẹ nhõm.
Lý Lệ Quyên không thể tin được nhìn về phía Dương Thành Minh, run run hỏi:
- “Dương Thành Minh, vậy mà ông muốn ly hôn với với tôi, ông có còn lương tâm hay không a?”
Bà ta đã sinh hai đứa nhỏ cho ông ta, cùng ông ta chịu nhiều khổ cực nhiều năm như vậy, mắt thấy cuộc sống sắp khá hơn, ông ta lại muốn ly hôn với bà ta? Làm sao bà ta lại không thương tâm cho được?
Dương Thành Minh mặt không thay đổi nói:
- “Là bà ghét bỏ tôi!”
Lý Lệ Quyên lúng ta lúng túng, không nói nữa. Đũng là bà ta ghét bỏ chồng mình, nhưng, nhưng ông ta cũng không thể dễ dàng nói ra hai chữ ‘ly hôn’ a? Điều này cũng quá lạnh lòng bà ta.
Dương Tiểu Liên đứng ở bên ngoài nghe những lời nói của ba mẹ mình, nhịn không được đi tới nói:
- “Ba mẹ đừng cãi nhau nữa.”
Dương Thành Minh cùng Lý Lệ Quyên thấy con gái mình đến, đồng thời thở phào nhẹ nhõm, không nói gì.
Dương Tiểu Liên nhìn ba mình nói:
- “Ba, con cũng cảm thấy nhà chúng ta nên dọn đi ra ngoài, chúng ta đã ở trong nhà của Kỷ Nghênh Hạ lâu như vậy, hai người đều đã có việc làm, vì vậy không thích hợp ăn vạ ở lại đây nữa.”
Làm người không thể có lòng tham không đáy, nếu không lần sau lại muốn cho người ta giúp đỡ ngươi, người ta sẽ phải suy nghĩ lại. Bọn họ thiếu nhà họ Diệp cùng Kỷ Nghênh Hạ cũng đã nhiều rồi, tạm thời không thể trả cho bọn họ, sau này khi bọn họ có năng lực thì nhất định là phải trả lại.
Dương Thành Minh ngoài ý muốn nhìn về phía con gái mình, đứa con gái này luôn suy nghĩ thấu đáo. Nhưng mà, nghĩ đến chuyện con bé thích Diệp Cẩm Hào, ông ta lại thở dài, đứa con gái này của ông ta này cái gì cũng tốt, chính là cảm tình quá khó khăn trắc trở, người nào không thích, cố tình con bé lại thích Diệp Cẩm Hào.
- “Tiểu Liên, con là một đứa bé ngoan, sau này chăm chỉ đọc sách đi, tương lai sẽ không sai.”
Dương Thành Minh cảm khái nói.
Lý Lệ Quyên nghe con gái mình nói như vậy, ngay lập tức phản ứng dữ dội, la hét nói:
- “Tôi không đồng ý, Tiểu Liên, con cùng thằng nhóc cứng đầu đều đang đi học, học phí nhiều như vậy, sau khi dọn ra ngoài phải thuê nhà, làm gì có tiền để trả tiền thuê nhà a?”
Tiền, có thể tiết kiệm được phần nào hay phần đó, có nhà sẵn không ở, hai người này có điên mới nghĩ đến chuyện dọn ra ngoài.
Dương Tiểu Liên thất vọng liếc mắt nhìn mẹ mình một cái, nói:
- “Mẹ, nếu mẹ thực sự nghĩ như vậy, vậy việc đi học của con cũng đi không nổi nữa.”
Cô ấy không muốn mọi chuyện đều dựa vào Kỷ Nghênh Hạ, dựa vào nhà họ Diệp. Cho dù hai người bọn họ không thể ở bên nhau, cô ấy cũng hy vọng có một ngày nào đó khi cô ấy đứng trước mặt Diệp Cẩm Hào, có thể tự mình nói với anh ấy, cô là dựa vào sự nỗ lực và phấn đấu của mình thi đậu đại học, cũng hy vọng để lại một ấn tượng tốt đẹp cho Diệp Cẩm Hào.
Thật vất vả Lý Lệ Quyên để cho con gái đi học, thì làm sao có thể nói không muốn đi học liền không đi học a? Bà ta còn muốn bồi dưỡng ra hai cái sinh viên đây!
- “Ai nha, tôi mặc kệ, hai người muốn làm gì thì làm đi!”
Nói xong, bà ta triệt để xì hơi, không có tinh thần gì đi vào phòng.
Dương Tiểu Liên và cha cô ấy nhìn nhau, Dương Thành Minh nói:
- “Ba sẽ dành thời gian đi ra ngoài tìm nhà, tranh thủ chuyển ra ngoài vào cuối tháng ba.”
Dương Tiểu Liên gật gật đầu, đối với việc chuyển ra ngoài sống, trong lòng cô ấy vừa có chờ mong, lại có chút không nỡ, còn có một loại hi vọng, nếu cô ấy dọn đi rồi, Diệp Cẩm Hào có thể nhớ đến cô ấy hay không? Đủ loại cảm xúc trộn lẫn vào nhau khiến cho tâm tình của cô ấy phức tạp đên mưc khó có thể nói rõ.
- “Không cần phải khuất nhục như vậy, cũng không cần phải ẩn nhẫn như vậy, bà có thể tự tôn một chút, kiêu ngạo một chút. Như vậy đi, hôm nay nhà chúng ta liền dọn đi ra ngoài, như vậy lòng tự trọng của bà sẽ không chịu thương tổn, cũng không ai khiến cho bà phải nhìn ánh mắt mà sống. Nói không chừng, người nhà họ Diệp còn có thể coi trọng bà một chút.”
Bản thân mình thậm chí không thể đứng dậy nỗi, còn khuất nhục, bà ta khuất nhục cái gì a? Người nhà họ Diệp cùng Kỷ Nghênh Hạ thật tốt, từ trước tới nay không trêu chọc bà ta, bà ta làm dáng vẻ khuất nhục này cho ai xem chứ? Người ta đưa nhà cho nhà bọn họ ở, chẳng lẽ là sai rồi sao?
- “Nếu ông có bản lĩnh, tôi cần gì phải ở nhờ trong nhà người khác chứ?”
Vừa nói ra lời này, Lý Lệ Quyên liền hối hận. Bà ta lúng ta lúng túng nhìn Dương Thành Minh, bọn họ kết hôn đã nhiều năm như vậy, làm sao bà ta có thể không hiểu được tính tình của Dương Thành Minh, những lời này tuyệt đối là tổn thương đến ông ấy.
- “Thành Minh, ông, ông đừng để ở trong lòng, tôi không phải cố ý nói như vậy.”
Bà ta lắp bắp cố gắng giải thích.
Dương Thành Minh cười khổ một tiếng:
- “Không phải cố ý, mà là cố ý? Phải, đúng là tôi tôi thật sự không có bản lĩnh gì, đi theo tôi khiến cho bà chịu ủy khuất, bà có thể lựa chọn ly hôn để thoát khỏi tôi.”
Người phụ nữ này cuối cùng đã nói ra những suy nghĩ trong lòng, ông ta cũng thở phào nhẹ nhõm.
Lý Lệ Quyên không thể tin được nhìn về phía Dương Thành Minh, run run hỏi:
- “Dương Thành Minh, vậy mà ông muốn ly hôn với với tôi, ông có còn lương tâm hay không a?”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bà ta đã sinh hai đứa nhỏ cho ông ta, cùng ông ta chịu nhiều khổ cực nhiều năm như vậy, mắt thấy cuộc sống sắp khá hơn, ông ta lại muốn ly hôn với bà ta? Làm sao bà ta lại không thương tâm cho được?
Dương Thành Minh mặt không thay đổi nói:
- “Là bà ghét bỏ tôi!”
Lý Lệ Quyên lúng ta lúng túng, không nói nữa. Đũng là bà ta ghét bỏ chồng mình, nhưng, nhưng ông ta cũng không thể dễ dàng nói ra hai chữ ‘ly hôn’ a? Điều này cũng quá lạnh lòng bà ta.
Dương Tiểu Liên đứng ở bên ngoài nghe những lời nói của ba mẹ mình, nhịn không được đi tới nói:
- “Ba mẹ đừng cãi nhau nữa.”
Dương Thành Minh cùng Lý Lệ Quyên thấy con gái mình đến, đồng thời thở phào nhẹ nhõm, không nói gì.
Dương Tiểu Liên nhìn ba mình nói:
- “Ba, con cũng cảm thấy nhà chúng ta nên dọn đi ra ngoài, chúng ta đã ở trong nhà của Kỷ Nghênh Hạ lâu như vậy, hai người đều đã có việc làm, vì vậy không thích hợp ăn vạ ở lại đây nữa.”
Làm người không thể có lòng tham không đáy, nếu không lần sau lại muốn cho người ta giúp đỡ ngươi, người ta sẽ phải suy nghĩ lại. Bọn họ thiếu nhà họ Diệp cùng Kỷ Nghênh Hạ cũng đã nhiều rồi, tạm thời không thể trả cho bọn họ, sau này khi bọn họ có năng lực thì nhất định là phải trả lại.
Dương Thành Minh ngoài ý muốn nhìn về phía con gái mình, đứa con gái này luôn suy nghĩ thấu đáo. Nhưng mà, nghĩ đến chuyện con bé thích Diệp Cẩm Hào, ông ta lại thở dài, đứa con gái này của ông ta này cái gì cũng tốt, chính là cảm tình quá khó khăn trắc trở, người nào không thích, cố tình con bé lại thích Diệp Cẩm Hào.
- “Tiểu Liên, con là một đứa bé ngoan, sau này chăm chỉ đọc sách đi, tương lai sẽ không sai.”
Dương Thành Minh cảm khái nói.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lý Lệ Quyên nghe con gái mình nói như vậy, ngay lập tức phản ứng dữ dội, la hét nói:
- “Tôi không đồng ý, Tiểu Liên, con cùng thằng nhóc cứng đầu đều đang đi học, học phí nhiều như vậy, sau khi dọn ra ngoài phải thuê nhà, làm gì có tiền để trả tiền thuê nhà a?”
Tiền, có thể tiết kiệm được phần nào hay phần đó, có nhà sẵn không ở, hai người này có điên mới nghĩ đến chuyện dọn ra ngoài.
Dương Tiểu Liên thất vọng liếc mắt nhìn mẹ mình một cái, nói:
- “Mẹ, nếu mẹ thực sự nghĩ như vậy, vậy việc đi học của con cũng đi không nổi nữa.”
Cô ấy không muốn mọi chuyện đều dựa vào Kỷ Nghênh Hạ, dựa vào nhà họ Diệp. Cho dù hai người bọn họ không thể ở bên nhau, cô ấy cũng hy vọng có một ngày nào đó khi cô ấy đứng trước mặt Diệp Cẩm Hào, có thể tự mình nói với anh ấy, cô là dựa vào sự nỗ lực và phấn đấu của mình thi đậu đại học, cũng hy vọng để lại một ấn tượng tốt đẹp cho Diệp Cẩm Hào.
Thật vất vả Lý Lệ Quyên để cho con gái đi học, thì làm sao có thể nói không muốn đi học liền không đi học a? Bà ta còn muốn bồi dưỡng ra hai cái sinh viên đây!
- “Ai nha, tôi mặc kệ, hai người muốn làm gì thì làm đi!”
Nói xong, bà ta triệt để xì hơi, không có tinh thần gì đi vào phòng.
Dương Tiểu Liên và cha cô ấy nhìn nhau, Dương Thành Minh nói:
- “Ba sẽ dành thời gian đi ra ngoài tìm nhà, tranh thủ chuyển ra ngoài vào cuối tháng ba.”
Dương Tiểu Liên gật gật đầu, đối với việc chuyển ra ngoài sống, trong lòng cô ấy vừa có chờ mong, lại có chút không nỡ, còn có một loại hi vọng, nếu cô ấy dọn đi rồi, Diệp Cẩm Hào có thể nhớ đến cô ấy hay không? Đủ loại cảm xúc trộn lẫn vào nhau khiến cho tâm tình của cô ấy phức tạp đên mưc khó có thể nói rõ.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro