Thập Niên 70 Quân Tẩu Đến Từ Cổ Đại (Full)

Chương 770

Trời xanh lam lam

2024-10-03 20:47:05

Nếu đã quyết định dọn ra khỏi nhà của Kỷ Nghênh Hạ, trưa hôm đó Dương Thành Minh liền đi tìm ông ngoại Hạ, nói với ông việc này.

Khi ông ngoại Hạ nghe Dương Thành Minh nói muốn dọn đi ra ngoài, đầu tiên là kinh ngạc, nhưng sau đó cũng hiểu ra một chút, con nuôi của ông có tay có chân, lấy tính tình con nuôi của ông, nhất định trong lòng hắn sẽ cảm thấy áy náy và bất an khi đã ở chỗ này lâu như vậy. Nếu Dương Thành Minh đề xuất chuyển ra ngoài ngay bây giờ, đó hẳn là một quyết định được đưa ra sau khi cân nhắc kỹ lưỡng.

- “Tìm được nhà chưa?”

Ông ngoại Hạ cũng không có giữ lại, tuy rằng Dương Thành Minh là con nuôi của ông, là chú nuôi của Hạ Hạ. Nhưng dù sao cũng không có quan hệ huyết thống, ở lâu dài tại trong nhà của Hạ Hạ là không thích hợp. Hơn nữa, nhà bọn chúng cũng nên tự mình đứng lên, dù cho ông có giúp đỡ nhà bọn chúng thì cũng không thể giúp cả đời. Lúc này hai vợ chồng bọn họ đều có công việc, bọn nhỏ cũng đi học, xem như đã yên ổn ở Bắc Kinh rồi, dọn đi ra ngoài ở đối bọn họ mà nói là tương đối tốt.

Dương Thành Minh lắc đầu:

- “Còn chưa có đi tìm, con định đi loanh quanh tìm một căn nhà ở gần đây, như vậy cho dù dọn ra ngoài ở thì cũng sẽ gần chỗ của cha nuôi hơn một chút.”

Tính tình của ông ta tuy rằng thẳng thắn, nhưng cũng biết cho dù bọn họ dọn đi ra ngoài, cũng không thể xa cách với cha nuôi, quan hệ với nhà họ Diệp phải được duy trì mới được.

Ông ngoại Hạ gật đầu, khá hài lòng với sự gần gũi của Dương Thành Minh với ông, mặc dù không phải con ruột của ông, nhưng đã kêu ông một tiếng cha nuôi, cho nên ông vẫn là có cảm tình với Dương Thành Minh:

- “Có khó khăn gì cứ việc nói với ta.”

Dương Thành Minh sờ sờ đầu, cười cười:

- “Cha nuôi yên tâm, tuy rằng chúng con dọn đi ra ngoài nhưng vẫn là con nuôi của cha, nếu có chuyện gì nhất định sẽ đến tìm cha.”

Ông ngoại Hạ mỉm cười, bưng tách trà trên bàn lên chậm rãi nếm thử.

Diệp Cẩm Trình cùng Diệp Cẩm Hào ở nhà một ngày, sau đó từng người quay trở lại trường học của mình.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Kỷ Nghênh Hạ xách cặp xách, cưỡi xe đạp đến trường Đại học Sư phạm. Trước kia cô không thích chạy xe đạp, nhưng bây giờ thì khác rồi, dù sao thì từ nhà đến trường cũng có khoảng cách khá xa, nhất định phải cưỡi xe đạp mới có thể nhanh chóng đến trường học được.

Khi tới trường học rồi, cô dựng xe đạp xong, xách theo cặp sách đi ký túc xá, cô tới tương đối sớm, Đàm Ngọc Cầm siêng năng hơn, đã thức dậy ăn cơm sáng, hiện tại đang ngồi ở mép giường đọc sách. Thẩm Yến Thanh – cô gái từ trước đến nay thích ngủ nướng này - còn chưa có thức dậy. Kỷ Nghênh Hạ đặt cặp sách xuống, đôi mắt lơ đãng ngó tới Vương Tâm Duyệt nằm trên giường bên kia, phát hiện mắt cô ta đỏ hoe, dường như đã khóc. Nghênh Hạ g dừng bước chân lại một chút, thu hồi ánh mắt, không để ý tới cô ta, cô đi đến trước giường Thẩm Yến Thanh, nhỏ giọng nói:

- “Thẩm Yến Thanh, dậy đi!”

Triệu Viện Viện vừa mới thức dậy, đang nằm ở trên giường xuất thần, nhìn thấy động tác của Kỷ Nghênh Hạ, rất là kính nể nhìn cô một cái, cô cũng dám đánh thức Yến Thanh. Phải biết rằng khi Yến Thanh thức dậy thì tính khí rất là lớn, Triệu Viện Viện cô đã từng vì kêu Yến Thanh thức dậy mà bị cô ấy mắng một hồi đây!

Thẩm Yến Thanh bị người đánh thức đầu tiên là có chút bực bội, nhưng sau khi mở mắt ra, mơ mơ màng màng nhìn thấy đó là Kỷ Nghênh Hạ, mới không tình nguyện “ừ” một tiếng, sau đó sau đó uể oải vươn vai, giọng nói có chút khàn khàn:

- “Thật không muốn thức dậy!”

Trước đây cô ấy từng tham gia huấn luyện trong quân đội, mỗi ngày đều phải dậy trước bình minh, hiện tại thật vất vả thi đậu đại học và thoát khỏi cuộc sống huấn luyện trong quân đội, cô ấy liền muốn đem sự lười biếng và thời gian ngủ trước kia toàn bộ bù lại. Buổi sáng có thể có thể dậy trễ bao nhiêu thì dậy trễ bấy nhiêu, nếu thật sự không được nữa, mới chậm rãi cọ cọ thức dậy.

Vừa mới nãy nếu đổi thành người khác kêu cô ấy thức dậy, nhất định cô ấy sẽ nổi giận, nhưng nếu là Kỷ Nghênh Hạ, nhìn thấy đôi mắt trong trẻo và sâu thẳm của cô, không biết chuyện gì đã xảy ra, thê nhưng Thẩm Yến Thanh lại không thể tức giận được.

Triệu Viện Viện nhìn bạn tốt từ nhỏ đến lớn của mình, khi Kỷ Nghênh Hạ kêu cô ấy thức dậy vậy mà không chỉ có không tức giận, còn tốt tính ngồi dậy mặc quần áo. Triệu Viện Viện mở to hai mắt, sau đó trừng mắt liếc nhìn Thẩm Yến Thanh một cái, khi mình kêu cô ấy thức dậy, lại bị cô ấy mắng một hồi, khi Kỷ Nghênh Hạ kêu cô ấy dậy, cô ấy liền ngoan ngoãn rời giường, thật là đối đãi khác biệt, thua thiệt hai người vẫn là bạn bè từ nhỏ đến lớn đây.

Thẩm Yến Thanh mặc quần áo xong, ngáp một cái, âm thầm nói thầm:

- “Cũng may cái ký túc xá này chỉ có năm người, nếu cũng chật kín người giống như những ký túc xá khác, ầm ĩ, ồn ào muốn chết, làm sao có thể ngủ ngon được?”

Chờ đến khi Thẩm Yến Thanh cùng Triệu Viện Viện thu thập xong, hai người họ chỉ ăn một ít lương khô cho bữa sáng rồi đi đến lớp học.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên 70 Quân Tẩu Đến Từ Cổ Đại (Full)

Số ký tự: 0