Thập Niên 70 Quân Tẩu Đến Từ Cổ Đại (Full)

Chương 774

Trời xanh lam lam

2024-10-03 20:47:05

Triệu Viện Viện nhìn thấy Thẩm Yến Thanh rời đi, cũng xách theo túi của cô ấy, nhanh chóng đuổi theo Thẩm Yến Thanh.

Trong sinh viên trong lớp nhìn theo bóng lưng của Thẩm Yến Thanh, chợt nhận ra hình như vừa rồi bọn họ bị ánh mắt của Thẩm Yến Thanh làm cho sợ hãi.

Chu Thanh Lăng một tay đỡ cái bàn, đứng ở tại chỗ vẫn không nhúc nhích nhìn bóng lưng của Thẩm Yến Thanh đã đi xa, không chỉ có các bạn học bị ánh mắt của Thẩm Yến Thanh làm cho sợ hãi, vừa mới nãy bản thân cô ấy... cũng bị hù dọa.

Chu Thanh Lăng cười khổ, cô ấy không ngờ Kỷ Nghênh Hạ không đơn giản, Thẩm Yến Thanh này, cũng không phải là người đơn giản gì, cố tình hai người nhìn không đơn giản này lại ở chung trong một cái ký túc xá, còn trở thành bạn tốt. Nhìn sự ủng hộ vừa mới nãy của Thẩm Yến Thanh đối với Kỷ Nghênh Hạ, Chu Thanh Lăng có thể nhìn ra, mối quan hệ giữa hai người này rất tốt.

Cũng phải, nếu Thẩm Yến Thanh chỉ là một người bình thường không thích học tập, thì cô ấy cũng sẽ không thi đậu đại học; nếu cô ấy là một người thường, cô ấy cũng sẽ có vẻ như không thích học tập như vậy. Nghĩ đến có lẽ việc học tập dưới cái nhìn của cô ấy là có cũng được mà không có cũng không sao, bằng cấp đối với cô ấy cũng chỉ là một tờ giấy chứng nhận, cô ấy không cần bằng cấp để tìm việc làm, cũng không cần bằng cấp để hoàn thiện bản thân, có lẽ đây là nguyên nhân mà cô ấy lười biếng, không chút để ý ?

- “Nếu Kỷ Nghênh Hạ không hy vọng người khác biết đây là chữ cô ấy viết, vậy chỉ cần viết tên của lớp trên đó là được rồi.”

Chu Thanh Lăng lấy lại tinh thần, bình tĩnh nói.

Nếu lớp trưởng đã nói như vậy, tuy rằng bọn họ không cam lòng, cũng chỉ có thể đồng ý.

Lớp học yên tĩnh lại, Chu Thanh Lăng tiếp tục nói:

- “Hiện tại về chữ viết thì Kỷ Nghênh Hạ đã viết tốt rồi, như vậy chúng ta tới thảo luận về làm thơ thì nên viết như thế nào, do ai tới viết?”

Chu Thanh Lăng nói vừa nói xong, trong phòng học lại náo nhiệt lên.

Kỷ Nghênh Hạ bước ra khỏi lớp học, liền vội vã đến nơi đậu xe đạp, vừa đến nơi đậu xe đạp, cô nhìn thấy Kỷ Nghênh Xuân đứng ở nơi đó, dường như đang đợi cô.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Kỷ Nghênh Hạ mím môi, khẽ mỉm cười:

- “Kỷ Nghênh Xuân, cô tìm tôi có việc gì?”

Sau một thời gian sống ở trường đại học, toàn bộ khí chất và ngoại hình của Kỷ Nghênh Xuân đã thay đổi rất lớn, cô ấy càng tự tin hơn so với trước kia, trong bụng có hồn thơ, cũng trông càng xinh đẹp hơn so với trước kia.

Kỷ Nghênh Xuân cũng hơi hơi mỉm cười, hài hước nói:

- “Không có việc gì thì không thể đến tìm cô sao?”

Kỷ Nghênh Hạ nhướng mày, đem cặp sách đặt ở giỏ phía trước xe đạp:

- “Đương nhiên có thể.”

Kỷ Nghênh Xuân lại cười, lấy một thứ gì đó từ trong túi ra, đưa cho Kỷ Nghênh Hạ.

Kỷ Nghênh Hạ tiếp nhận, vừa nhìn thì thấy đó là một phong thơ. Cô nghi ngờ liếc nhìn Kỷ Nghênh Xuân, Kỷ Nghênh Xuân nói:

- “Đây là bức thư mà bà nội nhờ anh cả viết cho cô.”

Kỷ Nghênh Hạ gật gật đầu, nâng niu lá thư bỏ vào cặp sách, định về nhà đọc.

- “Kỷ Nghênh Xuân, hôm nay đến chỗ của tôi ăn tối nhé?”

Kỷ Nghênh Hạ cất bức thư xong, chân thành mời cô ta.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Kỷ Nghênh Xuân vừa định lắc đầu, một sinh viên nam ở bên cạnh đi ra, nhìn Kỷ Nghênh Xuân với gương mặt đỏ bừng, hỏi:

- “Kỷ Nghênh Xuân, sao em lại tới đây, anh muốn gọi em cùng ăn cơm đâu!”

Kỷ Nghênh Xuân tức giận liếc mắt nhìn người mới tới, nói:

- “Hàn Dương, tôi sẽ ăn tối một mình!”

Trong khoảng thời gian này thì người này vẫn luôn quấn lấy cô ta, khiến cho cô ta vô cùng khó chịu. Cô ta là người từng trải, sao có thể không biết ý nghĩ của người này, nhưng hiện tại mặc kệ là thể xác hay tinh thần của cô ta đều bị thương trăm ngàn lỗ, làm sao có tâm tình nói chuyện yêu đương chứ?

Hơn nữa, người sinh viên nam này nhìn đơn thuần và non nớt như vậy, nếu biết quá khứ của cô ta, biết cô ta không thể sinh con, liệu anh ta còn thích cô ta như vậy không? Mặc kệ anh ta có thể thích cô ta giống như vậy hay không, cô ta đều không muốn tìm tòi nghiên cứu, cũng không muốn để ý tới. Bởi vì cô ta đã thật vất vả mới phục cuộc sống của người bình thường, không muốn bị tổn thương một lần nữa.

Kỷ Nghênh Hạ giữ tay lái xe đạp, liếc mắt nhìn người sinh viên nam kia cùng Kỷ Nghênh Xuân một cách thích thú, cô buồn cười nghĩ, x có vẻ như cuộc sống đại học của Kỷ Nghênh Xuân thực phong phú, đều có sinh viên nam theo đuổi.

- “Kỷ Nghênh Xuân, nếu cô bận rộn, cuối tuần lại đến chỗ tôi chơi đi.”

Kỷ Nghênh Hạ cười nói.

Cậu sinh viên nam tên Hàn Dương kia dường như lúc này mới nhìn thấy Kỷ Nghênh Hạ, vừa kinh ngạc vừa sửng sốt, sờ sờ đầu hỏi Kỷ Nghênh Xuân:

- “Kỷ Nghênh Xuân, em muốn đi ra ngoài sao?”

Vốn dĩ Kỷ Nghênh Xuân không muốn đi tới nhà của Kỷ Nghênh Hạ, nhưng khi nhìn thấy Hàn Dương, vì tránh né anh ta dây dưa, cô ta cảm thấy mình vẫn là đi đến nhà Kỷ Nghênh Hạ thì sẽ thích hợp hơn.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên 70 Quân Tẩu Đến Từ Cổ Đại (Full)

Số ký tự: 0