Thập Niên 70 Quân Tẩu Đến Từ Cổ Đại (Full)
Chương 782
Trời xanh lam lam
2024-10-03 20:47:05
Triệu Viện Viện cũng không nghĩ tới người yêu của Kỷ Nghênh Hạ, lại là một nhân vật như vậy, ánh mắt của cô ấy khi nhìn về phía Kỷ Nghênh Hạ như có điều suy tư. Thân phận của Kỷ Nghênh Hạ không đơn giản, từ quân hàm trên bả vai của người yêu Nghênh Hạ là có thể nhìn ra.
Triệu Viện Viện lấy lại tinh thần, kinh ngạc nói một câu:
- “Xin chào!”
Sau khi trao đổi vài câu, Kỷ Nghênh Hạ cùng Diệp Cẩm Trình chào đi trước. Triệu Viện Viện nhìn bóng lưng của bọn họ, nói:
- “Yến Thanh, thân phận của người yêu Kỷ Nghênh Hạ không đơn giản a, với khí độ kia liền không phải người bình thường có thể so được.”
Cô ấy còn chưa nói chính là, chính là anh trai của Thẩm Yến Thanh cũng không thể so sánh được.
Thẩm Yến Thanh lại cảm thấy thực bình thường, không cho là đúng nói:
- “Kỷ Nghênh Hạ đã ưu tú như vậy, thân là người yêu của cô ấy làm sao có thể kém cho được?”
Triệu Viện Viện trợn trắng mắt, có lẽ trong mắt Yến Thanh, Kỷ Nghênh Hạ liền không có khuyết điểm đi? Tuy rằng, Kỷ Nghênh Hạ thực sự rất ưu tú, nhưng mà cô ấy cũng không cần phải tôn sùng Kỷ Nghênh Hạ như vậy đi?
Khi hai người Kỷ Nghênh Hạ cùng Diệp Cẩm Trình ngồi trên xe, Kỷ Nghênh Hạ cười hỏi:
- “Hôm nay anh nghĩ như thế nào mà tới đón em vậy?”
Diệp Cẩm Trình đưa tay ra, sờ sờ khuôn mặt của cô, nói:
- “Em nghĩ sao?”
Đương nhiên là nhớ cô, nhịn không được mới đến đón cô.
Kỷ Nghênh Hạ mím mím môi, không nói chuyện, nhưng trên mặt hiện lên một tầng mỏng ửng hồng rất là mê người. Diệp Cẩm Trình nhìn đến ánh mắt càng trở nên sâu hơn, động tác trên tay cũng chậm lại.
Kỷ Nghênh Hạ thấy được các bạn học ở bên ngoài đang tò mò nhìn chằm chằm xe của bọn họ, cô kéo tay anh ra và thúc giục nói:
- “Chúng ta đi nhanh lên.”
Diệp Cẩm Trình không để ý tay mình bị đẩy ra, cười khẽ một tiếng, vừa khởi động xe vừa nói:
- “Hai người bạn kia của em rất không tồi.”
Tính cách của cô vợ nhỏ có chút hướng nội, trừ bỏ người trong nhà, còn chưa thấy cô ở chung với người khác quá thân mật như vậy, xem ra đi học vẫn là có chỗ lợi, ít nhất cô vợ nhỏ có được bạn bè.
Tính tình của Kỷ Nghênh Hạ tương đối chậm nhiệt, kết giao bạn bè cũng tương đối bắt bẻ, nếu không hợp thì cô ấy bình thường sẽ không cùng bọn họ lui tới. Cô cười nói:
- “Ân, có thời gian em muốn mời hai cô ấy tới trong nhà chơi? Anh cảm thấy thế nào?”
Đôi mắt Diệp Cẩm Trình nhìn về phía trước, bàn tay to chuyển động tay lái, sự sủng nịch trong mắt chợt lóe lên:
- “Em cảm thấy làm như thế nào tốt thì làm như thế đó đi!”
Kỷ Nghênh Hạ nhẹ nhàng gật đầu, nói:
- “Em cảm thấy khí chất của Thẩm Yến Thanh rất giống như quân nhân các anh, tuy rằng em không hỏi nhà cô ấy là làm cái gì, nhưng em cảm thấy chắc cũng là gia đình quân nhân.”
Khi tới đèn xanh đèn đỏ, Diệp Cẩm Trình dừng xe lại, nói:
- “Mặc kệ nhà bọn họ là làm cái gì, giữa các em khi kết giao là bình đẳng, em không cần suy xét quá nhiều.”
Kỷ Nghênh Hạ cũng không có suy xét nhiều như vậy, chẳng qua cô chỉ là tùy ý nói hai câu mà thôi.
Kỷ Nghênh Hạ nói với Diệp Cẩm Trình về chuyện cô dạy thư pháp ở trường học, cùng với việc hiệu trưởng Chu vì thuyết phụ cô dạy thư pháp đã đáp ứng việc cô có thể ở lại trường dạy học.
Đôi mày rậm của Diệp Cẩm Trình nhíu lại, ngón tay gõ gõ lên vô lăng, không chút để ý nói:
- “Nếu không thích dạy liền không dạy, em hiện tại là học sinh, nhiệm vụ chủ yếu là học tập, không cần phải khó xử chính mình? Hơn nữa, vợ của Diệp Cẩm Trình anh, còn không cần thiết phải vì một cái danh ngạch ở lại trường mà đáp ứng làm một ít chuyện bản thân không thích làm.”
Tuy rằng lời nói của Diệp Cẩm Trình làm cho cô rất cảm động, nhưng Kỷ Nghênh Hạ lại không muốn chuyện gì đều dựa vào Diệp Cẩm Trình, cô mím môi nói:
- “Dù sao đối phương cũng là hiệu trưởng, ông ấy đã lên tiếng rồi, nếu em từ chối thì không hay lắm.”
Diệp Cẩm Trình lại không cho là đúng, khóe môi gợi cảm khinh thường “xuỳ” một tiếng:
- “Hiệu trưởng thì sao? Hiệu trưởng là có thể khó xử học sinh sao?”
Kỷ Nghênh Hạ nói một cách khách quan:
- “Hiệu trưởng Chu cũng không có khó xử em, Cẩm Trình, anh không cần lo lắng, em sẽ không làm những chuyện bất lợi đối với em!”
Diệp Cẩm Trình không mấy tin cô gái này, mới có một tuần không gặp, cô đã bị người ta dụ dỗ ở trường học làm giáo viên, cô còn nói không có làm những chuyện bất lợi đối với chính mình?
- “Em cảm thấy chuyện gì mới xem như là có lợi với em?”
Diệp Cẩm Trình trầm mặt hỏi.
Đôi mắt đẹp của Kỷ Nghênh Hạ nhìn về phía Diệp Cẩm Trình, nghiêm túc nói:
- “Đối với việc dạy thư pháp cho các sinh viên, tuy rằng sẽ có một ít phiền toái, nhưng cũng không phải là không thể chấp nhận được. Bằng cách này, em cũng có thể rèn luyện bản thân thật tốt và tích lũy thêm kinh nghiệm giảng dạy.”
Những gì cô ấy nói đều là sự thật, việc cô đồng ý dạy thư pháp cũng là đã trải qua suy nghĩ cặn kẽ, không thể bởi vì sợ phiền toái, nhận việc rồi lại lo trước lo sau. Sau này cô cũng phải làm giáo viên, bây giờ có kinh nghiệm dạy học trước, chắc chắn sẽ hữu ích trong tương lai.
Triệu Viện Viện lấy lại tinh thần, kinh ngạc nói một câu:
- “Xin chào!”
Sau khi trao đổi vài câu, Kỷ Nghênh Hạ cùng Diệp Cẩm Trình chào đi trước. Triệu Viện Viện nhìn bóng lưng của bọn họ, nói:
- “Yến Thanh, thân phận của người yêu Kỷ Nghênh Hạ không đơn giản a, với khí độ kia liền không phải người bình thường có thể so được.”
Cô ấy còn chưa nói chính là, chính là anh trai của Thẩm Yến Thanh cũng không thể so sánh được.
Thẩm Yến Thanh lại cảm thấy thực bình thường, không cho là đúng nói:
- “Kỷ Nghênh Hạ đã ưu tú như vậy, thân là người yêu của cô ấy làm sao có thể kém cho được?”
Triệu Viện Viện trợn trắng mắt, có lẽ trong mắt Yến Thanh, Kỷ Nghênh Hạ liền không có khuyết điểm đi? Tuy rằng, Kỷ Nghênh Hạ thực sự rất ưu tú, nhưng mà cô ấy cũng không cần phải tôn sùng Kỷ Nghênh Hạ như vậy đi?
Khi hai người Kỷ Nghênh Hạ cùng Diệp Cẩm Trình ngồi trên xe, Kỷ Nghênh Hạ cười hỏi:
- “Hôm nay anh nghĩ như thế nào mà tới đón em vậy?”
Diệp Cẩm Trình đưa tay ra, sờ sờ khuôn mặt của cô, nói:
- “Em nghĩ sao?”
Đương nhiên là nhớ cô, nhịn không được mới đến đón cô.
Kỷ Nghênh Hạ mím mím môi, không nói chuyện, nhưng trên mặt hiện lên một tầng mỏng ửng hồng rất là mê người. Diệp Cẩm Trình nhìn đến ánh mắt càng trở nên sâu hơn, động tác trên tay cũng chậm lại.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Kỷ Nghênh Hạ thấy được các bạn học ở bên ngoài đang tò mò nhìn chằm chằm xe của bọn họ, cô kéo tay anh ra và thúc giục nói:
- “Chúng ta đi nhanh lên.”
Diệp Cẩm Trình không để ý tay mình bị đẩy ra, cười khẽ một tiếng, vừa khởi động xe vừa nói:
- “Hai người bạn kia của em rất không tồi.”
Tính cách của cô vợ nhỏ có chút hướng nội, trừ bỏ người trong nhà, còn chưa thấy cô ở chung với người khác quá thân mật như vậy, xem ra đi học vẫn là có chỗ lợi, ít nhất cô vợ nhỏ có được bạn bè.
Tính tình của Kỷ Nghênh Hạ tương đối chậm nhiệt, kết giao bạn bè cũng tương đối bắt bẻ, nếu không hợp thì cô ấy bình thường sẽ không cùng bọn họ lui tới. Cô cười nói:
- “Ân, có thời gian em muốn mời hai cô ấy tới trong nhà chơi? Anh cảm thấy thế nào?”
Đôi mắt Diệp Cẩm Trình nhìn về phía trước, bàn tay to chuyển động tay lái, sự sủng nịch trong mắt chợt lóe lên:
- “Em cảm thấy làm như thế nào tốt thì làm như thế đó đi!”
Kỷ Nghênh Hạ nhẹ nhàng gật đầu, nói:
- “Em cảm thấy khí chất của Thẩm Yến Thanh rất giống như quân nhân các anh, tuy rằng em không hỏi nhà cô ấy là làm cái gì, nhưng em cảm thấy chắc cũng là gia đình quân nhân.”
Khi tới đèn xanh đèn đỏ, Diệp Cẩm Trình dừng xe lại, nói:
- “Mặc kệ nhà bọn họ là làm cái gì, giữa các em khi kết giao là bình đẳng, em không cần suy xét quá nhiều.”
Kỷ Nghênh Hạ cũng không có suy xét nhiều như vậy, chẳng qua cô chỉ là tùy ý nói hai câu mà thôi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Kỷ Nghênh Hạ nói với Diệp Cẩm Trình về chuyện cô dạy thư pháp ở trường học, cùng với việc hiệu trưởng Chu vì thuyết phụ cô dạy thư pháp đã đáp ứng việc cô có thể ở lại trường dạy học.
Đôi mày rậm của Diệp Cẩm Trình nhíu lại, ngón tay gõ gõ lên vô lăng, không chút để ý nói:
- “Nếu không thích dạy liền không dạy, em hiện tại là học sinh, nhiệm vụ chủ yếu là học tập, không cần phải khó xử chính mình? Hơn nữa, vợ của Diệp Cẩm Trình anh, còn không cần thiết phải vì một cái danh ngạch ở lại trường mà đáp ứng làm một ít chuyện bản thân không thích làm.”
Tuy rằng lời nói của Diệp Cẩm Trình làm cho cô rất cảm động, nhưng Kỷ Nghênh Hạ lại không muốn chuyện gì đều dựa vào Diệp Cẩm Trình, cô mím môi nói:
- “Dù sao đối phương cũng là hiệu trưởng, ông ấy đã lên tiếng rồi, nếu em từ chối thì không hay lắm.”
Diệp Cẩm Trình lại không cho là đúng, khóe môi gợi cảm khinh thường “xuỳ” một tiếng:
- “Hiệu trưởng thì sao? Hiệu trưởng là có thể khó xử học sinh sao?”
Kỷ Nghênh Hạ nói một cách khách quan:
- “Hiệu trưởng Chu cũng không có khó xử em, Cẩm Trình, anh không cần lo lắng, em sẽ không làm những chuyện bất lợi đối với em!”
Diệp Cẩm Trình không mấy tin cô gái này, mới có một tuần không gặp, cô đã bị người ta dụ dỗ ở trường học làm giáo viên, cô còn nói không có làm những chuyện bất lợi đối với chính mình?
- “Em cảm thấy chuyện gì mới xem như là có lợi với em?”
Diệp Cẩm Trình trầm mặt hỏi.
Đôi mắt đẹp của Kỷ Nghênh Hạ nhìn về phía Diệp Cẩm Trình, nghiêm túc nói:
- “Đối với việc dạy thư pháp cho các sinh viên, tuy rằng sẽ có một ít phiền toái, nhưng cũng không phải là không thể chấp nhận được. Bằng cách này, em cũng có thể rèn luyện bản thân thật tốt và tích lũy thêm kinh nghiệm giảng dạy.”
Những gì cô ấy nói đều là sự thật, việc cô đồng ý dạy thư pháp cũng là đã trải qua suy nghĩ cặn kẽ, không thể bởi vì sợ phiền toái, nhận việc rồi lại lo trước lo sau. Sau này cô cũng phải làm giáo viên, bây giờ có kinh nghiệm dạy học trước, chắc chắn sẽ hữu ích trong tương lai.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro