Thập Niên 70 Quân Tẩu Đến Từ Cổ Đại (Full)

Chương 787

Trời xanh lam lam

2024-10-03 20:47:05

Từ ăn tết năm ấy mang theo Hạ Hạ về nhà, cô em chồng bỗng nhiên trở nên tốt hơn, từ sau đó Lưu Chí Mai cũng chưa bao giờ gặp lại cô em chồng. Cho nên bà cũng không ngạc nhiên trước việc bà ta bỗng nhiên động kinh, bởi vì từ trước đến nay trong lòng bà cho rằng chuyện lần đó cô em chồng trở nên tốt hơn rất quái dị. Hơn nữa nguyên nhân bên trong có khả năng còn liên quan đến Cẩm Trình, cho nên bà đối với tính tình của cô em chồng càng không dám ôm hy vọng gì thêm.

Tuy rằng không ôm hy vọng nhưng trong lòng thật sự thực phiền chán, có một cô em chồng như vậy thì không có ai sẽ thích cả.

Đối với việc lần này bà ta tới nhà, bà đã làm tốt chuẩn bị là bị bà ta làm khó dễ. Nhưng, Lưu Chí Mai bà cũng đã cưới con dâu, ôm cháu trai, tuổi tác cũng đã cao, nếu cô em chồng nói chuyện quá khó nghe thì bà cũng sẽ không chịu đựng.

Nhưng mà, bà đã chuẩn bị xong bị bà ta làm khó dễ, Kỷ Nghênh Xuân lại không có chuẩn bị tốt, người phụ nữ này cho dù là người lớn trong nhà, cũng không thể nói Kỷ Nghênh Hạ như vậy. Huống chi là Kỷ Nghênh Hạ, người mà cô ta luôn có cảm giác áy náy. Cô ta hai tay ôm ngực đi đến trước mặt Diệp Mạnh Vân, cười nhạo nói:

- “Một bà cô đã không biết gả đi ra ngoài bao nhiêu năm, ngược lại đến quản chuyện trong nhà của chị dâu nhà mẹ đẻ, thực sự là khiến cho tôi có thêm kiến thức rồi.”

Vừa mới nãy khi Uông Minh Hoa nhìn thấy Thím giáo huấn mẹ cùng vợ của Diệp Cẩm Trình, trong lòng anh ta còn có chút đắc ý mơ hồ. Cho dù Diệp Cẩm Trình có đắc ý thì Thím của anh ta cũng là con gái của nhà họ Diệp, mẹ cùng vợ của Diệp Cẩm Trình lại là người ngoài. Hiện tại còn không phải bị Tiểu cô của Diệp Cẩm Trình nói thì lại im thin thít giống như con chim cút vậy, không dám hó hé một tiếng.

Lại không nghĩ rằng, hai người họ không dám lên tiếng, vợ trước của anh ta, Kỷ Nghênh Xuân, lại tới tìm Thím của anh ta gây phiền toái, anh ta hận không thể đi lên hung hăng lắc lắc bả vai của Kỷ Nghênh Xuân, hỏi rốt cuộc cô ta có biết hay không, cô ta đang nói chuyện với ai? Biết thsim của anh ta là người nào hay không?

Kỷ Nghênh Xuân mới mặc kệ Diệp Mạnh Vân là người nào, cho dù bà ta là cô của Diệp Cẩm Trình thì sao chứ, đừng nghĩ rằng cô ta ngốc, làm sao cô ta có thể không biết địa vị của nhà họ Diệp ở Bắc Kinh sau một thời gian dài như vậy, nhưng cô ta cũng biết, Diệp Cẩm Trình đối với Kỷ Nghênh Hạ rất để ý. Cô ta tin tưởng cho dù hôm nay cô ta mắng Tiểu cô của Diệp Cẩm Trình, thì Diệp Cẩm Trình sẽ không những không nói cô ta cái gì, mà ngược lại sẽ còn cảm tạ cô ta, bởi vì cô ta đã bảo vệ vợ của anh ấy.

Kỷ Nghênh Hạ cùng Lưu Chí Mai đồng thời kinh ngạc nhìn về phía Kỷ Nghênh Xuân, nhưng họ cũng không nói lời nào. Đối với một người tới cửa tìm phiền toái, cho dù là người thân, hai người cũng sẽ không thích. Kỷ Nghênh Xuân muốn mắng liền để cho cô ta mắng chửi đi! Hai người cũng không muốn thừa nhận rằng trong lòng bọn họ đang rất là vui sướng!

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Uông Minh Hoa lại lạnh lùng hỏi Kỷ Nghênh Xuân:

- “Kỷ Nghênh Xuân, cô biết cô đang nói chuyện với ai sao? Đừng tưởng rằng em gái của cô gả đến nhà họ Diệp, liền có thể không đem người khác để vào mắt, Thín của tôi là cô của Diệp Cẩm Trình, nếu cô chọc giận bà ấy, đến lúc đó liền chỗ dựa của hai chị em các cô là Diệp Cẩm Trình cũng không giúp được các người.”

Uong Minh Hoa vẫn luôn kiêu ngạo việc Thím của mình là con gái nhà họ Diệp, tuy rằng con gái gả chồng như bát nước đổ đi, nhưng dù sao con gái nhà họ Diệp cũng cao quý hơn con dâu nhà họ Diệp chứ?

Diệp Mạnh Vân nghe thấy cháu trai nói như vậy, vẻ mặt khinh thường liếc mắt nhìn Kỷ Nghênh Hạ cùng Kỷ Nghênh Xuân.

Uông Á Bình nghe thấy anh họ của mình nói như vậy, lại hung hăng nhíu nhíu mi, nói:

- “Anh Minh Hoa, những lời mà mẹ vừa mới nói kia đích xác thật không dễ nghe, vợ của tam biểu ca rất tốt, tam biểu ca thực thích. Hơn nữa, mẹ thật sự nên không quan tâm đến chuyện gia đình của nhà Cậu Ba.”

Nói xong, cô bé có chút không vui liếc mắt nhìn mẹ mình một cái, trước kia mẹ của cô bé tốt được một khoảng thời gian, nhưng sau này không biết tại sao lại chứng nào tật nấy, cô bé thực sự nhớ người mẹ trước đây của cô.

Bị em họ nhỏ dạy dỗ, Uông Minh Hoa có chút xấu hổ lại buồn bực, cảm thấy em họ quá không hiểu chuyện, hoàn toàn không giữ lại mặt mũi cho người anh họ là anh ta. Nhưng mà tuy rằng em họ không hiểu chuyện, đó lại là cô con gái mà Chú cùng thím cưng chiều, vẫn là cô cháu gái được Diệp lão tướng quân yêu thương. Cho dù anh ta không cao hứng cũng không thể biểu hiện ra ngoài.

Uông Dương cũng rất là xấu hổ liếc mắt nhìn Lưu Chí Mai cùng Kỷ Nghênh Hạ, ông ta cũng liếc mắt nhìn cháu trai, hôm nay bọn họ không nên tới nơi này. Cháu trai của ông ta cái gì cũng không biết, ông ta lại biết vợ của ông ta ở Diệp gia, kỳ thật cũng không có địa vị gì. May mắn chính là, Cẩm Trình không nghe được những lời nói vừa rồi của cháu trai ông ta, nếu bị Cẩm Trình nghe được, còn không biết cậu ta sẽ nghĩ người nhà bọn họ như thế nào đâu.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên 70 Quân Tẩu Đến Từ Cổ Đại (Full)

Số ký tự: 0