Thập Niên 70 Quân Tẩu Đến Từ Cổ Đại (Full)

Chương 788

Trời xanh lam lam

2024-10-03 20:47:05

Trong mắt Kỷ Nghênh Xuân mang ý cười và rất tán thưởng liếc mắt nhìn Uông Á Bình, đi lên trước muốn vỗ vỗ bả vai của cô bé, nói:

- “Cô giá nhỏ, rất có tiền đồ a, tuổi còn nhỏ mà hiểu chuyện hơn so với người mẹ kia của cô.”

Uông Á Bình nghiêng nghiêng người, nhíu mày tránh thoát động tác chụp bả vai của Kỷ Nghên Xuân, không vui nhìn cô ta, trầm giọng nói:

- “Dì này, cho dù mẹ của tôi có không tốt, tôi có thể nói, nhưng dì lại không thể.”

Bàn tay của Kỷ Nghênh Xuân dừng lại giữa không trung, nhướng mày nhìn cô bé, tay cứng đờ trong chốc lát sau đó mới chậm rãi thả xuống, nói:

- “Không nghĩ tới cô bé tuổi còn nhỏ, nhưng thật ra lại nghĩ rất nhiều.”

Uông Á Bình không để ý tới Kỷ Nghênh Xuân, cô bé biết mẹ mình không tốt, bản thân cô bé có thể nói mẹ của mình, dì này muốn cô bé cùng mắng mẹ của cô bé, nói mẹ cô bé không tốt, nhưng cô bé sẽ không làm như vậy.

Kỷ Nghênh Xuân bỗng nhiên có chút hụt hẫng, vị Tiểu cô của Diệp Cẩm Trình này cho dù không chịu nổi như vậy, nhưng bà ta vẫn có một cô con gái hiếu thuận che chở, vậy còn cô ta thì sao? Đời này của cô ta cũng đừng nghĩ làm mẹ, tương lai cô ta già rồi, ai lại tới chăm sóc cho cô ta, che chở cho cô ta đây?

Nhưng mà, hiện tại cũng không phải là thời điểm suy xét những chuyên này, Uông Minh Hoa tới đây là muốn làm cái gì, cô ta so với bất kì ai khác đều rõ ràng. Chuyện mà hiện tại cô ta phải làm, chính là quấy rầy kế hoạch của anh ta, khiến cho anh ta không bao giờ nghĩ đến việc đánh chủ ý lên Diệp Cẩm Trình cùng Kỷ Nghênh Hạ. Thật cho rằng có một người Thím là con gái nhà họ Diệp, chính là mọi sự thuận lợi sao?

Diệp Mạnh Vân đầu tiên là bị Kỷ Nghênh Xuân chỉ vào mũi mắng, sau đó lại bị con gái dạy dỗ, trong lòng bà ta đã sớm nghẹn một cỗ tức giận rồi. Vừa mới nãy nghe thấy con gái mình nói như vậy, bà ta có như thế nào cũng là mẹ cảu con bé, không cho phép người khác nói, trong lòng bà ta vẫn có chút vui mừng, rốt cuộc không phí công nuôi dưỡng đứa con gái này, bà ta nhìn về phía Kỷ Nghênh Xuân khinh thường nói:

- “Đứa bé chui ra từ trong bụng tôi, cô cảm thấy con bé sẽ cùng một giuộc với cô để đối phó tôi? Cô gái ở nông thôn chính là cô gái ở nông thôn, không có kiến thức.”

Bà ta bên trái nói một câu ‘cô gái ở nông thôn‘, bên phải một câu ‘cô gái ở nông thôn”, nói đến mức cơn giận trong lòng Kỷ Nghênh Xuân cũng dâng lên, cô ta lớn tiếng nói:

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


- “Nếu ghét bỏ chúng ta là Kỷ Nghênh Xuân, vậy bà còn tới nhà của em gái tôi làm cái gì?”

Diệp Mạnh Vân nghe Kỷ Nghênh Xuân nói xong, giương mắt nhìn căn tứ hợp viện này, liền bị cảnh sắc trong sân hấp dẫn. Từ sau khi Kỷ Nghênh Hạ bọn họ dọn lại đây, Diệp Cẩm Trình dựa theo sự yêu thích của Kỷ Nghênh Hạ, đem trong sân hung hăng thu dọn một phen, trong sân không chỉ có trồng rau dưa, còn trồng thêm các loại hoa cùng cây ăn quả. Bây giờ đã là tháng 3 đúng là mùa hoa nở trong sân tràn ngập hương hoa, không khí trong sân thực tươi mát, tạo cho người ta một cảm giác rất là vui vẻ và thoải mái.

Nơi này quả thực còn tốt hơn so với đại viện của cha mẹ bà ta, không chỉ xinh đẹp mà còn rất lớn. Nghĩ đến đây, trong mắt bà ta dâng lên một tia ghen ghét mãnh liệt.

Tam ca cùng mấy người cháu trai của bà ta thì không nói, dựa vào cái gì hai người đến từ nông thôn như Lưu Chí Mai cùng Kỷ Nghênh Hạ lại có thể sống trong một căn nhà tốt như vậy?

Bà ta vẫn là biết đến tình huống nhà của tam ca bà ta là như thế nào , căn bản không có tiền đặt mua một căn nhà lớn như vậy, vậy thì căn nhà này từ đâu mà đến, liền không cần nói cũng biết.

Cha mẹ của bà ta thật bất công, rõ ràng đều là con của bọn họ, vậy mà bọn họ lại cho tam ca một căn nhà tốt như vậy. Còn đứa con gái nàng đã gả đi ra ngoài là bà ta, chỉ có thể cùng người nhà chen chúc trong căn nhà nhỏ hẹp.

Cô gái kia vừa mới nãy nói là đến nhà em gái của cô ta?

Bà ta cười nhạo, cha mẹ mua nhà cho Tam ca, khi nào đã trở thành nhà của em gái người khác rồi? Cho dù vợ của Cẩm Trình muốn trở thành chủ nhân của nơi này, cũng phải chờ đến khi Tam ca và Tam tẩu không còn nữa, mới có thể kế thừa. Nhưng vậy cũng không thể trở thành của một mình Cẩm Trình, còn có Cẩm Hào ở đâu.

Ánh mắt khinh bỉ của Diệp Mạnh Vân đảo qua Kỷ Nghênh Xuân, cuối cùng rơi xuống trên người Kỷ Nghênh Hạ, nhìn thấy Nghênh Hạ tuy rằng đã sinh đứa nhỏ, nhưng vẫn bảo trì dáng người mảnh khảnh tinh tế cùng với làn da trắng như sứ kia, sau đó chuyển ánh mắt sang trên người tam tẩu – người mà trông còn trẻ tuổi hơn so với bà ta. Trong lòng bà ta vừa đố kỵ, vừa ghen ghét, vừa hận, rõ ràng bà ta mới là con gái đường đường chính chính của nhà họ Diệp, vì cái gì những người ngoài như những người con dâu này, lại có cuộc sống tốt hơn bà ta chứ?

- “Đây là nhà họ Diệp, tại sao tôi không thể đến chứ?”

Diệp Mạnh Vân cười nhạo nói, căn nhà này là cha mẹ mua cho Tam ca, bà ta là em gái ruột của Tam ca, bà ta không thể tới thì ai có thể tới chứ?

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên 70 Quân Tẩu Đến Từ Cổ Đại (Full)

Số ký tự: 0