Thập Niên 70 Quân Tẩu Đến Từ Cổ Đại (Full)

Chương 789

Trời xanh lam lam

2024-10-03 20:47:05

Vừa dứt lời, ánh mắt ngạo nghễ của bà ta thẳng tắp nhìn về phía Kỷ Nghênh Hạ, giọng nói vô cùng khinh thường, nói:

- “Cô là kêu Kỷ Nghênh Hạ đi? Theo lý cô là vợ của Cẩm Trình, cũng là người nhà họ Diệp, cô dính ánh sáng của Cẩm Trình mà đến sống ở đây. nhưng người em họ của cô là một người ngoài, cô ta ở nhà họ Diệp của tôi nói tôi như vậy, không phải cô nên quản cô ta một chút sao? Thật cho rằng gả tới nhà họ Diệp rồi thì mọi sự thuận lợi sao?”

Lưu Chí Mai sững sờ nhìn về phía Diệp Mạnh Vân, chẳng lẽ cô em chồng cho rằng căn nhà này là cha mẹ đặt mua cho bọn họ sao?

Kỷ Nghênh Xuân vừa nghe cũng đã hiểu ý tứ trong lời nói của bà ta, thật là người phụ nữ này cho rằng căn nhà này là của nhà họ Diệp đâu? Khó trách bà ta ở chỗ này diễu võ dương oai đâu!

Đôi mày thanh tú của Kỷ Nghênh Hạ nhíu lại, cô thật sự cảm thấy người ngồi ở trong nhà, họa từ trên trời rơi xuống. Rõ ràng cô cũng không làm cái gì, Diệp Mạnh Vân lại mang theo cháu trai tới nhà, mang theo súng và gậy đến châm chọc một hồi. Cho dù cô là vợ của Cẩm Trình, mà Diệp Mạnh Vân lại là cô của Cẩm Trình, chẳng lẽ cô nên chịu đựng bà ta sao?

- “Tiểu cô, tôi ở tại trong nhà của mình, không cần thiết phải dính ánh sáng của ai.”

Ánh mắt Kỷ Nghênh Hạ cực kỳ bình tĩnh nhìn Diệp Mạnh Vân. Sau khi nói xong, cô hơi hơi liếc mắt nhìn Uông Minh Hoa:

- “Nói vậy, chắc là cháu trai nhà chồng của cô đã nói cho cô biết, căn nhà này là của tôi. Tôi ở trong nhà của mình, tôi nghĩ tôi vẫn có quyền mời em họ nhà mẹ đẻ của mình lại đây chơi chứ?”

Cho dù không phải nhà của cô, cô muốn mời ai lại đây làm khách, chẳng lẽ một người cô đã gả đi ra ngoài, còn có thể quản đến trên đầu của cô hay sao?

Sắc mặt Uông Minh Hoa có chút hơi mất tự nhiên, khi anh ta tới chỉ nói với thím của mình việc khi anh ta xuống nông thôn đã qune biết với Diệp Cẩm Trình, lại quên nói đến vấn đề quyền sở hữu căn nhà mà Diệp Cẩm Trình đang ở.

Diệp Mạnh Vân nhất thời không thể tin được, bà ta vội vàng quay đầu nhìn Lưu Chí Mai, thấy sắc mặt bà ấy nhàn nhạt, phảng phất lời con dâu của bà ấy nói đều là sự thật. Sắc mặt Diệp Mạnh Vân bỗng nhiên trở nên xanh mét, bà ta quay đầu nhìn về phía cháu trai của mình, lại nhìn thấy ánh mắt chột dạ trốn tránh của nó, bà ta còn có cái gì không hiểu nữa.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Nhưng bà ta vẫn không tin, một cô gái ở nông thôn có thể đặt mua được một căn nhà như vậy sao? Tam ca của bà ta đều không thể được, huống chi là một cô gái trẻ tuổi. Chẳng lẽ là Diệp Cẩm Trình vì tăng thể diện cho vợ của mình nên đã tự mình mua căn nhà này, rồi cố ý nói là nhà của vợ thằng bé?

- “Cẩm Trình vậy mà rất yêu vợ a, cầm tiền của mình hoặc là phải nói là tiền ông bà nội đưa cho mua nhà ở mà còn cứng rắn nói thành là vợ mua.”

Bà ta nói với vẻ ghen tị và hâm mộ:

- “Tôi nói tam tẩu, bà thật đúng là nuôi dưỡng được một đứa con trai tốt, vừa mới kết hôn, liền cái gì đều hướng về phía vợ của nó, có đem người làm mẹ như bà để vào mắt hay không a?”

Ánh mắt bà ta nhìn về phía Lưu Chí Mai mang theo vẻ chế nhạo, còn có một chút trào phúng cùng coi thường. Thần thái cả người bà ta đều như đang nói rằng, bà ta chướng mắt người tam tẩu này cùng với con dâu của bà ấy.

Lưu Chí Mai vẫn luôn cảm thấy mình rất may mắn khi gả đến nhà họ Diệp, mẹ chồng từ ái, chị em dâu hào phóng, những đều này càng khiến cho bà cảm thấy mình may mắn. Nhưng giờ phút này bà mới phát hiện, cho dù cuộc sống có hoàn mỹ như thế nào, có hạnh phúc nhiều như thế nào, luôn có một hai người khiến cho mình phiền chán xuất hiện trong cuộc sống của mình như vậy, mà người này còn có quan hệ thân cận với mình nữa chứ, giống như mẹ của bà, và giống như cô em chồng nhà chồng của bà này.

- “Ngược lại tôi lại không biết tôi ở tại ngôi nhà mà ba mẹ tôi cho tôi mà có một ngày sẽ bị người khác hoài nghi. Tuy rằng nhà họ Kỷ cỉa tôi không có bản lĩnh gì, nhưng một căn nhà mà thôi, chúng tôi vẫn là có thể lấy ra được.”

Trong ánh mắt Kỷ Nghênh Hạ không có bất kì cảm xúc gì, căn nhà này là đồ vật duy nhất có ý nghĩa kỷ niệm mà cha mẹ để lại cho cô, cô của Cẩm Trình nói như vậy, quả thực làm hoen ố ý nghĩa của ngôi nhà này, cũng khiến cho Cẩm Trình quá khó chịu.

Người nhà họ Diệp trên cơ bản đều rất bình thường, Kỷ Nghênh Hạ liền không hiểu được, Diệp Mạnh Vân thân là người nha họ Diệp, cho dù khi còn nhỏ được ông bà nội chiều chuộng tới lớn, nhưng tính tình cũng không nên là như thế này? Tính nết như vậy, có điểm nào có được khí chất của người nhà họ Diệp chứ?

Kỷ Nghênh Xuân nhận thức Kỷ Nghênh Hạ rất nhiều năm, và chỉ trong vài tháng gần đây, cô ta mới hiểu được Nghênh Hạ một chút. Nhưng chỉ cần một chút hiểu biết này có thể cho cô ta biết rằng giờ phút này Kỷ Nghênh Hạ vô cùng tức giận, từ ánh mắt bình tĩnh kia của cô ấy là có thể nhìn ra.

Kỷ Nghênh Xuân liếc mắt nhìn Tiểu cô của Diệp Cẩm Trình, cô ta dám khẳng định, nếu người phụ nữ này nói thêm điều gì nữa thì Kỷ Nghênh Hạ nhất định nhất định sẽ làm gì đó. Nghĩ đến lần đó, khi Trịnh Gia Minh kết hôn, nhớ đến cảnh Kỷ Nghênh Hạ giáo huấn cô ta một cách tàn nhẫn, toàn thân cô ta run lập cập. Cô ta liếc mắt nhìn người phụ nữ này một cách đồng tình, dưới cái nhìn của cô ta thì chọc ai đều được, nhưng lại không thể chọc Kỷ Nghênh Hạ, nhìn cô ấy giống như một con cừu con vậy, nhưng khi giáo huấn người khác thì lại cực kì hung tàn.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên 70 Quân Tẩu Đến Từ Cổ Đại (Full)

Số ký tự: 0