Thập Niên 70 Quân Tẩu Đến Từ Cổ Đại (Full)
Chương 796
Trời xanh lam lam
2024-10-03 20:47:05
Mỗi ngày Kỷ Nghênh Hạ trải qua cuộc sống hai điểm một đường là trường học – về nhà, mỗi ngày tuy bận rộn nhưng lại rất thoải mái. Nhưng có một điều lại làm cho cô sầu lo, đó là cô cùng Diệp Cẩm Trình vẫn luôn không tránh thai, nhưng lại không có thai. Nếu không phải là biết thân thể của hai người không có vấn đề gì, thậm chí cô còn muốn đến bệnh viện kiểm tra thân thể có vấn đề gì không.
Diệp Cẩm Trình lại không để ý lắm, hai người đều có sức khỏe tốt, nếu như đứa bé không có tới, chính là cùng bọn họ duyên phận chưa tới. Chờ đến khi duyên phận tới rồi, đứa bé tự nhiên sẽ đến, bảo cô không nên gấp gáp.
Tuy rằng Kỷ Nghênh Hạ lo lắng, nhưng cô cũng biết rằng những gì Diệp Cẩm Trình nói chính là sự thật, dứt khoát yên lòng.
Bây giờ là cuối tháng sáu, trường học đã tiến vào giai đoạn khẩn trương ôn tập, còn có mấy ngày là phải thi, Kỷ Nghênh Hạ dự định thi xong, đến khi nghỉ hè thì cô sẽ quay trở lại tỉnh N để thâm ông bà nội.
Khi Kỷ Nghênh Xuân nghe nói Kỷ Nghênh Hạ sẽ trở về quê quán, cô ta nhíu nhíu mày, trong lòng rất rối rắm. Cô ta suy nghĩ thừa dịp ngày nghỉ tìm một việc gì đó để làm, để kiếm một số tiền tiêu vặt, học đại học còn có mấy năm mới có thể tốt nghiệp, cô ta không thể mọi chuyện đều dựa cha mẹ.
Nhưng, đã lâu như vậy cô ta chưa trở về, Kỷ Nghênh Hạ muốn đi trở về, cô ta cũng muốn đi theo trở về nhìn xem. Vì vậy nhất thời cô ta đang lưỡng lự là ở tại Bắc Kinh kiếm tiền hay là về quê.
Kỷ Nghênh Hạ cũng không để ý đến cô ta, Kỷ Nghênh Xuân có trở về hay không thì cô đều sẽ phải đi về thăm ông bà nội. Nghĩ đến việc phải đi về thăm ông bà nội, cô lợi dụng ngày cuối tuần, nhờ Diệp Cẩm Trình chở cô đi mua rất nhiều lễ vật cho ông bà nội, Đại cô, Tiểu cô, hai cháu trai nhỏ ở quê.
Kỷ Nghênh Xuân nhìn thấy Kỷ Nghênh Hạ mua quần áo cho ông bà nội, còn có cháu trai nhỏ, cô ta có chút không được tự nhiên. Trong tay cô ta không có bao nhiêu tiền, cũng không có phiếu vải, cho dù muốn mua một ít quần áo cho ông bà nội, cha mẹ, còn có cháu trai nhỏ trong nhà, cũng lấy không ra tiền.
Ông bà nội thì không nói, hai đứa cháu trai chỉ là cháu trai họ của Kỷ Nghênh Hạ, cô ấy đều mua quần áo cho, còn người thân là cô ruột như cô ta thì cũng không có mua cái gì cho, bản thân cô ta đều cảm thấy y xấu hổ.
Nếu cảm thấy ngượng ngùng, cô ta cắn răng móc ra số tiền còn lại mua quà cho cháu trai nhỏ, cũng không biết mẹ của bọn chúng có thể nhận hay không!
Chờ đến khi thi xong rồi, khi thành tích được phát xuống, khi Chu Thanh Lăng nhìn thấy nhìn thấy tổng điểm của mình chỉ đứng thứ tư, sắc mặt cô ấy đờ ra một lúc. Chờ đến khi nhìn thấy tên người đứng thứ nhất là Kỷ Nghênh Hạ, biểu tình của cô ấy càng thêm mất tự nhiên.
Trong lòng Chu Thanh Lăng nhịn không được nói thầm, tại sao người đúng đầu có thể là Kỷ Nghênh Hạ được? Quả thực không phù hợp với lẽ thường, việc học của Nghênh Hạ rõ ràng rất lỏng lẻo.
Kỷ Nghênh Hạ cũng không nghĩ tới mình thu đứng đầu, nhưng mà cô cũng không quan tâm nhiều đến thứ hạng, mục đích của cô là học tập, học được tri thức mới là chủ yếu, thứ tự như thế nào ngược lại chỉ đứng thứ hai. Tuy rằng có chút mâu thuẫn, nhưng cô thực sự nghĩ như vậy.
Chu Thanh Lăng lén lút liếc nhìn Kỷ Nghênh Hạ, phát hiện sắc mặt của cô ấy vẫn như thường, cô ấy không bởi vì thi được đứng đầu mà kiêu ngạo, cũng không bởi vì thi được đứng đầu mà vui sướng, môi Chu Thanh Lăng mấp máy, trên mặt hiện lên sự giãy giụa, bước chân di chuyển vài bước. Nhưng cuối cùng vẫn đi tới trước mặt Kỷ Nghênh Hạ, tò mò mà lại không cam lòng hỏi:
- “Kỷ Nghênh Hạ, mỗi ngày cô học tập như thế nào? Rõ ràng tôi không thấy cô học tập nhiều, vậy mà sao cô có thể thi đứng đầu vậy?”
Chẳng lẽ trên đời thật sự có thiên tài hay sao?
Kỷ Nghênh Hạ không hiểu vì sao ngước mắt nhìn cô ấy:
- “Ý cô là gì?”
Cái gì kêu cô không có học tập nhiều chứ?
Chu Thanh Lăng cảm thấy Kỷ Nghênh Hạ đang giả ngu, nhưng mà cô ta vẫn muốn biết Kỷ Nghênh Hạ là học tập như thế nào, nên cô ấy lại một lần nữa mở miệng hỏi:
- “Kỷ Nghênh Hạ, ngày thường cô đến và đi vội vàng, từ trước tới nay không thấy cô ở lại trường học thêm một phú giây nào, thư viện trường học cũng không thấy cô đến đọc sách được mấy lần, trên phương diện học tập cô căn bản không bỏ quá nhiều công sức, vậy sao cô có thể thi đứng đầu được?”
Kỷ Nghênh Hạ vừa định nói chuyện, Thẩm Yến Thanh đã “xùy” một tiếng, châm chọc nói:
- “Lớp trưởng, làm sao cô biết Kỷ Nghênh Hạ người ta không bỏ công học tập a? Ở trường học không bỏ công sức học, người ta về nhà đọc sách chẳng lẽ cô biết được sao?”
Chu Thanh Lăng tức giận nhìn Thẩm Yến Thanh, cô ây đang nói chuyện với Kỷ Nghênh Hạ, cô ấy chen miệng vào làm gì chứ? Chu Thanh Lăng thực sự không biết Kỷ Nghênh Hạ ở nhà có đọc sách hay không, nhưng cô ấy biết Kỷ Nghênh Hạ đã kết hôn sinh con, cô ấy nghĩ, nếu Kỷ Nghênh Hạ đã kết hôn sinh con, khi về đến nhà Nghênh Hạ nhất định phải chăm sóc đứa nhỏ và nấu cơm, làm gì có thời gian đọc sách chứ? Cho nên cô ấy mới hỏi như vừa rồi.
Diệp Cẩm Trình lại không để ý lắm, hai người đều có sức khỏe tốt, nếu như đứa bé không có tới, chính là cùng bọn họ duyên phận chưa tới. Chờ đến khi duyên phận tới rồi, đứa bé tự nhiên sẽ đến, bảo cô không nên gấp gáp.
Tuy rằng Kỷ Nghênh Hạ lo lắng, nhưng cô cũng biết rằng những gì Diệp Cẩm Trình nói chính là sự thật, dứt khoát yên lòng.
Bây giờ là cuối tháng sáu, trường học đã tiến vào giai đoạn khẩn trương ôn tập, còn có mấy ngày là phải thi, Kỷ Nghênh Hạ dự định thi xong, đến khi nghỉ hè thì cô sẽ quay trở lại tỉnh N để thâm ông bà nội.
Khi Kỷ Nghênh Xuân nghe nói Kỷ Nghênh Hạ sẽ trở về quê quán, cô ta nhíu nhíu mày, trong lòng rất rối rắm. Cô ta suy nghĩ thừa dịp ngày nghỉ tìm một việc gì đó để làm, để kiếm một số tiền tiêu vặt, học đại học còn có mấy năm mới có thể tốt nghiệp, cô ta không thể mọi chuyện đều dựa cha mẹ.
Nhưng, đã lâu như vậy cô ta chưa trở về, Kỷ Nghênh Hạ muốn đi trở về, cô ta cũng muốn đi theo trở về nhìn xem. Vì vậy nhất thời cô ta đang lưỡng lự là ở tại Bắc Kinh kiếm tiền hay là về quê.
Kỷ Nghênh Hạ cũng không để ý đến cô ta, Kỷ Nghênh Xuân có trở về hay không thì cô đều sẽ phải đi về thăm ông bà nội. Nghĩ đến việc phải đi về thăm ông bà nội, cô lợi dụng ngày cuối tuần, nhờ Diệp Cẩm Trình chở cô đi mua rất nhiều lễ vật cho ông bà nội, Đại cô, Tiểu cô, hai cháu trai nhỏ ở quê.
Kỷ Nghênh Xuân nhìn thấy Kỷ Nghênh Hạ mua quần áo cho ông bà nội, còn có cháu trai nhỏ, cô ta có chút không được tự nhiên. Trong tay cô ta không có bao nhiêu tiền, cũng không có phiếu vải, cho dù muốn mua một ít quần áo cho ông bà nội, cha mẹ, còn có cháu trai nhỏ trong nhà, cũng lấy không ra tiền.
Ông bà nội thì không nói, hai đứa cháu trai chỉ là cháu trai họ của Kỷ Nghênh Hạ, cô ấy đều mua quần áo cho, còn người thân là cô ruột như cô ta thì cũng không có mua cái gì cho, bản thân cô ta đều cảm thấy y xấu hổ.
Nếu cảm thấy ngượng ngùng, cô ta cắn răng móc ra số tiền còn lại mua quà cho cháu trai nhỏ, cũng không biết mẹ của bọn chúng có thể nhận hay không!
Chờ đến khi thi xong rồi, khi thành tích được phát xuống, khi Chu Thanh Lăng nhìn thấy nhìn thấy tổng điểm của mình chỉ đứng thứ tư, sắc mặt cô ấy đờ ra một lúc. Chờ đến khi nhìn thấy tên người đứng thứ nhất là Kỷ Nghênh Hạ, biểu tình của cô ấy càng thêm mất tự nhiên.
Trong lòng Chu Thanh Lăng nhịn không được nói thầm, tại sao người đúng đầu có thể là Kỷ Nghênh Hạ được? Quả thực không phù hợp với lẽ thường, việc học của Nghênh Hạ rõ ràng rất lỏng lẻo.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Kỷ Nghênh Hạ cũng không nghĩ tới mình thu đứng đầu, nhưng mà cô cũng không quan tâm nhiều đến thứ hạng, mục đích của cô là học tập, học được tri thức mới là chủ yếu, thứ tự như thế nào ngược lại chỉ đứng thứ hai. Tuy rằng có chút mâu thuẫn, nhưng cô thực sự nghĩ như vậy.
Chu Thanh Lăng lén lút liếc nhìn Kỷ Nghênh Hạ, phát hiện sắc mặt của cô ấy vẫn như thường, cô ấy không bởi vì thi được đứng đầu mà kiêu ngạo, cũng không bởi vì thi được đứng đầu mà vui sướng, môi Chu Thanh Lăng mấp máy, trên mặt hiện lên sự giãy giụa, bước chân di chuyển vài bước. Nhưng cuối cùng vẫn đi tới trước mặt Kỷ Nghênh Hạ, tò mò mà lại không cam lòng hỏi:
- “Kỷ Nghênh Hạ, mỗi ngày cô học tập như thế nào? Rõ ràng tôi không thấy cô học tập nhiều, vậy mà sao cô có thể thi đứng đầu vậy?”
Chẳng lẽ trên đời thật sự có thiên tài hay sao?
Kỷ Nghênh Hạ không hiểu vì sao ngước mắt nhìn cô ấy:
- “Ý cô là gì?”
Cái gì kêu cô không có học tập nhiều chứ?
Chu Thanh Lăng cảm thấy Kỷ Nghênh Hạ đang giả ngu, nhưng mà cô ta vẫn muốn biết Kỷ Nghênh Hạ là học tập như thế nào, nên cô ấy lại một lần nữa mở miệng hỏi:
- “Kỷ Nghênh Hạ, ngày thường cô đến và đi vội vàng, từ trước tới nay không thấy cô ở lại trường học thêm một phú giây nào, thư viện trường học cũng không thấy cô đến đọc sách được mấy lần, trên phương diện học tập cô căn bản không bỏ quá nhiều công sức, vậy sao cô có thể thi đứng đầu được?”
Kỷ Nghênh Hạ vừa định nói chuyện, Thẩm Yến Thanh đã “xùy” một tiếng, châm chọc nói:
- “Lớp trưởng, làm sao cô biết Kỷ Nghênh Hạ người ta không bỏ công học tập a? Ở trường học không bỏ công sức học, người ta về nhà đọc sách chẳng lẽ cô biết được sao?”
Chu Thanh Lăng tức giận nhìn Thẩm Yến Thanh, cô ây đang nói chuyện với Kỷ Nghênh Hạ, cô ấy chen miệng vào làm gì chứ? Chu Thanh Lăng thực sự không biết Kỷ Nghênh Hạ ở nhà có đọc sách hay không, nhưng cô ấy biết Kỷ Nghênh Hạ đã kết hôn sinh con, cô ấy nghĩ, nếu Kỷ Nghênh Hạ đã kết hôn sinh con, khi về đến nhà Nghênh Hạ nhất định phải chăm sóc đứa nhỏ và nấu cơm, làm gì có thời gian đọc sách chứ? Cho nên cô ấy mới hỏi như vừa rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro