Xuyên Sách 5
Lão Hồ Thập Bát
2024-07-02 11:27:52
Trong lòng suy nghĩ lại lời nói và hành động của những người này, Thanh Âm đánh răng, rửa mặt xong rồi trở về phòng.
Thanh Âm là ai chứ, đã xác định không thể trở về, vậy thì việc cấp bách nhất của cô hiện tại chính là bảo toàn tính mạng, có thể thu thập thêm một chút thông tin, nói không chừng đến lúc đó sẽ có tác dụng bất ngờ, cho nên vẫn luôn im lặng lắng nghe. Mọi người cũng chỉ cho rằng sự khác thường của cô là do đột nhiên gặp biến cố nên không nghĩ nhiều, nói gì cũng không kiêng kị cô.
Trong nguyên tác, Thanh Âm không phải đột nhiên bị biến thành vật hi sinh, cô nhớ rõ mấy nút thắt quan trọng, đầu tiên là bỏ học cấp ba, sau đó bị cướp mất công việc, bất đắc dĩ phải xuống nông thôn, tiếp theo là của hồi môn bị mượn, nhà bị bán... Cuối cùng chết thảm trên đường là vào đầu những năm 1980, mấy năm nay đủ để cô nghĩ cách bảo toàn tính mạng.
Hiện tại xem ra, những người trong khu tập thể đều đồng tình với Thanh Huệ Huệ, âm thầm giúp cô ta nghĩ cách, rất nhiều xúi giục cô ta khuyên cô út bỏ học, cho nên Thanh Âm trong sách cũng bị mọi người tẩy não, cảm thấy bản thân đã liên lụy đến cháu gái, vì không muốn để cô ta quá vất vả nên đã chủ động đề nghị bỏ học.
Nhưng không ngờ, thứ mà ba mẹ năm xưa để lại cho nhà anh cả đã đủ để nuôi sống một cô gái nhỏ như cô, cô ấy hoàn toàn không ăn bám ai.
Sau đó, bởi vì công việc mà anh cả để lại bị người mù quáng nhường cho chị gái thứ ba của nam chính, Thanh Âm không có bằng tốt nghiệp cấp ba, không thể tham gia tuyển dụng công nhân tạm thời, cô ấy chỉ có thể xuống nông thôn làm thanh niên trí thức.
Trong mấy năm ở nông thôn, ngoại trừ lúc Thanh Huệ Huệ muốn động vào của hồi môn của cô ấy thì có viết cho cô ấy một lá thư, còn lại chưa từng đến thăm cô ấy, sau nửa năm đầu cũng không gửi cho cô ấy một đồng tiền sinh hoạt phí, mặc kệ cô ấy tự sinh tự diệt ở nông thôn.
Bạn cứ thử nghĩ xem, một cô gái thành phố mới mười tám tuổi, không cha không mẹ, xinh đẹp lại vô hại, ở một vùng quê xa lạ sẽ sống những ngày tháng như thế nào, nguyên tác không miêu tả chi tiết, nhưng độc giả có tam quan bình thường đều có thể đoán được.
Cho nên, cuối cùng lúc cô út chết, rất nhiều độc giả mới bùng nổ.
Thanh Âm nghĩ đến cảnh tượng đó, lửa giận trong lòng lại bốc lên, kẻ yêu mù quáng kia, chết đi cho ta!
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Thanh Âm là ai chứ, đã xác định không thể trở về, vậy thì việc cấp bách nhất của cô hiện tại chính là bảo toàn tính mạng, có thể thu thập thêm một chút thông tin, nói không chừng đến lúc đó sẽ có tác dụng bất ngờ, cho nên vẫn luôn im lặng lắng nghe. Mọi người cũng chỉ cho rằng sự khác thường của cô là do đột nhiên gặp biến cố nên không nghĩ nhiều, nói gì cũng không kiêng kị cô.
Trong nguyên tác, Thanh Âm không phải đột nhiên bị biến thành vật hi sinh, cô nhớ rõ mấy nút thắt quan trọng, đầu tiên là bỏ học cấp ba, sau đó bị cướp mất công việc, bất đắc dĩ phải xuống nông thôn, tiếp theo là của hồi môn bị mượn, nhà bị bán... Cuối cùng chết thảm trên đường là vào đầu những năm 1980, mấy năm nay đủ để cô nghĩ cách bảo toàn tính mạng.
Hiện tại xem ra, những người trong khu tập thể đều đồng tình với Thanh Huệ Huệ, âm thầm giúp cô ta nghĩ cách, rất nhiều xúi giục cô ta khuyên cô út bỏ học, cho nên Thanh Âm trong sách cũng bị mọi người tẩy não, cảm thấy bản thân đã liên lụy đến cháu gái, vì không muốn để cô ta quá vất vả nên đã chủ động đề nghị bỏ học.
Nhưng không ngờ, thứ mà ba mẹ năm xưa để lại cho nhà anh cả đã đủ để nuôi sống một cô gái nhỏ như cô, cô ấy hoàn toàn không ăn bám ai.
Sau đó, bởi vì công việc mà anh cả để lại bị người mù quáng nhường cho chị gái thứ ba của nam chính, Thanh Âm không có bằng tốt nghiệp cấp ba, không thể tham gia tuyển dụng công nhân tạm thời, cô ấy chỉ có thể xuống nông thôn làm thanh niên trí thức.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trong mấy năm ở nông thôn, ngoại trừ lúc Thanh Huệ Huệ muốn động vào của hồi môn của cô ấy thì có viết cho cô ấy một lá thư, còn lại chưa từng đến thăm cô ấy, sau nửa năm đầu cũng không gửi cho cô ấy một đồng tiền sinh hoạt phí, mặc kệ cô ấy tự sinh tự diệt ở nông thôn.
Bạn cứ thử nghĩ xem, một cô gái thành phố mới mười tám tuổi, không cha không mẹ, xinh đẹp lại vô hại, ở một vùng quê xa lạ sẽ sống những ngày tháng như thế nào, nguyên tác không miêu tả chi tiết, nhưng độc giả có tam quan bình thường đều có thể đoán được.
Cho nên, cuối cùng lúc cô út chết, rất nhiều độc giả mới bùng nổ.
Thanh Âm nghĩ đến cảnh tượng đó, lửa giận trong lòng lại bốc lên, kẻ yêu mù quáng kia, chết đi cho ta!
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro