[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng
Ngày Thứ Hai Xu...
Tử Y
2024-08-18 23:45:02
Đối mặt với lời khuyên can của những người hàng xóm nhiệt tình xung quanh, Thẩm Mỹ Vân cười khổ, qua loa cho xong rồi theo đó rời khỏi khu nhà tập thể.
Cô vừa đi.
Xung quanh lập tức nổ tung.
"Cô ấy định đi tìm Miên Miên sao?"
"Chắc là vậy, tính tình cô bé Mỹ Vân đó vốn nhu mì, chỉ khi gặp chuyện của Miên Miên mới sốt ruột."
"Nhưng mà đứa trẻ Miên Miên đó đã bị vợ chồng nhà họ Thẩm đưa đi rồi mà."
"Nhà họ Thẩm sắp gặp nạn rồi, tìm đứa trẻ Miên Miên đó về có ích gì?"
"Tôi thấy họ còn không bằng chuyển về nhà cũ, đó mới là nơi những người trí thức như họ nên ở."
Nói thật, nhiều năm trước, Trần Thu Hà từ ngõ Ngọc Kiều gả đến tứ hợp viện.
Đột nhiên lại mang theo chồng và con gái, chuyển về khu nhà tập thể nghèo nàn này.
Nói thật mọi người đều rất khó hiểu.
Rõ ràng là một tứ hợp viện độc lập không ở, lại ở trong khu nhà tập thể này, đánh rắm ở nhà bên cạnh cũng có thể nghe thấy.
Đây không phải là không nghĩ thông sao?
"Có gì mà không nghĩ thông chứ, tôi thấy người không nghĩ thông hơn, chính là vợ chồng nhà họ Thẩm, để Mỹ Vân một cô gái chưa chồng nhận nuôi một đứa con gái."
Lời này vừa nói ra, mọi người nhìn nhau.
Năm năm trước nhà họ Thẩm muốn nhận nuôi đứa trẻ Miên Miên đó, họ đã thấy kỳ lạ.
Dù sao năm đó nhà nào cũng không đủ ăn.
Nuôi sống con mình đã khó rồi.
Huống hồ là nuôi một đứa trẻ không có quan hệ huyết thống.
Nhưng mà nhà họ Thẩm nói nuôi là nuôi, mọi người mặc dù nói ra nói vào, nhưng trong lòng vẫn cho rằng, người nhà họ Thẩm lương thiện.
Đều là hàng xóm sống chung một mái nhà.
Hàng xóm là người lương thiện, họ cũng yên tâm hơn mà?
Nhưng mà không lâu sau, nhà họ Thẩm truyền đến tin, đứa trẻ đó không được ghi dưới tên ông cô nhà họ Thẩm, mà được ghi dưới tên Thẩm Mỹ Vân.
Chẳng phải là một tiếng sấm giữa trời quang khiến mọi người đều không kịp phản ứng sao?
Cái gì?
Nhận nuôi dưới danh nghĩa của Mỹ Vân sao?
Lúc đó, Mỹ Vân mới mười chín tuổi, đúng là độ tuổi tốt để gả chồng.
Bất ngờ xuất hiện thêm một đứa trẻ, thì làm sao có thể gả chồng được?
Vì thế, lúc đó không ít hàng xóm đến khuyên, vợ chồng nhà họ Thẩm không được chiều con quá, như vậy sẽ hại đứa trẻ.
Nhưng vợ chồng nhà họ Thẩm không nghe, còn cố chấp.
Bắt con gái họ nuôi đứa trẻ.
Cũng coi như xong, dù sao nhà họ Thẩm cũng có điều kiện, điều kiện nhà họ Thẩm, trong cả khu tập thể này là độc nhất vô nhị.
Lại chỉ có một đứa con gái độc thân là Mỹ Vân.
Nói gì đến nuôi một đứa trẻ như MIÊN MIÊN, dù là ba đứa trẻ cũng nuôi nổi.
Không ngờ, nuôi đến tận năm năm.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Cô vừa đi.
Xung quanh lập tức nổ tung.
"Cô ấy định đi tìm Miên Miên sao?"
"Chắc là vậy, tính tình cô bé Mỹ Vân đó vốn nhu mì, chỉ khi gặp chuyện của Miên Miên mới sốt ruột."
"Nhưng mà đứa trẻ Miên Miên đó đã bị vợ chồng nhà họ Thẩm đưa đi rồi mà."
"Nhà họ Thẩm sắp gặp nạn rồi, tìm đứa trẻ Miên Miên đó về có ích gì?"
"Tôi thấy họ còn không bằng chuyển về nhà cũ, đó mới là nơi những người trí thức như họ nên ở."
Nói thật, nhiều năm trước, Trần Thu Hà từ ngõ Ngọc Kiều gả đến tứ hợp viện.
Đột nhiên lại mang theo chồng và con gái, chuyển về khu nhà tập thể nghèo nàn này.
Nói thật mọi người đều rất khó hiểu.
Rõ ràng là một tứ hợp viện độc lập không ở, lại ở trong khu nhà tập thể này, đánh rắm ở nhà bên cạnh cũng có thể nghe thấy.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đây không phải là không nghĩ thông sao?
"Có gì mà không nghĩ thông chứ, tôi thấy người không nghĩ thông hơn, chính là vợ chồng nhà họ Thẩm, để Mỹ Vân một cô gái chưa chồng nhận nuôi một đứa con gái."
Lời này vừa nói ra, mọi người nhìn nhau.
Năm năm trước nhà họ Thẩm muốn nhận nuôi đứa trẻ Miên Miên đó, họ đã thấy kỳ lạ.
Dù sao năm đó nhà nào cũng không đủ ăn.
Nuôi sống con mình đã khó rồi.
Huống hồ là nuôi một đứa trẻ không có quan hệ huyết thống.
Nhưng mà nhà họ Thẩm nói nuôi là nuôi, mọi người mặc dù nói ra nói vào, nhưng trong lòng vẫn cho rằng, người nhà họ Thẩm lương thiện.
Đều là hàng xóm sống chung một mái nhà.
Hàng xóm là người lương thiện, họ cũng yên tâm hơn mà?
Nhưng mà không lâu sau, nhà họ Thẩm truyền đến tin, đứa trẻ đó không được ghi dưới tên ông cô nhà họ Thẩm, mà được ghi dưới tên Thẩm Mỹ Vân.
Chẳng phải là một tiếng sấm giữa trời quang khiến mọi người đều không kịp phản ứng sao?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cái gì?
Nhận nuôi dưới danh nghĩa của Mỹ Vân sao?
Lúc đó, Mỹ Vân mới mười chín tuổi, đúng là độ tuổi tốt để gả chồng.
Bất ngờ xuất hiện thêm một đứa trẻ, thì làm sao có thể gả chồng được?
Vì thế, lúc đó không ít hàng xóm đến khuyên, vợ chồng nhà họ Thẩm không được chiều con quá, như vậy sẽ hại đứa trẻ.
Nhưng vợ chồng nhà họ Thẩm không nghe, còn cố chấp.
Bắt con gái họ nuôi đứa trẻ.
Cũng coi như xong, dù sao nhà họ Thẩm cũng có điều kiện, điều kiện nhà họ Thẩm, trong cả khu tập thể này là độc nhất vô nhị.
Lại chỉ có một đứa con gái độc thân là Mỹ Vân.
Nói gì đến nuôi một đứa trẻ như MIÊN MIÊN, dù là ba đứa trẻ cũng nuôi nổi.
Không ngờ, nuôi đến tận năm năm.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro