Thập Niên 70: Tay Cầm Hạt Dưa Xem Kịch Ở Tứ Hợp Viện
Chương 30
2024-09-08 21:34:15
"Mụ già này, mau buông tôi ra, tôi sẽ nhốt bà vào rọ heo."
"Á, tóc của tôi, con đàn bà độc ác này, tôi sẽ khiến con trai tôi từ hôn với cô."
"Hừ, thật nực cười, hiện tại là xã hội mới rồi, bà thân là người nhà của cán bộ mà lại dẫn đầu tư tưởng phong kiến à."
Triệu Vân Vân xoay người cưỡi lên lưng Hạ Thải Vân, cô ta dùng tay xé miệng Hạ Thải Vân.
Sức lực của Hạ Thải Vân lớn hơn Triệu Vân Vân, bà ấy bất chấp khóe miệng đau nhức, quơ hai tay cào lên mặt Triệu Vân Vân.
Cả hai lăn lộn trên mặt đất, quần chúng vây quanh cũng trợn mắt há mồm, có người ở gần đó còn hưng phấn chạy về gọi mọi người đến xem náo nhiệt.
Chờ đến khi quản lý dẫn theo vài thanh niên tới thì Hạ Thải Vân đang đè trên người Triệu Vân Vân, tát mạnh lên mặt cô ta, bàn tay to của bà ấy cào vào bắp tay của Triệu Vân Vân.
Triệu Vân Vân cũng chẳng kém cạnh, há miệng dùng răng cắn ngực Hạ Thải Vân rồi giơ tay bóp ngực bà ấy, vừa cắn vừa bóp chỗ nhạy cảm.
Mắt hai người đỏ bừng, liên tục ngộ thương các nhân viên bán hàng.
Quản lý Thái của Cung Tiêu Xã chạy tới hô to: "Còn ngơ ngác làm gì hả, mau chóng tách bọn họ ra cho tôi."
Cuối cùng mới tách được bọn họ ra, các đồng chí thanh niên mệt mỏi thở hổn hển, trên khuôn mặt và cánh tay của bọn họ đều in dấu móng tay của Hạ Thải Vân và Triệu Vân Vân vô tình làm bị thương.
Sau cuộc hỗn chiến, khắp mặt đất quanh chiến trường đều là tóc rụng, vải rách và vết máu, quả thực thảm thương không nỡ nhìn, nhưng mà...
"May mắn, may mà không đập vỡ đồ đạc ở quầy hàng."
Thái Nguyên Chúng cuối cùng cũng trút bỏ lo lắng trong lòng, run tay lấy từ trong túi áo một chiếc khăn tay thêu hoa nhỏ rồi lau mồ hôi trán.
Mái tóc cán bộ vốn được chải chuốt gọn gàng của Hạ Thải Vân đã trở thành ổ gà, khóe miệng bị rách, bà ấy ôm ngực vịn vào quầy thủy tinh, hung dữ trừng mắt nhìn Triệu Vân Vân còn chật vật hơn mình.
"Con nhóc thối, cô chờ đó cho tôi, tôi nhất định không dễ dàng buông tha cho cô, trở về tôi sẽ..."
"Úi..."
Hạ Thải Vân còn chưa nói hết câu đã che khóe miệng hít vào một hơi.
Hai bên má của Triệu Vân Vân sưng tấy đỏ bừng, trên chân mày bên phải còn có hai vết máu cào.
Ống tay áo vải hoa nhạt màu bị Hạ Thải Vân xé toạc, lộ ra hai cánh tay bầm tím, thoạt nhìn dáng vẻ như bị ngược đãi.
Lâm Tiêu Đồng và Cao Tú Lan trốn sang bên cạnh nhìn bọn họ tranh cãi rồi đánh nhau, cả hai đều không tin nổi bọn họ lại đánh nhau ác liệt trước mặt nhiều người như thế.
"Hai người các cô dám gây rối trước mặt mọi người ở Cung Tiêu Xã, các cô ở đơn vị nào? Nhà ở đâu?"
"Á, tóc của tôi, con đàn bà độc ác này, tôi sẽ khiến con trai tôi từ hôn với cô."
"Hừ, thật nực cười, hiện tại là xã hội mới rồi, bà thân là người nhà của cán bộ mà lại dẫn đầu tư tưởng phong kiến à."
Triệu Vân Vân xoay người cưỡi lên lưng Hạ Thải Vân, cô ta dùng tay xé miệng Hạ Thải Vân.
Sức lực của Hạ Thải Vân lớn hơn Triệu Vân Vân, bà ấy bất chấp khóe miệng đau nhức, quơ hai tay cào lên mặt Triệu Vân Vân.
Cả hai lăn lộn trên mặt đất, quần chúng vây quanh cũng trợn mắt há mồm, có người ở gần đó còn hưng phấn chạy về gọi mọi người đến xem náo nhiệt.
Chờ đến khi quản lý dẫn theo vài thanh niên tới thì Hạ Thải Vân đang đè trên người Triệu Vân Vân, tát mạnh lên mặt cô ta, bàn tay to của bà ấy cào vào bắp tay của Triệu Vân Vân.
Triệu Vân Vân cũng chẳng kém cạnh, há miệng dùng răng cắn ngực Hạ Thải Vân rồi giơ tay bóp ngực bà ấy, vừa cắn vừa bóp chỗ nhạy cảm.
Mắt hai người đỏ bừng, liên tục ngộ thương các nhân viên bán hàng.
Quản lý Thái của Cung Tiêu Xã chạy tới hô to: "Còn ngơ ngác làm gì hả, mau chóng tách bọn họ ra cho tôi."
Cuối cùng mới tách được bọn họ ra, các đồng chí thanh niên mệt mỏi thở hổn hển, trên khuôn mặt và cánh tay của bọn họ đều in dấu móng tay của Hạ Thải Vân và Triệu Vân Vân vô tình làm bị thương.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Sau cuộc hỗn chiến, khắp mặt đất quanh chiến trường đều là tóc rụng, vải rách và vết máu, quả thực thảm thương không nỡ nhìn, nhưng mà...
"May mắn, may mà không đập vỡ đồ đạc ở quầy hàng."
Thái Nguyên Chúng cuối cùng cũng trút bỏ lo lắng trong lòng, run tay lấy từ trong túi áo một chiếc khăn tay thêu hoa nhỏ rồi lau mồ hôi trán.
Mái tóc cán bộ vốn được chải chuốt gọn gàng của Hạ Thải Vân đã trở thành ổ gà, khóe miệng bị rách, bà ấy ôm ngực vịn vào quầy thủy tinh, hung dữ trừng mắt nhìn Triệu Vân Vân còn chật vật hơn mình.
"Con nhóc thối, cô chờ đó cho tôi, tôi nhất định không dễ dàng buông tha cho cô, trở về tôi sẽ..."
"Úi..."
Hạ Thải Vân còn chưa nói hết câu đã che khóe miệng hít vào một hơi.
Hai bên má của Triệu Vân Vân sưng tấy đỏ bừng, trên chân mày bên phải còn có hai vết máu cào.
Ống tay áo vải hoa nhạt màu bị Hạ Thải Vân xé toạc, lộ ra hai cánh tay bầm tím, thoạt nhìn dáng vẻ như bị ngược đãi.
Lâm Tiêu Đồng và Cao Tú Lan trốn sang bên cạnh nhìn bọn họ tranh cãi rồi đánh nhau, cả hai đều không tin nổi bọn họ lại đánh nhau ác liệt trước mặt nhiều người như thế.
"Hai người các cô dám gây rối trước mặt mọi người ở Cung Tiêu Xã, các cô ở đơn vị nào? Nhà ở đâu?"
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro