[Thập Niên 70] Thanh Niên Trí Thức Quá Dịu Dàng, Tháo Hán Liếc Mắt Một Cái Liền Say Đắm
Chương 39
Vân Gian Vụ Lí
2024-08-17 09:02:18
"Tôi biết nhưng tôi cần mua đồ, tôi đã đi khắp phố mà không thấy chỗ nào bán nên mới nghĩ đến việc đến chợ đen xem thử." Cô lau nước mắt ở khóe mắt, chậm rãi nói.
"Cô muốn mua gì?"Khương Lê trả lời: "Sách."
"Sách gì?"
"Một số sách cấp ba, Hạ Tĩnh Xuyên, anh có biết chỗ nào bán không?" Khương Lê tiến lại gần hắn, nhìn người đàn ông này.
Thấy hắn tránh mặt mình mình, cô không khỏi nghi ngờ, mình có đáng sợ đến vậy không?
"Ừ." Người đàn ông trầm ngâm một lúc, gật đầu đáp.
Ngay sau đó, hắn đột nhiên ngửi thấy một mùi hương thoang thoảng quanh quẩn trên đầu mũi mình, theo bản năng nhìn lại, Khương Lê không biết từ lúc nào đã áp sát vào hắn. Người đàn ông đột nhiên kéo giãn khoảng cách, đôi mắt đen láy của hắn nhìn chằm chằm vào cô gái, yết hầu khẽ chuyển động, nhớ lại mùi hương ngọt ngào rõ ràng vừa rồi là từ trên người cô gái…
Đôi mắt của hắn trở nên nhẫn nhịn và kiềm chế, sau đó nhắm mắt lại nhưng vành tai lại đỏ lên.
"Đừng đến gần tôi như vậy."
Ngay sau đó, khi mở mắt ra, đôi mắt của người đàn ông đã trở lại vẻ lạnh lùng bình thường nhưng vành tai đỏ vẫn chưa phai hết, chỉ là lúc này Khương Lê không hề để ý.
"Hạ Tĩnh Xuyên,anh thật sự ghét tôi lắm à?" Nghe người đàn ông bảo cô tránh xa hắn, cảm thấy mình lại bị người ta ghét bỏ, Khương Lê trong nháy mắt lại trở nên yếu đuối.
Uất ức!
Khuôn mặt cô hiện rõ vẻ cô đơn, trông thật đáng thương, dáng vẻ đó khiến người ta rất đau lòng.
"Không!" Nhìn thấy dáng vẻ đáng thương của cô, Hạ Tĩnh Xuyên vội vàng giải thích: “Tôi không ghét cô!"
"Vậy tại sao? Mỗi lần gặp tôi, anh đều tránh như rắn rết, còn hung dữ như vậy!" Khương Lê nhìn chằm chằm hắn, cố gắng tìm ra sơ hở nói dối trên khuôn mặt người đàn ông.
Nhìn khuôn mặt của người đàn ông, không thể không thừa nhận rằng tên phản diện tương lai này trông thực sự rất đẹp trai. Mặc dù trông có vẻ lạnh lùng, hung dữ…
Nhưng ngũ quan của hắn thậm chí còn nổi bật hơn cả Tống Đình Ngọc, nam chính, dáng người cao lớn, vai rộng eo thon, khí chất trên người tuy có phần lạnh lùng nhưng lại cực kỳ an toàn!
Bộ quần áo rách rưới vá víu không che giấu được khí chất hoang dã lạnh lùng trên người hắn, giống như một con sói đầu đàn trong núi rừng, hung dữ và dũng mãnh.
"Ảnh hưởng không tốt." Đáy lòng người đàn ông dâng lên một cảm giác bất lực, hắn không còn trốn tránh ánh mắt của cô gái nữa, nhìn thẳng vào cô, đôi môi mỏng thốt ra những lời lạnh lùng: "Khương trí thức thanh niên, cô nên biết hoàn cảnh gia đình tôi, tiếp xúc với tôi quá nhiều không tốt cho cô."
Giọng điệu của người đàn ông mang theo cảm giác nặng nề bất lực.
Những năm qua, trải qua thời gian và sự giày vò, đã sớm mài mòn tính tình của hắn.
Hoàn chắn gia đình hắn không tốt, ở đâu cũng bị người ta khinh thường, cô gái trước mặt nếu đi quá gần với hắn, đến lúc đó chỉ liên lụy đến cô.
"Hạ Tĩnh Xuyên, đây không phải lỗi của anh." Khương Lê nhìn ra vẻ mặt của người đàn ông, nhẹ giọng nói với hắn: "Bây giờ, chính sách ngày càng tốt hơn, tôi tin rằng, một ngày nào đó anh nhất định có thể phá tan mọi trở ngại, giống như mọi người, trở thành một công dân tốt."
Cô biết vài năm nữa, vấn đề giai cấp sẽ bị xóa bỏ. Nhưng cô không thể nói thẳng ra được, chỉ có thể nói bóng gió với người đàn ông trước mặt.
"Cô muốn mua gì?"Khương Lê trả lời: "Sách."
"Sách gì?"
"Một số sách cấp ba, Hạ Tĩnh Xuyên, anh có biết chỗ nào bán không?" Khương Lê tiến lại gần hắn, nhìn người đàn ông này.
Thấy hắn tránh mặt mình mình, cô không khỏi nghi ngờ, mình có đáng sợ đến vậy không?
"Ừ." Người đàn ông trầm ngâm một lúc, gật đầu đáp.
Ngay sau đó, hắn đột nhiên ngửi thấy một mùi hương thoang thoảng quanh quẩn trên đầu mũi mình, theo bản năng nhìn lại, Khương Lê không biết từ lúc nào đã áp sát vào hắn. Người đàn ông đột nhiên kéo giãn khoảng cách, đôi mắt đen láy của hắn nhìn chằm chằm vào cô gái, yết hầu khẽ chuyển động, nhớ lại mùi hương ngọt ngào rõ ràng vừa rồi là từ trên người cô gái…
Đôi mắt của hắn trở nên nhẫn nhịn và kiềm chế, sau đó nhắm mắt lại nhưng vành tai lại đỏ lên.
"Đừng đến gần tôi như vậy."
Ngay sau đó, khi mở mắt ra, đôi mắt của người đàn ông đã trở lại vẻ lạnh lùng bình thường nhưng vành tai đỏ vẫn chưa phai hết, chỉ là lúc này Khương Lê không hề để ý.
"Hạ Tĩnh Xuyên,anh thật sự ghét tôi lắm à?" Nghe người đàn ông bảo cô tránh xa hắn, cảm thấy mình lại bị người ta ghét bỏ, Khương Lê trong nháy mắt lại trở nên yếu đuối.
Uất ức!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Khuôn mặt cô hiện rõ vẻ cô đơn, trông thật đáng thương, dáng vẻ đó khiến người ta rất đau lòng.
"Không!" Nhìn thấy dáng vẻ đáng thương của cô, Hạ Tĩnh Xuyên vội vàng giải thích: “Tôi không ghét cô!"
"Vậy tại sao? Mỗi lần gặp tôi, anh đều tránh như rắn rết, còn hung dữ như vậy!" Khương Lê nhìn chằm chằm hắn, cố gắng tìm ra sơ hở nói dối trên khuôn mặt người đàn ông.
Nhìn khuôn mặt của người đàn ông, không thể không thừa nhận rằng tên phản diện tương lai này trông thực sự rất đẹp trai. Mặc dù trông có vẻ lạnh lùng, hung dữ…
Nhưng ngũ quan của hắn thậm chí còn nổi bật hơn cả Tống Đình Ngọc, nam chính, dáng người cao lớn, vai rộng eo thon, khí chất trên người tuy có phần lạnh lùng nhưng lại cực kỳ an toàn!
Bộ quần áo rách rưới vá víu không che giấu được khí chất hoang dã lạnh lùng trên người hắn, giống như một con sói đầu đàn trong núi rừng, hung dữ và dũng mãnh.
"Ảnh hưởng không tốt." Đáy lòng người đàn ông dâng lên một cảm giác bất lực, hắn không còn trốn tránh ánh mắt của cô gái nữa, nhìn thẳng vào cô, đôi môi mỏng thốt ra những lời lạnh lùng: "Khương trí thức thanh niên, cô nên biết hoàn cảnh gia đình tôi, tiếp xúc với tôi quá nhiều không tốt cho cô."
Giọng điệu của người đàn ông mang theo cảm giác nặng nề bất lực.
Những năm qua, trải qua thời gian và sự giày vò, đã sớm mài mòn tính tình của hắn.
Hoàn chắn gia đình hắn không tốt, ở đâu cũng bị người ta khinh thường, cô gái trước mặt nếu đi quá gần với hắn, đến lúc đó chỉ liên lụy đến cô.
"Hạ Tĩnh Xuyên, đây không phải lỗi của anh." Khương Lê nhìn ra vẻ mặt của người đàn ông, nhẹ giọng nói với hắn: "Bây giờ, chính sách ngày càng tốt hơn, tôi tin rằng, một ngày nào đó anh nhất định có thể phá tan mọi trở ngại, giống như mọi người, trở thành một công dân tốt."
Cô biết vài năm nữa, vấn đề giai cấp sẽ bị xóa bỏ. Nhưng cô không thể nói thẳng ra được, chỉ có thể nói bóng gió với người đàn ông trước mặt.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro