Thập Niên 70: Tháo Hán Sủng Vợ Tận Xương

Chương 31

Quân Quân Bất Cật Hương Thái

2024-08-17 12:43:23

Lý Thải Bình lập tức mất bình tĩnh, mùi hương này…

Là thịt muối!

Miếng thịt muối bà ta giấu dưới cái mẹt trong nhà bếp, đó là thịt ba chỉ loại ngon.

Vụ thu năm ngoái, trong thôn chia thịt heo, bà ta để dành lại.

Khoảng thời gian này, bà ta vẫn luôn không nỡ ăn, định đợi khi Lý An gặp người ta sẽ lấy ra nấu, để đàng gái biết ở nhà họ Khương có thể ăn ngon uống ngon, cộng thêm con trai mình tuấn tú, tới lúc đó chắc chắn sẽ đòi gả tới hưởng phúc, gạo nấu thành cơm, mình không cần đưa sính lễ!

Bây giờ thế mà lại biến thành đồ ăn trong mâm rồi?

Lý Thải Bình mặt mày hầm hầm xông về nhà, nhìn thấy thằng bụi đời Khương Nguyên đó thế mà lại đang ăn thịt của con trai mình.

‘Bốp’

Nghĩ cũng không nghĩ, đánh rớt đôi đũa trong tay Khương Nguyên xuống, chửi rủa xối xả: “Thằng súc sinh mày thế mà lại dám ăn vụng, mày là cái thá gì, cũng dám tùy tiện làm càn ở trong cái nhà này! Đồ con hoang không có gia giáo!”

Khương Tĩnh cũng cảm thấy khó tin, cô ta không hề thương xót đứa trẻ gầy như que củi này tí nào.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Cô ta sợ đứa trẻ này sẽ san sẻ tình yêu thương của cha Khương, thét lên một tiếng: “Đồ con hoang, mày lại dám mạo nhận cốt nhục của cha, tao phải lột da mày ra!”

Nguyễn Ninh đến phòng của mình lấy kẹo, cô chưa từng thấy đứa trẻ nào có thể gầy ốm đến mức này.

Trên người không có mấy miếng thịt đã đành, thậm chí không có được mấy miếng thịt ngon!

Có thể thấy bình thường đã bị ngược đãi tàn nhẫn như thế nào, mỗi một động tác dè dặt của Khương Nguyên đều khiến lòng cô khẽ nhói đau.

Vốn dĩ muốn cho thằng bé ăn chút kẹo, miệng ngọt hơn, có thể trong lòng cũng không đắng như thế nữa.

Chỉ là hoàn toàn không ngờ quay lại lại nhìn thấy cảnh tượng như vậy.

Lý Thải Bình đúng là đồ trời đánh!

Nguyễn Ninh không thèm nghĩ ngợi, trực tiếp kéo Lý Thải Bình ra, giọng điệu mang theo chất vấn: “Đứa trẻ này đã làm sai cái gì mà bà lại đánh nó như vậy?”

Lý Thải Bình nhìn đĩa thịt muối đó, mắt sắp bốc lửa.

Bà ta không phải kẻ ngốc, cho dù Khương Nguyên tham ăn cũng không có bản lĩnh nấu cơm này, rõ ràng là bút tích của Nguyễn Ninh.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Tao không chỉ muốn đánh nó, tao còn muốn đánh luôn cả mày đó!”

Nói xong, Lý Thải Bình tiện tay đặt đồ kho lên trên bàn, xắn tay áo lên, cầm chổi muốn động thủ.

Khương Nguyên đâu biết hai bên sẽ vì một đĩa thịt muối mà đánh nhau, nghĩ tới tiền căn hậu quả của sự việc đều là mình, nó cũng không dám tiếp tục làm như không có chuyện gì xảy ra, trực tiếp đứng giữa hai người.

Lý Thải Bình là mẹ kế của nó, nó là con trai chắc chắn phải hiếu thảo, nhưng từ đầu Nguyễn Ninh đã vô cùng tốt với nó, nó càng không thể cô phụ.

Cho nên nó không hề nghĩ ngợi đứng chính giữa hai người, ánh mắt kiên định: “Ngàn sai vạn sai đều là lỗi của con, mẹ đừng trách chị dâu…”

Vốn dĩ chỉ là một lời khuyên giải, lọt vào tai Lý Thải Bình lại biến chất.

Bà ta chửi mắng Khương Nguyên một trận: “Thằng nhãi con này, tốt xấu sau này mày cũng phải gọi tao là mẹ, bây giờ đã đứng về phía người ngoài rồi, tao thấy mày là ăn gan hùm mật gấu rồi!”

“Hôm nay không dạy dỗ mày một trận ra trò, mày sẽ không biết ai là chủ trong cái nhà này!”

Khương Nguyên vừa nãy đã bị Lý Thải Bình đánh, lúc này tuy rất sợ nhưng nó không muốn chị dâu bị đánh vì mình.

Cho nên nó đứng bất động, cho dù tay của Lý Thải Bình đã giơ lên cao.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên 70: Tháo Hán Sủng Vợ Tận Xương

Số ký tự: 0