Thập Niên 70: Tháo Hán Sủng Vợ Tận Xương

Chương 41

Quân Quân Bất Cật Hương Thái

2024-08-17 12:43:23

Trong lòng cô hơi sợ hãi, lúc này nếu bà nội hoặc Tiểu Nguyên quay về, cách của cô sẽ không thể thực hiện được.

Để không khiến người bên trong phát giác ra dị thường gì, cô vẫn luôn kiềm chế cơn buồn nôn nói chuyện.

Lưu Phấn càng nghe càng hưng phấn: “Em gái ngoan, em mau vào đây.”

Nguyễn Ninh thấy thời cơ cũng hòm hòm rồi, mình cũng nên đi vào.

Cô cắn răng, đẩy tung cửa phòng ra, sau đó trực tiếp khóa trái cửa lại.

Lưu Phấn nghe thấy tiếng khóa cửa, càng thêm kích động: “Em gái ngoan, em xấu hổ à, ha ha ha, đợi lát nữa anh sẽ cố làm nhỏ tiếng một chút.”

Nguyễn Ninh thật sự hận không thể giết chết người này, nhưng vừa nghĩ tới chuyện Lý Thải Bình bọn họ làm, bây giờ Lưu Phấn này là con dao sắc bén nhất trong tay cô, không lợi dụng đàng hoàng thật sự có lỗi với mưu tính của đám người Lý Thải Bình.

Ở trong phòng của mình, cho dù tối đen như mực, cô cũng có thể hành động như thường.

“Anh ở đâu vậy?”

Cô bóp cuống họng, nũng nịu hỏi một câu.

Lưu Phấn đã sớm ngồi trên giường, anh ta nghe Nguyễn Ninh nói như vậy, dĩ nhiên cho rằng cô gái xinh đẹp này cuối cùng cũng nghĩ thông rồi.

Đi theo mình ăn ngon mặc đẹp, từ nay về sau, phòng cô ở còn có bốn món lớn.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


*Bốn món lớn: đồng hồ, xe đạp, máy may và máy thu thanh

“Anh đang ngồi bên giường đợi em này.”

Nguyễn Ninh nghe vậy, không nói hai lời, sải bước đi tới, cầm gậy lên quất một cái.

Lưu Phấn nào biết người một giây trước còn tình cảm nồng nàn với mình, một giây sau trực tiếp đánh mình.

Thậm chí không kịp hô hoán, trực tiếp ngất đi.

Nguyễn Ninh thấy anh ta bất động, cảm thấy cũng được rồi.

Cô hít sâu một hơi, cẩn thận thắp đèn dầu lên, nhìn thấy người không có vết thương ngoài da gì, cuối cùng cũng thở phào một hơi.

Cô làm loạn căn phòng, khung cảnh lộn xộn rõ ràng như bị trộm ghé vào.

“Hôm nay anh rơi vào tay tôi hoàn toàn là bởi vì anh có tà tâm.”

Nguyễn Ninh không hề khách sáo châm biếm một câu, nhưng Lưu Phấn đã ngất xỉu, căn bản không nghe thấy.

Sau khi thu xếp ổn thỏa, cô liền mở cánh cửa khóa trái ra.

Vừa nãy cô sợ Lưu Phấn vùng vẫy chạy ra ngoài, nghĩ tới cách làm được ăn cả ngã về không của mình vừa rồi, tim cô đập bình bịch.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Nếu không thể đánh ngất bằng một gậy, kết cục của mình thật sự không dám nghĩ.

 Nhưng không làm như vậy, cho dù làm ầm lên, Lưu Phấn cũng có cơ hội thoái lui vẹn toàn.

Chỉ có thể buộc chặt chuyện này cho cô ta, cưỡng chế đổ lên đầu Khương Tĩnh, mình mới có thể dùng bộ dạng đáng thương để kể lể khốn cảnh của mình.

Đợi khoảng hơn nửa tiếng, cô nghe thấy bên ngoài có động tĩnh.

Nếu là đám người Lý Thải Bình về, chắc chắn sẽ hùng hùng hổ hổ tới phòng cô bắt gian, đoán chừng là bà nội và Khương Nguyên về.

Nguyễn Ninh thấy quần áo của mình vẫn còn khá chỉnh tề, hít sâu một hơi, trực tiếp kéo hai người vào trong phòng của bà nội Khương.

“Bà nội, bà nghe cháu nói, Lý Thải Bình bọn họ đưa Lưu Phấn vào trong nhà, bây giờ bị cháu đánh ngất rồi, hai người mau đi tìm Khương Tĩnh về, tuyệt đối đừng để Lý An và Lý Thải Bình về nhà trước.”

Bà cụ Khương cả kinh, đây rốt cuộc là chuyện gì?

Bà ấy kinh ngạc nhìn phòng của Nguyễn Ninh, nhìn thấy cô gái này cũng kinh hồn bạt vía, không nói hai lời, dẫn Khương Nguyên đi.

Nguyễn Ninh không biết bà cụ Khương có thể hoàn thành chuyện này không, Lý Thải Bình dễ lừa, Khương Tĩnh càng dễ thao túng.

Nhưng Lý An thì khác, người này nặng tâm tư, chưa chắc sẽ đi theo kịch bản do cô viết.

Hiện giờ không có cách nào tốt hơn, cô chỉ có thể thấp thỏm chờ đợi.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên 70: Tháo Hán Sủng Vợ Tận Xương

Số ký tự: 0