Thập Niên 70: Tháo Hán Sủng Vợ Tận Xương

Chương 42

Quân Quân Bất Cật Hương Thái

2024-08-17 12:43:23

Qua khoảng hơn mười phút, nhìn thấy trong ánh trăng có một bóng người đang chạy.

Cho dù cô dùng đầu ngón chân nghĩ cũng biết người vội vã tới xem kịch đó là Khương Tĩnh.

Nguyễn Ninh giả vờ hoảng sợ hét to: “Cứu mạng, cứu mạng!”

Khương Tĩnh ở xa, chỉ biết Nguyễn Ninh đang hô cứu, vốn không nhận diện ra giọng nói phát ra từ đâu.

Cô ta không nói không rằng, trực tiếp xông vào phòng Nguyễn Ninh, cũng không màng sự dè dặt mà con gái nên có.

Nguyễn Ninh cho rằng muốn lừa Khương Tĩnh vào phải tốn chút nước bọt, ai biết đứa ngốc này tự xông vào trước.

Cô luôn ngồi chực trong tối, thấy Khương Tĩnh vào, cô lại đánh một gậy.

“Em gái à, tìm chỗ khoan dung mà độ lượng, cô muốn tôi chết, tôi chỉ có thể ăn miếng trả miếng.”

Đầu Khương Tĩnh đau tới mức suýt ngất, khi ngoảnh đầu chuẩn bị chửi Nguyễn Ninh một trận, Nguyễn Ninh đã bắt đầu động thủ rồi.

Cô không nói hai lời, trực tiếp xé rách quần áo của Khương Tĩnh.

Ngụy trang thành hai người đang vụng trộm, cô bất ngờ phát hiện, tưởng là trong nhà có trộm, mới động thủ đánh ngất hai người.

Mọi thứ đều đã sắp xếp ổn thỏa, Nguyễn Ninh xõa tóc của mình ra, trực tiếp chạy về hướng nhà của thím Thu Hương.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Lúc đầu khi bảo thím Thu Hương tới nhà lấy gạo thóc, hai người đã thỏa thuận với nhau.

Khi cô cần giúp đỡ, thím Thu Hương nghĩa không từ nan.

“Thím Thu Hương, cứu mạng!”

Bởi vì mang dáng vẻ như bị người ta hiếp bức, sau khi thím Thu Hương nhìn thấy trạng thái của Nguyễn Ninh, sợ đến mức không cầm chắc chậu sứ trong tay.

“Con bé này, làm sao vậy?”

Con người thím Thu Hương rất nhiệt tình, càng thích xem những chuyện này trong thôn.

Nguyễn Ninh cũng bói chuẩn quẻ này, cho nên trực tiếp tìm tới.

Giọng của cô nghẹn ngào, mang theo nỗi hoảng loạn sâu sắc: “Trong phòng cháu hình như có trộm…”

Thím Thu Hương kêu lên một tiếng, thời này nhà nào hộ nào cũng nghèo rớt mồng tơi, nhà lão Khương quả thực thuộc số ít nhà có tiền.

“Vậy mau đi bắt trộm.”

Bà ấy quay đầu gọi chồng và con trai mình, mang theo vũ khí, trực tiếp đi tới.

Những người còn lại nghe thấy động tĩnh, cũng mang theo vũ khí, ùn ùn kéo tới mấy chục người.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Thím Thu Hương luôn an ủi Nguyễn Ninh, đợi khi tới nhà họ Khương, Lý Thải Bình đang mắng nhiếc.

Bỗng nhiên nhìn thấy có một đám người tới như vậy, sợ tới run giọng.

Bởi vì bà ta làm chuyện trái lương tâm, lại không tìm được con gái của mình, bây giờ Nguyễn Ninh dẫn một đám người tới, bà ta vô cùng chột dạ.

“Các người tới làm gì?”

Lý An luôn muốn mở khóa cửa phòng Nguyễn Ninh, anh ta có dự cảm.

Vừa nãy bà cụ tới, kéo Khương Tĩnh sang một bên nói chuyện, chắc chắn là có chuyện khác.

Nhưng khi anh ta muốn đuổi tới, bị Khương Nguyên ngáng chân, căn bản không thể tới được, khi tìm được cơ hội đuổi theo tới, phát hiện trong nhà rất yên tĩnh.

Phòng của Nguyễn Ninh không mở được, cho dù có chìa khóa, cũng không mở được.

Nguyễn Ninh nhìn động tác của Lý An, trong lòng thầm mắng anh ta súc sinh.

Quả thật là mọi thứ đều đã chuẩn bị xong xuôi, ngay cả chìa khóa khóa cửa phòng cô cũng lấy đi trước rồi.

Cũng may cô làm việc có chuẩn bị, trực tiếp chặn khóa cửa lại, chìa khóa căn bản không cắm vào được.

“Chú nhỏ, chú muốn làm gì phòng tôi?”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên 70: Tháo Hán Sủng Vợ Tận Xương

Số ký tự: 0