Thập Niên 70: Tháo Hán Sủng Vợ Tận Xương
Chương 46
Quân Quân Bất Cật Hương Thái
2024-08-17 12:43:23
“Ài…”
Bà cụ Khương chỉ có thể bất lực thở dài, lời còn lại không thể thốt ra được một chữ nào.
Cha Khương và đại đội trưởng tới rất nhanh, thôn Đào Lý này vẫn luôn rất yên bình, bỗng nhiên xảy ra chuyện lớn như vậy, thoắt cái vẫy gọi hết đám đàn ông này tới.
“Chuyện gì vậy?”
Khi cha Khương tới, sắc mặt xanh lét, nhìn thấy đã có một đám người vây kín trong ngoài nhà mình rồi.
Chắc chuyện nghe thấy trên đường tới đây là sự thật, mặt mày ông ta xám ngoét, nghiến răng nghiến lợi nuốt vào trong bụng, giọng nói trầm thấp đến đáng sợ.
Lý An vốn nghĩ chuyện không thể bưng bít được, bây giờ cha Khương đã về, anh ta dứt khoát kéo cha Khương đi sang một bên.
“Chuyện lần này có hơi phức tạp, vừa nãy tôi nói rồi, em gái với Lưu Phấn là người yêu, khó kiềm chế bản thân mới xảy ra chuyện này.”
Cha Khương nghe vậy liền muốn động thủ.
Nhưng lúc này người quá đông, mình không muốn làm một người chỉ biết động thủ, tới lúc đó đồn ra ngoài sẽ khó nghe, hai tay siết chặt thành cú, cố nhịn lại.
“Vậy cũng không thể bị nhiều người như vậy nhìn thấy chứ.”
Cha Khương đè nén lửa giận xuống, cả người lập tức già nua đi nhiều.
Lúc này Lý An đã không thể nào thu xếp được, lúc này cha Khương hoàn toàn là bởi vì con gái ruột của mình mà biến thành trung tâm của dư luận.
Nếu đổi lại người đó là Nguyễn Ninh, đoán chừng là không có một chữ nào.
Bởi vì là con gái của người khác, bởi vì là phụ nữ không có chồng bên cạnh, tới lúc đó tất cả dư luận chỉ sẽ đè chết Nguyễn Ninh.
Chỉ có điều sự việc không phát triển theo họ dự tính.
“Chuyện đã xảy ra rồi, bây giờ chỉ có thể nói Khương Tĩnh vốn dĩ muốn ở bên Lưu Phấn, đã thương lượng kết hôn luôn rồi.”
Sau khi nghe vậy, cha Khương cảm thấy trời đất tối sầm.
Đây tốt xấu cũng là con gái ruột của mình, lại gả cho một tên đàn ông như vậy?
“Đây rốt cuộc là chuyện gì?”
Ông ta vẫn chưa chết tâm, không nhịn được hỏi một câu như vậy, hi vọng có thể có được một đáp án.
Nguyễn Ninh lặng lẽ đi tới bên cạnh cha Khương, giọng điệu thản nhiên nói: “Chắc là cô út nghĩ có thể xem náo nhiệt, không ngờ bản thân lại biến thành náo nhiệt, đại khái chính là như vậy đó.”
Cha Khương nghe lời nói không rõ ràng này, không nhịn được truy hỏi.
Chỉ là hỏi Nguyễn Ninh chắc chắn không có kết quả, chỉ có thể quay đầu nhìn Lý Thải Bình: “Các người rốt cuộc đã lén tôi làm cái gì?”
Lý Thải Bình ấp a ấp úng, dĩ nhiên đã làm chuyện khó nói rồi.
Bây giờ cha Khương truy hỏi, bà ta vốn không thể trả lời được.
Bên phía đại đội trưởng đã nghe thím Thu Hương thuật rõ lại nguồn cơn sự việc, ông ấy ngoảnh đầu nhìn Nguyễn Ninh.
Luôn cảm thấy sự việc không đơn giản như vậy, nhưng kẻ trộm này lại ở trong phòng Nguyễn Ninh.
Còn là bị đánh ngất cả đôi, chỉ là nếu muốn vụng trộm, hoàn toàn có thể tùy tiện tìm một nơi trên trấn.
Lưu Phấn là con trai xưởng trưởng, trong nhà không thiếu phòng?
“Ông Khương, chuyện lần này xảy ra trong nhà ông, ông phải cho mọi người một lời giải thích.”
Chuyện này không thể chuyện lớn hóa nhỏ được, danh tiếng của cả thôn Đào Lý đều sắp bị nhà họ Khương hủy tanh bành rồi.
Cha Khương tiến thoái lưỡng nan, lời Lý An nói vẫn vang vọng không ngừng trong lòng ông ta.
Đại đội trưởng cũng tới ép ông ta, nhất thời cảm thấy đầu óc choáng váng.
Đại đội trưởng thấy ở đây đông người như vậy, sợ là cha Khương cũng khó mà mở miệng, chuyện này nghiêm trọng, nhưng cũng không cần mọi người vây xem, sau khi ho một tiếng, bảo đám người vây xem này mau chóng giải tán hết!
Bà cụ Khương chỉ có thể bất lực thở dài, lời còn lại không thể thốt ra được một chữ nào.
Cha Khương và đại đội trưởng tới rất nhanh, thôn Đào Lý này vẫn luôn rất yên bình, bỗng nhiên xảy ra chuyện lớn như vậy, thoắt cái vẫy gọi hết đám đàn ông này tới.
“Chuyện gì vậy?”
Khi cha Khương tới, sắc mặt xanh lét, nhìn thấy đã có một đám người vây kín trong ngoài nhà mình rồi.
Chắc chuyện nghe thấy trên đường tới đây là sự thật, mặt mày ông ta xám ngoét, nghiến răng nghiến lợi nuốt vào trong bụng, giọng nói trầm thấp đến đáng sợ.
Lý An vốn nghĩ chuyện không thể bưng bít được, bây giờ cha Khương đã về, anh ta dứt khoát kéo cha Khương đi sang một bên.
“Chuyện lần này có hơi phức tạp, vừa nãy tôi nói rồi, em gái với Lưu Phấn là người yêu, khó kiềm chế bản thân mới xảy ra chuyện này.”
Cha Khương nghe vậy liền muốn động thủ.
Nhưng lúc này người quá đông, mình không muốn làm một người chỉ biết động thủ, tới lúc đó đồn ra ngoài sẽ khó nghe, hai tay siết chặt thành cú, cố nhịn lại.
“Vậy cũng không thể bị nhiều người như vậy nhìn thấy chứ.”
Cha Khương đè nén lửa giận xuống, cả người lập tức già nua đi nhiều.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lúc này Lý An đã không thể nào thu xếp được, lúc này cha Khương hoàn toàn là bởi vì con gái ruột của mình mà biến thành trung tâm của dư luận.
Nếu đổi lại người đó là Nguyễn Ninh, đoán chừng là không có một chữ nào.
Bởi vì là con gái của người khác, bởi vì là phụ nữ không có chồng bên cạnh, tới lúc đó tất cả dư luận chỉ sẽ đè chết Nguyễn Ninh.
Chỉ có điều sự việc không phát triển theo họ dự tính.
“Chuyện đã xảy ra rồi, bây giờ chỉ có thể nói Khương Tĩnh vốn dĩ muốn ở bên Lưu Phấn, đã thương lượng kết hôn luôn rồi.”
Sau khi nghe vậy, cha Khương cảm thấy trời đất tối sầm.
Đây tốt xấu cũng là con gái ruột của mình, lại gả cho một tên đàn ông như vậy?
“Đây rốt cuộc là chuyện gì?”
Ông ta vẫn chưa chết tâm, không nhịn được hỏi một câu như vậy, hi vọng có thể có được một đáp án.
Nguyễn Ninh lặng lẽ đi tới bên cạnh cha Khương, giọng điệu thản nhiên nói: “Chắc là cô út nghĩ có thể xem náo nhiệt, không ngờ bản thân lại biến thành náo nhiệt, đại khái chính là như vậy đó.”
Cha Khương nghe lời nói không rõ ràng này, không nhịn được truy hỏi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Chỉ là hỏi Nguyễn Ninh chắc chắn không có kết quả, chỉ có thể quay đầu nhìn Lý Thải Bình: “Các người rốt cuộc đã lén tôi làm cái gì?”
Lý Thải Bình ấp a ấp úng, dĩ nhiên đã làm chuyện khó nói rồi.
Bây giờ cha Khương truy hỏi, bà ta vốn không thể trả lời được.
Bên phía đại đội trưởng đã nghe thím Thu Hương thuật rõ lại nguồn cơn sự việc, ông ấy ngoảnh đầu nhìn Nguyễn Ninh.
Luôn cảm thấy sự việc không đơn giản như vậy, nhưng kẻ trộm này lại ở trong phòng Nguyễn Ninh.
Còn là bị đánh ngất cả đôi, chỉ là nếu muốn vụng trộm, hoàn toàn có thể tùy tiện tìm một nơi trên trấn.
Lưu Phấn là con trai xưởng trưởng, trong nhà không thiếu phòng?
“Ông Khương, chuyện lần này xảy ra trong nhà ông, ông phải cho mọi người một lời giải thích.”
Chuyện này không thể chuyện lớn hóa nhỏ được, danh tiếng của cả thôn Đào Lý đều sắp bị nhà họ Khương hủy tanh bành rồi.
Cha Khương tiến thoái lưỡng nan, lời Lý An nói vẫn vang vọng không ngừng trong lòng ông ta.
Đại đội trưởng cũng tới ép ông ta, nhất thời cảm thấy đầu óc choáng váng.
Đại đội trưởng thấy ở đây đông người như vậy, sợ là cha Khương cũng khó mà mở miệng, chuyện này nghiêm trọng, nhưng cũng không cần mọi người vây xem, sau khi ho một tiếng, bảo đám người vây xem này mau chóng giải tán hết!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro