[Thập Niên 70] Thiên Tài Nghiên Cứu Khoa Học Mang Theo Không Gian Trọng Sinh
Cháy Bếp, Lộ Tà...
2024-11-16 00:41:58
Trong tủ còn lại nửa hũ bột mì trắng, một bao bột bắp và hơn chục củ khoai tây.
Bình dầu gần như đã cạn.
Thấy vậy, Thẩm Tri Hạ thở dài một hơi.
Phải nhanh chóng kiếm thêm tiền để cải thiện cuộc sống cho gia đình, nếu không mỗi ngày chỉ có từng này nguyên liệu thì dù tay nghề nấu ăn có giỏi đến đâu cũng không bù vào được.
“Chị dâu, chị giúp em nhóm lửa nhé.” Thẩm Tri Hạ ấn Trần Tú Bình ngồi xuống ghế trước lò.
Thấy em gái quyết tâm như vậy, Trần Tú Bình chỉ biết thở dài.
“Được rồi, nếu có gì không ổn thì gọi chị ngay nhé.”
Thẩm Tri Hạ cầm dao lên, nhanh chóng chặt con gà rừng thành từng miếng, rồi làm sạch nấm hái được trên núi.
Cô quyết định nấu món đặc sản Đông Bắc – gà hầm nấm.
Thêm vài củ khoai tây vào nữa, khoai tây ngấm nước hầm chắc chắn sẽ rất ngon.
Nếu không phải vì trong nhà chỉ còn ít gạo, cô đã muốn nấu một nồi cơm trắng lớn. Gà hầm nấm ăn với cơm trắng thì tuyệt cú mèo!
Nhân lúc chị dâu không chú ý, cô lén rót dầu từ không gian của mình vào hũ dầu gần cạn.
Nấu gà phải dùng nhiều dầu thì mới ngon, nếu không sẽ bị khô và không có vị.
Trong lúc hầm gà, cô rửa vài củ khoai tây, thái thành sợi để làm món khoai tây xào cay, ăn kèm với bánh hấp. Chắc chắn sẽ rất ngon miệng.
Chẳng mấy chốc, các món ăn đã gần xong, chỉ còn chờ cho nước hầm trong món gà cạn bớt là có thể dọn ra.
“Wow, thơm quá đi!” Thẩm Tử Mặc chạy vào bếp, đứng trước bếp lò, đôi mắt tròn xoe dán vào nồi gà, chảy cả nước miếng.
“Em gái, thơm thật đấy, còn thơm hơn cả món thịt heo hầm của thôn nữa!” Trần Tú Bình ngửi thấy mùi thơm tỏa ra cũng không kìm được mà khen ngợi.
Thẩm Tri Hạ cười, lấy một đôi đũa gắp một miếng thịt gà không xương, thổi nguội rồi đưa đến miệng Thẩm Tử Mặc.
“Nào, Tử Mặc, thử giúp cô út xem có ngon không nào.”
Tử Mặc há miệng, ăn ngay miếng thịt gà mà cô gắp cho.
“Ngon lắm, ngon lắm!”
Cậu nhóc vừa nhai vừa nói líu ríu.
Thẩm Tri Hạ xoa mái tóc mềm mại của cậu.
“Nếu ngon thì lát nữa cháu ăn nhiều vào nhé!”
Cô quay lại tủ lấy ra một cái thau lớn, múc hết nồi gà hầm nấm ra.
“Để chị bưng cho, kẻo nóng tay em.” Trần Tú Bình vội vàng bước tới, đỡ lấy thau thịt gà từ tay cô.
Cô dặn con trai đang bám theo cô út của nó như cái đuôi: “Tử Mặc, đi gọi ông bà nội ra ăn cơm nào.”
Nghe mẹ bảo, Thẩm Tử Mặc lập tức xoay người, vừa chạy ra phòng khách vừa gọi lớn.
"Ông bà ơi, ăn cơm thôi~ Có thịt ngon đây!"
Khi thức ăn được mang lên bàn, cả nhà nhìn vào cái thố lớn đựng khoai tây, nấm và gà rừng, ai cũng không nhịn được mà nuốt nước miếng.
Thẩm Tri Hạ: "Cha mẹ, ăn cơm thôi!"
Cô không khỏi nhìn về phía Thẩm Tiền Tiến ngồi ở vị trí chủ gia đình.
"Khụ... Mọi người cùng ăn đi." Thẩm Tiền Tiến cười gượng, không ngờ mình là người lớn mà nhìn món ăn trước mắt cũng cảm thấy thèm...
Rồi ông cầm đũa gắp một miếng khoai tây cho vào miệng.
Bình dầu gần như đã cạn.
Thấy vậy, Thẩm Tri Hạ thở dài một hơi.
Phải nhanh chóng kiếm thêm tiền để cải thiện cuộc sống cho gia đình, nếu không mỗi ngày chỉ có từng này nguyên liệu thì dù tay nghề nấu ăn có giỏi đến đâu cũng không bù vào được.
“Chị dâu, chị giúp em nhóm lửa nhé.” Thẩm Tri Hạ ấn Trần Tú Bình ngồi xuống ghế trước lò.
Thấy em gái quyết tâm như vậy, Trần Tú Bình chỉ biết thở dài.
“Được rồi, nếu có gì không ổn thì gọi chị ngay nhé.”
Thẩm Tri Hạ cầm dao lên, nhanh chóng chặt con gà rừng thành từng miếng, rồi làm sạch nấm hái được trên núi.
Cô quyết định nấu món đặc sản Đông Bắc – gà hầm nấm.
Thêm vài củ khoai tây vào nữa, khoai tây ngấm nước hầm chắc chắn sẽ rất ngon.
Nếu không phải vì trong nhà chỉ còn ít gạo, cô đã muốn nấu một nồi cơm trắng lớn. Gà hầm nấm ăn với cơm trắng thì tuyệt cú mèo!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nhân lúc chị dâu không chú ý, cô lén rót dầu từ không gian của mình vào hũ dầu gần cạn.
Nấu gà phải dùng nhiều dầu thì mới ngon, nếu không sẽ bị khô và không có vị.
Trong lúc hầm gà, cô rửa vài củ khoai tây, thái thành sợi để làm món khoai tây xào cay, ăn kèm với bánh hấp. Chắc chắn sẽ rất ngon miệng.
Chẳng mấy chốc, các món ăn đã gần xong, chỉ còn chờ cho nước hầm trong món gà cạn bớt là có thể dọn ra.
“Wow, thơm quá đi!” Thẩm Tử Mặc chạy vào bếp, đứng trước bếp lò, đôi mắt tròn xoe dán vào nồi gà, chảy cả nước miếng.
“Em gái, thơm thật đấy, còn thơm hơn cả món thịt heo hầm của thôn nữa!” Trần Tú Bình ngửi thấy mùi thơm tỏa ra cũng không kìm được mà khen ngợi.
Thẩm Tri Hạ cười, lấy một đôi đũa gắp một miếng thịt gà không xương, thổi nguội rồi đưa đến miệng Thẩm Tử Mặc.
“Nào, Tử Mặc, thử giúp cô út xem có ngon không nào.”
Tử Mặc há miệng, ăn ngay miếng thịt gà mà cô gắp cho.
“Ngon lắm, ngon lắm!”
Cậu nhóc vừa nhai vừa nói líu ríu.
Thẩm Tri Hạ xoa mái tóc mềm mại của cậu.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Nếu ngon thì lát nữa cháu ăn nhiều vào nhé!”
Cô quay lại tủ lấy ra một cái thau lớn, múc hết nồi gà hầm nấm ra.
“Để chị bưng cho, kẻo nóng tay em.” Trần Tú Bình vội vàng bước tới, đỡ lấy thau thịt gà từ tay cô.
Cô dặn con trai đang bám theo cô út của nó như cái đuôi: “Tử Mặc, đi gọi ông bà nội ra ăn cơm nào.”
Nghe mẹ bảo, Thẩm Tử Mặc lập tức xoay người, vừa chạy ra phòng khách vừa gọi lớn.
"Ông bà ơi, ăn cơm thôi~ Có thịt ngon đây!"
Khi thức ăn được mang lên bàn, cả nhà nhìn vào cái thố lớn đựng khoai tây, nấm và gà rừng, ai cũng không nhịn được mà nuốt nước miếng.
Thẩm Tri Hạ: "Cha mẹ, ăn cơm thôi!"
Cô không khỏi nhìn về phía Thẩm Tiền Tiến ngồi ở vị trí chủ gia đình.
"Khụ... Mọi người cùng ăn đi." Thẩm Tiền Tiến cười gượng, không ngờ mình là người lớn mà nhìn món ăn trước mắt cũng cảm thấy thèm...
Rồi ông cầm đũa gắp một miếng khoai tây cho vào miệng.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro