[Thập Niên 70] Thiên Tài Nghiên Cứu Khoa Học Mang Theo Không Gian Trọng Sinh
Hai Anh Em Đi H...
2024-11-16 00:41:58
"Ha Hạ, dậy đi nào!" Mẹ Thẩm nhẹ nhàng gọi Thẩm Tri Hạ, người đang ngủ như một chú heo con.
"Mẹ à…
"Để con ngủ thêm chút nữa đi mà…"
Nói xong, cô với tay kéo mạnh cái chăn đã tuột xuống ngang hông lên trên che kín mắt.
Mẹ Thẩm nhìn đứa con gái nhỏ vẫn còn ngái ngủ trước mắt, mỉm cười lắc đầu.
Con bé này cái gì cũng tốt, chỉ là rất thích ngủ nướng, mỗi ngày gọi cô dậy thật sự là một việc không dễ dàng.
"Ha Hạ, dậy thôi…"
"Sáng nay còn phải vào thành phố mà con?"
"Nếu con còn không dậy thì xe bò của chú Lý sẽ đi mất!" Ngũ Thu Lan yêu chiều gọi đứa con gái thích ngủ nướng của mình.
A!
Tại sao ngày nào cũng phải dậy sớm chứ!!
Thật là làm người ta phát điên mà!!!
Thẩm Tri Hạ cảm thấy vô cùng suy sụp!
Muốn được ngủ đến khi tự tỉnh dậy khó đến thế sao?
"Ư..." Cô vươn vai một cái thật lớn.
Cuối cùng, Thẩm Tri Hạ đã chịu thua mẹ Thẩm, trong tiếng gọi nhẹ nhàng từng hồi, cô mở đôi mắt mơ màng.
"Mau ngồi dậy đi rửa mặt đi, mẹ đã chuẩn bị sẵn nước nóng trong bếp cho con rồi." Nói xong bà đứng dậy bước ra khỏi phòng.
Khi đã dần tỉnh táo, Thẩm Tri Hạ lấy một cốc nước linh tuyền từ không gian.
"Hà... Sảng khoái quá!"
Sau khi hai anh em ăn sáng xong, Thẩm Tri Đông đưa Thẩm Tri Hạ ra khỏi nhà để đi đến đầu thôn, nơi xe bò đợi sẵn.
---
Thôn Vân Bình thuộc huyện thành gọi là Lam thành.
Muốn đến Lam thành trước tiên phải đi xe bò ra thị trấn, sau đó đến bến xe trung tâm thị trấn để ngồi xe buýt nhỏ hơn một tiếng mới đến được Lam thành.
Tuy nguyên chủ đã từng đi xe bò nhưng đối với Thẩm Tri Hạ - người lớn lên ở thành phố lớn của thế kỷ 21 - thì đây hoàn toàn là trải nghiệm chưa từng có.
"Chú Lý ơi, hôm nay làm phiền chú rồi, cháu và em gái muốn ngồi xe bò của chú ra thị trấn." Thẩm Tri Đông lấy hai tờ tiền một hào ra đưa cho chú Lý.
Thông thường, người dân trong thôn nếu muốn ra thị trấn thì hầu hết đều đi xe bò của chú Lý.
Đến điểm dừng xe bò ở thị trấn, mọi người làm việc cần làm, sau đó họ sẽ quay lại vào thời gian đã hẹn trước để ngồi xe bò về thôn.
Rất ít người không nỡ tiêu tiền sẽ chọn đi bộ, mất gần một tiếng rưỡi, còn nếu đi nhanh hơn một chút sẽ mất khoảng một tiếng.
Trước đó mỗi khi Thẩm Tri Đông ra thị trấn để đổi đồ, anh cũng thường thức dậy từ sáng sớm để tự đi bộ.
Nhưng hôm nay có em gái đi cùng, anh rộng rãi chi hai hào, không thể để em gái mệt mỏi được.
Nếu trước khi lên xe bò, trong lòng Thẩm Tri Hạ có chút tò mò, thì khi đến gần xe bò, chút tò mò đó đã dần dần giảm đi.
Con bò này chắc từ lúc sinh ra đến giờ chưa từng được tắm lần nào nhỉ?
Cô bịt mũi, đành phải bấm bụng lên xe.
"Mẹ à…
"Để con ngủ thêm chút nữa đi mà…"
Nói xong, cô với tay kéo mạnh cái chăn đã tuột xuống ngang hông lên trên che kín mắt.
Mẹ Thẩm nhìn đứa con gái nhỏ vẫn còn ngái ngủ trước mắt, mỉm cười lắc đầu.
Con bé này cái gì cũng tốt, chỉ là rất thích ngủ nướng, mỗi ngày gọi cô dậy thật sự là một việc không dễ dàng.
"Ha Hạ, dậy thôi…"
"Sáng nay còn phải vào thành phố mà con?"
"Nếu con còn không dậy thì xe bò của chú Lý sẽ đi mất!" Ngũ Thu Lan yêu chiều gọi đứa con gái thích ngủ nướng của mình.
A!
Tại sao ngày nào cũng phải dậy sớm chứ!!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thật là làm người ta phát điên mà!!!
Thẩm Tri Hạ cảm thấy vô cùng suy sụp!
Muốn được ngủ đến khi tự tỉnh dậy khó đến thế sao?
"Ư..." Cô vươn vai một cái thật lớn.
Cuối cùng, Thẩm Tri Hạ đã chịu thua mẹ Thẩm, trong tiếng gọi nhẹ nhàng từng hồi, cô mở đôi mắt mơ màng.
"Mau ngồi dậy đi rửa mặt đi, mẹ đã chuẩn bị sẵn nước nóng trong bếp cho con rồi." Nói xong bà đứng dậy bước ra khỏi phòng.
Khi đã dần tỉnh táo, Thẩm Tri Hạ lấy một cốc nước linh tuyền từ không gian.
"Hà... Sảng khoái quá!"
Sau khi hai anh em ăn sáng xong, Thẩm Tri Đông đưa Thẩm Tri Hạ ra khỏi nhà để đi đến đầu thôn, nơi xe bò đợi sẵn.
---
Thôn Vân Bình thuộc huyện thành gọi là Lam thành.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Muốn đến Lam thành trước tiên phải đi xe bò ra thị trấn, sau đó đến bến xe trung tâm thị trấn để ngồi xe buýt nhỏ hơn một tiếng mới đến được Lam thành.
Tuy nguyên chủ đã từng đi xe bò nhưng đối với Thẩm Tri Hạ - người lớn lên ở thành phố lớn của thế kỷ 21 - thì đây hoàn toàn là trải nghiệm chưa từng có.
"Chú Lý ơi, hôm nay làm phiền chú rồi, cháu và em gái muốn ngồi xe bò của chú ra thị trấn." Thẩm Tri Đông lấy hai tờ tiền một hào ra đưa cho chú Lý.
Thông thường, người dân trong thôn nếu muốn ra thị trấn thì hầu hết đều đi xe bò của chú Lý.
Đến điểm dừng xe bò ở thị trấn, mọi người làm việc cần làm, sau đó họ sẽ quay lại vào thời gian đã hẹn trước để ngồi xe bò về thôn.
Rất ít người không nỡ tiêu tiền sẽ chọn đi bộ, mất gần một tiếng rưỡi, còn nếu đi nhanh hơn một chút sẽ mất khoảng một tiếng.
Trước đó mỗi khi Thẩm Tri Đông ra thị trấn để đổi đồ, anh cũng thường thức dậy từ sáng sớm để tự đi bộ.
Nhưng hôm nay có em gái đi cùng, anh rộng rãi chi hai hào, không thể để em gái mệt mỏi được.
Nếu trước khi lên xe bò, trong lòng Thẩm Tri Hạ có chút tò mò, thì khi đến gần xe bò, chút tò mò đó đã dần dần giảm đi.
Con bò này chắc từ lúc sinh ra đến giờ chưa từng được tắm lần nào nhỉ?
Cô bịt mũi, đành phải bấm bụng lên xe.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro