[Thập Niên 70] Thiên Tài Nghiên Cứu Khoa Học Mang Theo Không Gian Trọng Sinh
Không Gian
2024-11-16 00:41:58
"Mi nói lại lần nữa!"
"Ta đảm bảo sẽ không đánh chết mi!"
"Chỉ còn tồn tại một tuần là ý gì?"
"Ta sắp chết rồi sao?"
Nghe vậy, nội tâm Thẩm Tri Hạ hoàn toàn sụp đổ. Cô đã vất vả học tập, làm việc chăm chỉ, khó khăn lắm mới để số dư trong tài khoản ngân hàng vượt quá 10 con số, còn chưa kịp tận hưởng vẻ đẹp của tổ quốc non sông, thậm chí còn chưa từng yêu đương, vậy mà đã sắp chết sao?
Hệ thống cảm nhận được Thẩm Tri Hạ đang hoảng loạn, liền an ủi: "Chủ nhân, người không phải chết, chỉ là thông tin của người sẽ biến mất khỏi thế giới này, không còn tồn tại Thẩm Tri Hạ trong thế giới này nữa."
"Khác gì với chết chứ!" Thẩm Tri Hạ giận dữ hét vào không khí.
"Ta có thể từ chối không?"
"Ta không muốn xuyên không!" Cô yếu ớt cầu xin, biết đâu người ta đổi ý thì sao.
"Không thể, thưa chủ nhân, người là do hệ thống Hạnh Phúc cẩn thận chọn lựa. Một khi hệ thống đã chọn, dù ký chủ có chết cũng không thể thay đổi quỹ đạo đã định."
"..."
Đúng là muốn sống không được, muốn chết cũng không xong!
Nếu hệ thống xuất hiện trước mặt cô, có lẽ cô đã không kiềm được mà đấm cho nó một trận. Chọn ai không chọn, tại sao lại chọn Thẩm Tri Hạ cô chứ!
Để cô mỗi ngày làm thí nghiệm, đọc tiểu thuyết không tốt sao! Cô chỉ muốn làm một con cá mặn nghiên cứu khoa học của thế kỷ 21 thôi mà.
Hu hu hu~
Một lúc sau, Thẩm Tri Hạ bình tĩnh hơn một chút.
"Hệ thống Hạnh Phúc? Vậy ta có không gian không?"
"Trước đây ta thấy trong các tiểu thuyết xuyên không, các đại lão đều có một không gian siêu cấp. Muốn ta xuyên không cũng phải cho ta chút phúc lợi chứ."
Thẩm Tri Hạ đã quyết định từ bỏ đấu tranh, dù sao trước sự thật không thể thay đổi, thay vì tranh cãi những điều vô ích, chi bằng nhanh chóng chấp nhận và tìm phương thức thoải mái nhất cho bước tiếp theo.
"Có chứ, thưa chủ nhân."
"Vậy làm sao ta tiến vào..." Chưa nói hết câu, Thẩm Tri Hạ đã vào trong không gian.
Trước mắt cô là một cánh đồng trải dài bất tận, tiếp đến là một cái ao lớn, bên cạnh còn có một căn biệt thự sáu tầng kiểu đồng quê xinh đẹp. Điều làm cô kinh ngạc nhất là cạnh ao có một suối nguồn và một suối nước nóng. Đây chẳng phải là linh tuyền có thể trị bách bệnh và ôn tuyền chữa lành vết thương trong truyền thuyết sao?
Tiểu thuyết không lừa mình, chẳng lẽ tác giả cũng là những đại lão xuyên không? Nhìn không gian trước mắt, Thẩm Tri Hạ thậm chí nghĩ rằng xuyên không có khi cũng không phải chuyện quá tệ.
"Quản gia không gian, đây là linh tuyền đúng không?"
"Chủ nhân, đây chính là linh tuyền."
"Chủ nhân, người có thể đặt tên cho tôi đấy, tôi chưa có tên, hu hu hu~"
"..."
Không ngờ còn phát ra tiếng ‘khóc’ máy móc.
"Ta đảm bảo sẽ không đánh chết mi!"
"Chỉ còn tồn tại một tuần là ý gì?"
"Ta sắp chết rồi sao?"
Nghe vậy, nội tâm Thẩm Tri Hạ hoàn toàn sụp đổ. Cô đã vất vả học tập, làm việc chăm chỉ, khó khăn lắm mới để số dư trong tài khoản ngân hàng vượt quá 10 con số, còn chưa kịp tận hưởng vẻ đẹp của tổ quốc non sông, thậm chí còn chưa từng yêu đương, vậy mà đã sắp chết sao?
Hệ thống cảm nhận được Thẩm Tri Hạ đang hoảng loạn, liền an ủi: "Chủ nhân, người không phải chết, chỉ là thông tin của người sẽ biến mất khỏi thế giới này, không còn tồn tại Thẩm Tri Hạ trong thế giới này nữa."
"Khác gì với chết chứ!" Thẩm Tri Hạ giận dữ hét vào không khí.
"Ta có thể từ chối không?"
"Ta không muốn xuyên không!" Cô yếu ớt cầu xin, biết đâu người ta đổi ý thì sao.
"Không thể, thưa chủ nhân, người là do hệ thống Hạnh Phúc cẩn thận chọn lựa. Một khi hệ thống đã chọn, dù ký chủ có chết cũng không thể thay đổi quỹ đạo đã định."
"..."
Đúng là muốn sống không được, muốn chết cũng không xong!
Nếu hệ thống xuất hiện trước mặt cô, có lẽ cô đã không kiềm được mà đấm cho nó một trận. Chọn ai không chọn, tại sao lại chọn Thẩm Tri Hạ cô chứ!
Để cô mỗi ngày làm thí nghiệm, đọc tiểu thuyết không tốt sao! Cô chỉ muốn làm một con cá mặn nghiên cứu khoa học của thế kỷ 21 thôi mà.
Hu hu hu~
Một lúc sau, Thẩm Tri Hạ bình tĩnh hơn một chút.
"Hệ thống Hạnh Phúc? Vậy ta có không gian không?"
"Trước đây ta thấy trong các tiểu thuyết xuyên không, các đại lão đều có một không gian siêu cấp. Muốn ta xuyên không cũng phải cho ta chút phúc lợi chứ."
Thẩm Tri Hạ đã quyết định từ bỏ đấu tranh, dù sao trước sự thật không thể thay đổi, thay vì tranh cãi những điều vô ích, chi bằng nhanh chóng chấp nhận và tìm phương thức thoải mái nhất cho bước tiếp theo.
"Có chứ, thưa chủ nhân."
"Vậy làm sao ta tiến vào..." Chưa nói hết câu, Thẩm Tri Hạ đã vào trong không gian.
Trước mắt cô là một cánh đồng trải dài bất tận, tiếp đến là một cái ao lớn, bên cạnh còn có một căn biệt thự sáu tầng kiểu đồng quê xinh đẹp. Điều làm cô kinh ngạc nhất là cạnh ao có một suối nguồn và một suối nước nóng. Đây chẳng phải là linh tuyền có thể trị bách bệnh và ôn tuyền chữa lành vết thương trong truyền thuyết sao?
Tiểu thuyết không lừa mình, chẳng lẽ tác giả cũng là những đại lão xuyên không? Nhìn không gian trước mắt, Thẩm Tri Hạ thậm chí nghĩ rằng xuyên không có khi cũng không phải chuyện quá tệ.
"Quản gia không gian, đây là linh tuyền đúng không?"
"Chủ nhân, đây chính là linh tuyền."
"Chủ nhân, người có thể đặt tên cho tôi đấy, tôi chưa có tên, hu hu hu~"
"..."
Không ngờ còn phát ra tiếng ‘khóc’ máy móc.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro