Thập Niên 70: Trọng Sinh Cả Nhà Ta Là Pháo Hôi
Chương 36
2024-08-22 07:38:15
Người nói chuyện là một nam thanh niên mặt chữ điền, nói năng khó phách, thân hình cao lớn mạnh mẽ, quần áo sạch sẽ tươi sáng. Vừa nhìn đã biết là người có điều kiện tốt.
Đổng Gia Anh lập tức ngẩng đầu lên nhìn nam thanh niên mặt chữ điền, nét mặt đầy tin tưởng.
Hai người họ nhìn nhau xong thì cùng quay đầu sang, nói: “Chị, chị giúp chúng tôi đi…”
Trình Hiểu Yến: “...”
Bỗng nhiên Trình Hiểu Yến cảm thấy mình vô cùng ngu ngốc.
Cô theo yêu cầu của nữ thanh niên lớn tiếng nói: “Nếu mọi người đều muốn giúp đỡ cho Gia Anh thì tôi đề nghị các người đến tìm đại đội trưởng để nói chuyện.”
“Hừ, tôi không phải là người có thời gian rảnh mà đi tìm sợi dây chuyền.” Một giọng nữ lạnh lùng vang lên sau lưng nữ thanh niên.
“Hồng Tâm Mỹ sao cô có thể độc ác như vậy? Kể từ khi Gia Anh đến nhà thanh niên vẫn luôn đối xử tốt với chúng ta! Cô ấy còn mang rất nhiều thịt lợn rừng về nhà thanh niên như vậy. Cô là người chỉ biết hưởng thụ thôi, tại sao cô không biết cách đền đáp bằng lòng biết ơn của mình đối với cô ấy.” Nữ thanh niên có mái tóc dài chỉ trích.
Trình Hiểu Yến biết ngày đó Đổng Gia Anh có chia sẻ cho mọi người mấy kg thịt lợn rừng. Không nghĩ tới cô ta lại hào phóng như vậy đem hết thịt ra cho chia sẻ cho tất cả nữ thanh niên cùng hưởng. Phải nói rằng hành động chia thịt cho toàn bộ đại đội như thế này rất hiếm vì thanh niên bình thường chỉ được có một ít.
“Hừ các người chỉ vì chút thịt lợn mà bị cô ta lừa rồi sao? Cái gì mà hoa tai bạc đắt giá, các người có thấy qua nó không? Chỉ cần một mình Đổng Gia Anh nói có là có sao? Các người muốn đến chỗ đại đội trưởng để người bên đại đội hỗ trợ tìm kiếm thì tự mình đi đi. Tôi không đi, mặt tôi cũng không đủ lớn để nhờ người ta như vậy.”
Đổng Gia Anh vẫn không lên tiếng khẽ mở đôi môi đỏ mọng, cắn chặt môi mình, hàm răng cắn chặt môi dưới lộ ra vẻ mặt tủi thân.
“Tâm Mỹ, cô đừng gây rắc rối nữa, cô không đi thì chúng tôi đi. Ai muốn giúp Gia Anh tìm dây chuyền thì đi cùng với tôi, bây giờ chúng ta đến tìm đại đội trưởng xin giúp đỡ.” Nam thanh niên có khuôn mặt chữ Quốc có vẻ rất quen thuộc với Hồng Tâm Mỹ.
Đổng Gia Anh lập tức ngẩng đầu lên nhìn nam thanh niên mặt chữ điền, nét mặt đầy tin tưởng.
Hai người họ nhìn nhau xong thì cùng quay đầu sang, nói: “Chị, chị giúp chúng tôi đi…”
Trình Hiểu Yến: “...”
Bỗng nhiên Trình Hiểu Yến cảm thấy mình vô cùng ngu ngốc.
Cô theo yêu cầu của nữ thanh niên lớn tiếng nói: “Nếu mọi người đều muốn giúp đỡ cho Gia Anh thì tôi đề nghị các người đến tìm đại đội trưởng để nói chuyện.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Hừ, tôi không phải là người có thời gian rảnh mà đi tìm sợi dây chuyền.” Một giọng nữ lạnh lùng vang lên sau lưng nữ thanh niên.
“Hồng Tâm Mỹ sao cô có thể độc ác như vậy? Kể từ khi Gia Anh đến nhà thanh niên vẫn luôn đối xử tốt với chúng ta! Cô ấy còn mang rất nhiều thịt lợn rừng về nhà thanh niên như vậy. Cô là người chỉ biết hưởng thụ thôi, tại sao cô không biết cách đền đáp bằng lòng biết ơn của mình đối với cô ấy.” Nữ thanh niên có mái tóc dài chỉ trích.
Trình Hiểu Yến biết ngày đó Đổng Gia Anh có chia sẻ cho mọi người mấy kg thịt lợn rừng. Không nghĩ tới cô ta lại hào phóng như vậy đem hết thịt ra cho chia sẻ cho tất cả nữ thanh niên cùng hưởng. Phải nói rằng hành động chia thịt cho toàn bộ đại đội như thế này rất hiếm vì thanh niên bình thường chỉ được có một ít.
“Hừ các người chỉ vì chút thịt lợn mà bị cô ta lừa rồi sao? Cái gì mà hoa tai bạc đắt giá, các người có thấy qua nó không? Chỉ cần một mình Đổng Gia Anh nói có là có sao? Các người muốn đến chỗ đại đội trưởng để người bên đại đội hỗ trợ tìm kiếm thì tự mình đi đi. Tôi không đi, mặt tôi cũng không đủ lớn để nhờ người ta như vậy.”
Đổng Gia Anh vẫn không lên tiếng khẽ mở đôi môi đỏ mọng, cắn chặt môi mình, hàm răng cắn chặt môi dưới lộ ra vẻ mặt tủi thân.
“Tâm Mỹ, cô đừng gây rắc rối nữa, cô không đi thì chúng tôi đi. Ai muốn giúp Gia Anh tìm dây chuyền thì đi cùng với tôi, bây giờ chúng ta đến tìm đại đội trưởng xin giúp đỡ.” Nam thanh niên có khuôn mặt chữ Quốc có vẻ rất quen thuộc với Hồng Tâm Mỹ.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro