Thập Niên 70: Trọng Sinh Cả Nhà Ta Là Pháo Hôi
Chương 38
2024-08-22 07:38:15
Trong nhà hình như cũng trải qua một trận hỗn loạn, trong sân còn rải rác một vài chiếc giỏ mây.
Trình Hiểu Yến vừa bước vào cửa thiếu chút nữa giẫm phải con gà vừa trốn thoát khỏi chuồng gà.
“Khải Sinh, trong nhà xảy ra chuyện gì vậy?”
Khải Sinh đang thu dọn đồ đạc trong sân lại nghe xong câu hỏi liền lắc đầu ra hiệu cho Trình Hiểu Yến tới hỗ trợ mình.
Trình Hiểu Yến nhìn xung quanh một lần liền phát hiện cửa phòng khách trong nhà đang đóng chặt, bên trong thỉnh thoảng còn truyền ra một số âm thanh ồn ào.
“Đã xảy ra chuyện gì?” Trình Hiểu Yến gấp từng chiếc giỏ mây lại thấp giọng hỏi.
“Sau khi em ra ngoài không bao lâu thì chị góa Hà kia tới.”
Hai chữ chị góa Hà đối với Trình Hiểu Yến mà nói thì rất xa lạ, cô suy nghĩ một chút từ trong mớ trí nhớ hỗn loạn hồi lâu thì cũng nhớ ra có sự tồn tại của một người như vậy.
Chị góa Hà này, cô biết được khi cô và Lâm Khải Sinh đến giai đoạn tiến tới hôn nhân thì chính miệng anh nói cho cô biết.
Chị góa Hà, người cũng như tên là một góa phụ mất chồng. Chị sống ở phía Tây Nam của đại đội. Nơi đó nằm gần một cái ao có bùn nhão bình thường thì hầu như không có ai đi ngang qua.
Nói đến đây chị ta quả thật là người có số khổ, sinh ra trong nhà trọng nam khinh nữ, vất vả ở nhà chịu đựng đến năm hai mươi tuổi vào cái thời điểm khó khăn nhất trong năm, chị bị một người đàn ông góa vợ tên Hà Đại Sơn trong đại đội dùng hơn trăm cân thóc cưới về nhà.
Hà Đại Sơn là người nổi tiếng trung thực và làm việc rất chăm chỉ ở trong đội. Năm ngoái khi đại đội sửa lại kênh Hà Đại Sơn làm việc quá sức vô tình trượt chân rơi xuống con mương sâu gần chục mét.
Ban đầu trong mương chỉ chứa bùn nhão người rơi xuống rất có thể bị gãy tay hoặc gãy chân gì đó. Người đàn ông này thì không may mắn như vậy, lúc rơi xuống đầu đập vào tảng đá không biết từ đâu xuất hiện làm cho mất mạng.
Bởi vì Hà Đại Sơn không may mất mạng trong lúc làm việc của đoàn đội nên sau khi anh ta mất đại đội cũng đối xử rất ưu ái với chị góa Hà cùng gia đình của anh ta. Ngoài khoản trợ cấp theo lương thực hàng năm, khi đó đội trưởng còn đặc biệt sắp xếp những người cường tráng trong đội giúp chị góa Hà sửa lại nhà cửa.
Trình Hiểu Yến vừa bước vào cửa thiếu chút nữa giẫm phải con gà vừa trốn thoát khỏi chuồng gà.
“Khải Sinh, trong nhà xảy ra chuyện gì vậy?”
Khải Sinh đang thu dọn đồ đạc trong sân lại nghe xong câu hỏi liền lắc đầu ra hiệu cho Trình Hiểu Yến tới hỗ trợ mình.
Trình Hiểu Yến nhìn xung quanh một lần liền phát hiện cửa phòng khách trong nhà đang đóng chặt, bên trong thỉnh thoảng còn truyền ra một số âm thanh ồn ào.
“Đã xảy ra chuyện gì?” Trình Hiểu Yến gấp từng chiếc giỏ mây lại thấp giọng hỏi.
“Sau khi em ra ngoài không bao lâu thì chị góa Hà kia tới.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hai chữ chị góa Hà đối với Trình Hiểu Yến mà nói thì rất xa lạ, cô suy nghĩ một chút từ trong mớ trí nhớ hỗn loạn hồi lâu thì cũng nhớ ra có sự tồn tại của một người như vậy.
Chị góa Hà này, cô biết được khi cô và Lâm Khải Sinh đến giai đoạn tiến tới hôn nhân thì chính miệng anh nói cho cô biết.
Chị góa Hà, người cũng như tên là một góa phụ mất chồng. Chị sống ở phía Tây Nam của đại đội. Nơi đó nằm gần một cái ao có bùn nhão bình thường thì hầu như không có ai đi ngang qua.
Nói đến đây chị ta quả thật là người có số khổ, sinh ra trong nhà trọng nam khinh nữ, vất vả ở nhà chịu đựng đến năm hai mươi tuổi vào cái thời điểm khó khăn nhất trong năm, chị bị một người đàn ông góa vợ tên Hà Đại Sơn trong đại đội dùng hơn trăm cân thóc cưới về nhà.
Hà Đại Sơn là người nổi tiếng trung thực và làm việc rất chăm chỉ ở trong đội. Năm ngoái khi đại đội sửa lại kênh Hà Đại Sơn làm việc quá sức vô tình trượt chân rơi xuống con mương sâu gần chục mét.
Ban đầu trong mương chỉ chứa bùn nhão người rơi xuống rất có thể bị gãy tay hoặc gãy chân gì đó. Người đàn ông này thì không may mắn như vậy, lúc rơi xuống đầu đập vào tảng đá không biết từ đâu xuất hiện làm cho mất mạng.
Bởi vì Hà Đại Sơn không may mất mạng trong lúc làm việc của đoàn đội nên sau khi anh ta mất đại đội cũng đối xử rất ưu ái với chị góa Hà cùng gia đình của anh ta. Ngoài khoản trợ cấp theo lương thực hàng năm, khi đó đội trưởng còn đặc biệt sắp xếp những người cường tráng trong đội giúp chị góa Hà sửa lại nhà cửa.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro