Thập Niên 70: Từ Chối Về Nông Thôn, Tôi Chỉ Muốn Ôm Đùi Ở Thành Phố
Chương 5
Lộc Tử Ninh
2024-08-18 11:39:26
Cánh cửa mở ra.
Thẩm Dung Dung trở về, cô ta đã biết chuyện từ người hàng xóm Hồ Đại Xuân, cô ta mím môi nói với mẹ: “Mẹ, đến bệnh viện khám đi!”
Tần Mỹ Lan thực sự phát điên lên rồi, cứ như điên lên mà nắm lấy tóc bản thân.
Bà ta điên cuồng quay người lại và lặp lại: "Tại sao lại như vậy?"
Thẩm Kiến Quốc gãi đầu.
Thế này trông giống điên hơn rồi đó!
Thẩm Dung Dung ôm chặt mẹ mình, nói: “Mẹ, đến bệnh viện đi, con cầu xin mẹ.”
Nhìn đôi mắt đỏ hoe của con gái, Tần Mỹ Lan vốn tin tưởng chắc chắn mình không nhìn lầm, có lẽ... Là mình nhìn lầm rồi!
…
Khi Thẩm Diểu Diểu tỉnh lại, trong phòng đã tối.
Cô nhìn qua cửa sổ ngắm vầng trăng treo trên bầu trời, sắp xếp lại thông tin trong đầu.
Cô xuyên không, từ thế giới mạt thế đến đây.
Chiếm lấy cơ thể của người khác. Nguyên chủ cũng tên là Thẩm Diểu Diểu, cùng họ tên với cô.
Nguyên chủ năm nay mười bảy tuổi, sắp tốt nghiệp cấp ba.
Mẹ nguyên chủ lúc sinh nguyên ngủ đã khó sinh mà chết. Nguyên chủ mới chưa đầy hai tháng tuổi, mẹ kế Tần Mỹ Lan đã mang theo cô con gái một tuổi Thẩm Dung Dung vào cửa.
Ban đầu mẹ kế đối xử tốt với nguyên chủ, thậm chí còn tốt hơn cả con gái ruột của mình, nhưng không lâu sau, bà ta mang thai, sinh ra một đứa con trai là Thẩm Bảo Sơn.
Dựa vào con trai để tạo dựng chỗ đứng vững chắc trong nhà họ Thẩm xong, bà ta lập tức thay đổi, mách lẻo về nguyên chủ trước mặt cha Thẩm Kiến Quốc của nguyên chủ, khiến cho Thẩm Kiến Quốc vốn đã trọng nam khinh nữ càng thêm ghét nguyên chủ.
Cha ruột như vậy, mẹ kế càng không để ý, vẫn giả vờ trước mặt người ngoài, nói rằng mình đối xử bình đẳng với cả ba đứa con.
Nhưng ở nhà, nguyên chủ chính là một con ở, việc nhà như giặt giũ, nấu nướng, dọn dẹp, chăm sóc con cái đều là trách nhiệm của nguyên chủ, hơn nữa còn phải chịu đánh mắng.
Nguyên chủ từng phản kháng nhưng vô dụng, qua mấy lời khua môi múa mép của mẹ kế, ấn tượng về nguyên chủ trong mắt người ngoài chính là một kẻ lười biếng, cố chấp, u ám. Có giải thích cũng giải thích không được.
Thẩm Dung Dung trở về, cô ta đã biết chuyện từ người hàng xóm Hồ Đại Xuân, cô ta mím môi nói với mẹ: “Mẹ, đến bệnh viện khám đi!”
Tần Mỹ Lan thực sự phát điên lên rồi, cứ như điên lên mà nắm lấy tóc bản thân.
Bà ta điên cuồng quay người lại và lặp lại: "Tại sao lại như vậy?"
Thẩm Kiến Quốc gãi đầu.
Thế này trông giống điên hơn rồi đó!
Thẩm Dung Dung ôm chặt mẹ mình, nói: “Mẹ, đến bệnh viện đi, con cầu xin mẹ.”
Nhìn đôi mắt đỏ hoe của con gái, Tần Mỹ Lan vốn tin tưởng chắc chắn mình không nhìn lầm, có lẽ... Là mình nhìn lầm rồi!
…
Khi Thẩm Diểu Diểu tỉnh lại, trong phòng đã tối.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cô nhìn qua cửa sổ ngắm vầng trăng treo trên bầu trời, sắp xếp lại thông tin trong đầu.
Cô xuyên không, từ thế giới mạt thế đến đây.
Chiếm lấy cơ thể của người khác. Nguyên chủ cũng tên là Thẩm Diểu Diểu, cùng họ tên với cô.
Nguyên chủ năm nay mười bảy tuổi, sắp tốt nghiệp cấp ba.
Mẹ nguyên chủ lúc sinh nguyên ngủ đã khó sinh mà chết. Nguyên chủ mới chưa đầy hai tháng tuổi, mẹ kế Tần Mỹ Lan đã mang theo cô con gái một tuổi Thẩm Dung Dung vào cửa.
Ban đầu mẹ kế đối xử tốt với nguyên chủ, thậm chí còn tốt hơn cả con gái ruột của mình, nhưng không lâu sau, bà ta mang thai, sinh ra một đứa con trai là Thẩm Bảo Sơn.
Dựa vào con trai để tạo dựng chỗ đứng vững chắc trong nhà họ Thẩm xong, bà ta lập tức thay đổi, mách lẻo về nguyên chủ trước mặt cha Thẩm Kiến Quốc của nguyên chủ, khiến cho Thẩm Kiến Quốc vốn đã trọng nam khinh nữ càng thêm ghét nguyên chủ.
Cha ruột như vậy, mẹ kế càng không để ý, vẫn giả vờ trước mặt người ngoài, nói rằng mình đối xử bình đẳng với cả ba đứa con.
Nhưng ở nhà, nguyên chủ chính là một con ở, việc nhà như giặt giũ, nấu nướng, dọn dẹp, chăm sóc con cái đều là trách nhiệm của nguyên chủ, hơn nữa còn phải chịu đánh mắng.
Nguyên chủ từng phản kháng nhưng vô dụng, qua mấy lời khua môi múa mép của mẹ kế, ấn tượng về nguyên chủ trong mắt người ngoài chính là một kẻ lười biếng, cố chấp, u ám. Có giải thích cũng giải thích không được.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro