[Thập Niên 70] Tùy Quân Dưỡng Oa Quân Tẩu Nghịch Tập Đòi Lại Danh Phận

Chương 17

2024-09-07 23:32:21

Đại Bảo và Nhị Bảo trong nhà không kén ăn, có gì ăn nấy, nhưng Tiểu Bảo thì không. Tiểu Bảo vốn sinh ra đã yếu đường ruột, hoàn toàn không thích ăn những món ăn này, vì vậy thường chỉ ăn vài miếng rồi không ăn nữa, sau đó lại thèm thuồng những món trong phòng của Diêu Mạn giả…

Ôi...

Lúc này, bà Hạ chống gậy, xách đồ từ ngoài vào nói: "Mạn Mạn, mẹ vừa mượn của bà Ngưu hàng xóm ít muối, xì dầu và một ít dầu hạt cải, con mang đi nấu ăn."

Diêu Mạn vui mừng, "Được ạ, lát nữa con sẽ lên công xã mua trả lại cho bà Ngưu."

Bây giờ nhà nào cũng không dư dả gì, như muối, xì dầu đều là thứ quý giá, mượn thì nhất định phải trả.

Thật ra bà Ngưu là người tốt, nhưng sau này thấy Diêu Mạn giả không tôn trọng bà Hạ, ngược đãi trẻ con. Nên thường xuyên cãi nhau với Diêu Mạn giả, lâu dần cũng không muốn đến nữa. Bây giờ chịu cho mượn mấy thứ này, cũng là nể mặt bà Hạ.

Cơm đã được hâm nóng xong, Diêu Mạn bắt đầu nấu nướng. Nhà không có nhiều món, Diêu Mạn cố gắng làm phong phú một chút cho các con ăn. Đây là lần đầu tiên cô nấu cơm cho hai đứa trẻ kể từ khi chúng lớn lên, cô vui mừng lắm.

Cô đặc biệt nói với bà Hạ một tiếng, xin lấy ba quả trứng để chiên trứng ốp la cho bọn trẻ ăn.

Trứng gà ở nông thôn là một loại thực phẩm bổ dưỡng quý giá. Nhưng vì nhà nghèo, các xã viên cũng không nỡ ăn. Bình thường đều để dành đổi tiền, đổi tem phiếu vải, phiếu thực phẩm phụ…

Bà Hạ đương nhiên cũng đã quen tiết kiệm. Bình thường phải đề phòng Diêu Mạn giả phá hoại đồ tốt, nên mỗi ngày chỉ lấy ra một quả trứng để chưng thành trứng hấp cho ba đứa trẻ ăn. Còn lại đều khóa trong tủ.

Lần này thấy Diêu Mạn một lòng vì con cái, bà cũng đau lòng lấy ra ba quả trứng.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Cơm nước đã nấu xong và dọn lên bàn, bà Hạ gọi hai đứa trẻ đến ăn cơm.

Diêu Mạn nhắc hai đứa trẻ: "Phải rửa tay rồi mới được lên bàn ăn cơm."

Cô dùng muôi nước bằng tre múc nước nóng trong nồi đổ vào chậu gỗ, rồi pha thêm chút nước lạnh để hai đứa trẻ rửa tay.

Tiểu Bảo nhìn thấy Diêu Mạn giờ đây nói năng nhẹ nhàng, nhớ lại câu "mẹ yêu con" của mụ mẹ ghẻ, đắn đo một lúc nhưng vẫn ngoan ngoãn đi rửa tay. Nhị Bảo thì không nghe. Cậu hận Diêu Mạn giả đến tận xương tủy, vì vậy khi có cảm giác bị đối đầu, ai nói gì cậu cũng không nghe.

Bà Hạ nhìn thấy sự thay đổi của Diêu Mạn hiện giờ, càng ngày càng tin tưởng hơn. Vì Diêu Mạn khi mới về nhà họ Hạ cũng rất chú ý đến vệ sinh. Nhưng từ khi sinh con, cô ấy lại có phần lơ là. Sự thay đổi này rất lớn.

Bà Hạ nói với Nhị Bảo: "Nghe lời mẹ con, đi rửa tay đi."

Nhị Bảo không dùng nước ấm mà Diêu Mạn đã chuẩn bị, mà tự mình lấy ít nước lạnh từ chum để rửa qua loa.

Sau khi cả nhà ngồi xuống, Diêu Mạn chia trứng ốp la cho bà Hạ và hai đứa trẻ.

Bà Hạ đưa lại trứng ốp la cho Diêu Mạn: "Con ăn đi."

"Mẹ, con cả ngày ăn ngon uống tốt, không cần ăn mấy thứ này đâu."

Diêu Mạn nói thật lòng.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện [Thập Niên 70] Tùy Quân Dưỡng Oa Quân Tẩu Nghịch Tập Đòi Lại Danh Phận

Số ký tự: 0