Thập Niên 70: Vợ Cả Hoa Đào Tinh Xinh Đẹp Thức Tỉnh
Chính Ủy, Tôi Đ...
Phong Hỏa Gia Nhân
2024-08-18 11:38:42
Không muốn... Bây giờ, tất cả đã bị phá vỡ.
Tống Văn Cảnh hít sâu một hơi, hàng lông mày rậm rạp tản ra phía trên đôi mắt hoa đào, trong kiều diễm có thêm một tia sắc bén.
Anh mím môi vừa định giải thích mình đã nhờ chiến hữu giải quyết chuyện công tác của anh hai nhà mẹ đẻ cho cô ấy, ai biết lúc này, bên kia lại truyền đến giọng nói dịu dàng, uyển chuyển: "Tôi biết, mối hôn sự này anh không muốn, người trong nhà anh cũng không muốn..."
"Lấy ân đòi báo đáp. Là tôi bất đắc dĩ, hôn nhân không có tình yêu sẽ không hạnh phúc, anh có thể đề cập đến chuyện ly hôn bất cứ lúc nào... Tư tư tư..."
Hoa Đào Tinh nghe đối phương thật lâu không nói gì, rất im lặng, người này ah, lạnh như một khối băng vậy, cô là hoa đào tinh, thích nhất là người ấm áp.
Hoa Đào Tinh luôn giỏi giao tiếp với người khác, lần đầu tiên cùng người khác giao tiếp lại phát hiện thiên phú của hoa đào tinh cô lại anh hùng không có đất dụng võ, cuối cùng cũng không thể hai người đều không nói lời nào.
Cho nên những lời cô đã chuẩn bị xong, tất cả đều nói ra, ai biết... Tư tư tư tư.
Trong điện thoại lại hoàn toàn im lặng.
Đôi mắt hạnh xinh đẹp trừng to: ...? Loại đàn ông này, sao lại có người thích chứ?
Cũng may lần này mục đích đi ra ngoài gọi điện thoại của cô đã đạt được, cô cũng thành công tỏ rõ thái độ với đối phương, đối phương có thể ly hôn bất cứ lúc nào.
Cô cũng không giống như trong nguyên tác, uy hiếp nam chủ khắp nơi, còn ôm chặt cuộc hôn nhân này không muốn ly hôn.
Nói như thế nào, hôn sự này chỉ chờ đối phương đề nghị ly hôn.
Hoa Đào Tinh tự cho là chuyện đã được giải quyết nên rất cao hứng, ít nhất mọi việc đang dần hướng tới chiều hướng tốt đẹp không phải sao.
Trước mắt, cô phải tiết kiệm một ít tiền, giải quyết chuyện hộ khẩu sau ly hôn.
Mặt khác, chuyện của anh hai và anh cả của nguyên thân, đều là chuyện nguyên thân không buông xuống được, tóm lại giải quyết từng chuyện một.
Hiện tại, quan trọng hơn là cha ruột nguyên thân bị liệt, không gian của cô lại không mở ra được, còn không biết có thể dựa vào công thức nấu ăn mỹ thực để điều trị trước một chút hay không?
Sau khi Hoa Đào Tinh cúp điện thoại, liền nói cảm ơn bí thư xã, rồi để lại tiền và vé mới rời đi, ai ngờ vừa ra khỏi cổng xã đã đụng phải bố chồng.
"Nói chuyện điện thoại xong rồi hả?"
Cha Tống xách cặp, gật đầu với con dâu, thấy sắc mặt cô hồng hào, khuôn mặt nhỏ nhắn đã lạnh đến đỏ bừng, chắc đã nói chuyện qua điện thoại rất vui vẻ.
"Dạ, những gì nên nói đều đã nói, cám ơn ba."
Có thể đến xã gọi điện thoại, chuyện này còn phải nhờ bố chồng và Tống Văn Cảnh đều là người mà xã quen biết, Tống Văn Cảnh lại là quân nhân, ở trong bộ đội đã làm tiểu đoàn trưởng, vợ hắn muốn gọi điện thoại trên cơ bản hoàn toàn không có vấn đề.
"Này, này, này..." Trong điện thoại chỉ truyền đến tiếng xèo xèo, con ngươi sắc bén của Tống Văn Cảnh đã ngưng tụ cùng một chỗ.
Ai có thể nghĩ đến, điện thoại gọi được một nửa lại có vấn đề.
Lính thông tin vội vàng chạy vào, mồ hôi đầm đìa: "Đoàn trưởng Tống, mất điện rồi."
“Chuyện gì xảy ra?"
Thấy khí tức trên người đoàn trưởng Tống trở nên lạnh như băng, nhuệ khí sắc bén như đao, làm lính thông tin rùng mình một cái, suy nghĩ lại, cái nồi này mình không cõng.
Hắn nhìn thoáng qua đoàn văn công, giải thích vừa nhanh vừa rõ ràng: "Là mạch điện bên kia xảy ra vấn đề, chủ nhiệm đoàn văn công vừa mới cho người qua nói anh đi sửa mạch điện."
Vừa dứt lời, chính ủy đã về phía anh: "Văn Cảnh, mạch điện của đoàn văn công bên kia xảy ra vấn đề, vốn đã được nối vào nhưng vẫn không có điện, cậu đi xem một chút. "
Thấy Tống Văn Cảnh nhìn hắn, chính ủy ngoài ý muốn liếc mắt nhìn một cái, còn cười nói: "Thằng nhóc cậu, Hoa Gia của đoàn văn công có bối cảnh không nhỏ, tôi cũng không dễ dàng đắc tội cô ấy, tôi nghe nói các người ở chung không tệ, lần này còn nhờ người đến mai mối, nếu như..."
Chính ủy còn chưa nói xong, đã bị Tống Văn Cảnh lạnh lùng cắt đứt: "Chính ủy, tôi và cô ta không có quan hệ gì."
Đôi chân dài của hắn vượt qua hai bước đi về phía trước, sau đó dừng lại xoay người nói với chính ủy: "Đúng rồi, chính ủy, tôi đã kết hôn ở quê, về sau loại chuyện này không thể lấy ra đùa giỡn."
“Kết... Kết hôn? Báo cáo kết hôn của cậu còn phải có tôi phê duyệt, tôi chưa nhận được báo cáo kết hôn của cậu, cậu kết hôn cái gì?"
Miệng chính ủy đã có thể há thành quả trứng gà lớn, thằng nhóc này, hắn có biết hắn kết hôn, trong bộ đội có bao nhiêu người không ngủ được không?
Hơn nữa, Hoa Gia của đoàn văn công kia, trong nhà có bao nhiêu bối cảnh? Đốt đèn lồng cũng không tìm được đối tượng tốt như vậy, thằng nhóc thối này có biết hắn bỏ lỡ cái gì không?
Chỉ tiếc, đối phương đã biến mất trước mắt, chính ủy vẫn chưa từ bỏ ý định đuổi theo hỏi rõ ràng, chuyện này ,...... Nếu thực sự đã kết hôn, vậy thì lớn chuyện rồi.
Lệnh thăng chức của tên này, do bên kia đề cập, nếu thật sự kết hôn rồi, chuyện này không lớn sao?
Tống Văn Cảnh hít sâu một hơi, hàng lông mày rậm rạp tản ra phía trên đôi mắt hoa đào, trong kiều diễm có thêm một tia sắc bén.
Anh mím môi vừa định giải thích mình đã nhờ chiến hữu giải quyết chuyện công tác của anh hai nhà mẹ đẻ cho cô ấy, ai biết lúc này, bên kia lại truyền đến giọng nói dịu dàng, uyển chuyển: "Tôi biết, mối hôn sự này anh không muốn, người trong nhà anh cũng không muốn..."
"Lấy ân đòi báo đáp. Là tôi bất đắc dĩ, hôn nhân không có tình yêu sẽ không hạnh phúc, anh có thể đề cập đến chuyện ly hôn bất cứ lúc nào... Tư tư tư..."
Hoa Đào Tinh nghe đối phương thật lâu không nói gì, rất im lặng, người này ah, lạnh như một khối băng vậy, cô là hoa đào tinh, thích nhất là người ấm áp.
Hoa Đào Tinh luôn giỏi giao tiếp với người khác, lần đầu tiên cùng người khác giao tiếp lại phát hiện thiên phú của hoa đào tinh cô lại anh hùng không có đất dụng võ, cuối cùng cũng không thể hai người đều không nói lời nào.
Cho nên những lời cô đã chuẩn bị xong, tất cả đều nói ra, ai biết... Tư tư tư tư.
Trong điện thoại lại hoàn toàn im lặng.
Đôi mắt hạnh xinh đẹp trừng to: ...? Loại đàn ông này, sao lại có người thích chứ?
Cũng may lần này mục đích đi ra ngoài gọi điện thoại của cô đã đạt được, cô cũng thành công tỏ rõ thái độ với đối phương, đối phương có thể ly hôn bất cứ lúc nào.
Cô cũng không giống như trong nguyên tác, uy hiếp nam chủ khắp nơi, còn ôm chặt cuộc hôn nhân này không muốn ly hôn.
Nói như thế nào, hôn sự này chỉ chờ đối phương đề nghị ly hôn.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hoa Đào Tinh tự cho là chuyện đã được giải quyết nên rất cao hứng, ít nhất mọi việc đang dần hướng tới chiều hướng tốt đẹp không phải sao.
Trước mắt, cô phải tiết kiệm một ít tiền, giải quyết chuyện hộ khẩu sau ly hôn.
Mặt khác, chuyện của anh hai và anh cả của nguyên thân, đều là chuyện nguyên thân không buông xuống được, tóm lại giải quyết từng chuyện một.
Hiện tại, quan trọng hơn là cha ruột nguyên thân bị liệt, không gian của cô lại không mở ra được, còn không biết có thể dựa vào công thức nấu ăn mỹ thực để điều trị trước một chút hay không?
Sau khi Hoa Đào Tinh cúp điện thoại, liền nói cảm ơn bí thư xã, rồi để lại tiền và vé mới rời đi, ai ngờ vừa ra khỏi cổng xã đã đụng phải bố chồng.
"Nói chuyện điện thoại xong rồi hả?"
Cha Tống xách cặp, gật đầu với con dâu, thấy sắc mặt cô hồng hào, khuôn mặt nhỏ nhắn đã lạnh đến đỏ bừng, chắc đã nói chuyện qua điện thoại rất vui vẻ.
"Dạ, những gì nên nói đều đã nói, cám ơn ba."
Có thể đến xã gọi điện thoại, chuyện này còn phải nhờ bố chồng và Tống Văn Cảnh đều là người mà xã quen biết, Tống Văn Cảnh lại là quân nhân, ở trong bộ đội đã làm tiểu đoàn trưởng, vợ hắn muốn gọi điện thoại trên cơ bản hoàn toàn không có vấn đề.
"Này, này, này..." Trong điện thoại chỉ truyền đến tiếng xèo xèo, con ngươi sắc bén của Tống Văn Cảnh đã ngưng tụ cùng một chỗ.
Ai có thể nghĩ đến, điện thoại gọi được một nửa lại có vấn đề.
Lính thông tin vội vàng chạy vào, mồ hôi đầm đìa: "Đoàn trưởng Tống, mất điện rồi."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Chuyện gì xảy ra?"
Thấy khí tức trên người đoàn trưởng Tống trở nên lạnh như băng, nhuệ khí sắc bén như đao, làm lính thông tin rùng mình một cái, suy nghĩ lại, cái nồi này mình không cõng.
Hắn nhìn thoáng qua đoàn văn công, giải thích vừa nhanh vừa rõ ràng: "Là mạch điện bên kia xảy ra vấn đề, chủ nhiệm đoàn văn công vừa mới cho người qua nói anh đi sửa mạch điện."
Vừa dứt lời, chính ủy đã về phía anh: "Văn Cảnh, mạch điện của đoàn văn công bên kia xảy ra vấn đề, vốn đã được nối vào nhưng vẫn không có điện, cậu đi xem một chút. "
Thấy Tống Văn Cảnh nhìn hắn, chính ủy ngoài ý muốn liếc mắt nhìn một cái, còn cười nói: "Thằng nhóc cậu, Hoa Gia của đoàn văn công có bối cảnh không nhỏ, tôi cũng không dễ dàng đắc tội cô ấy, tôi nghe nói các người ở chung không tệ, lần này còn nhờ người đến mai mối, nếu như..."
Chính ủy còn chưa nói xong, đã bị Tống Văn Cảnh lạnh lùng cắt đứt: "Chính ủy, tôi và cô ta không có quan hệ gì."
Đôi chân dài của hắn vượt qua hai bước đi về phía trước, sau đó dừng lại xoay người nói với chính ủy: "Đúng rồi, chính ủy, tôi đã kết hôn ở quê, về sau loại chuyện này không thể lấy ra đùa giỡn."
“Kết... Kết hôn? Báo cáo kết hôn của cậu còn phải có tôi phê duyệt, tôi chưa nhận được báo cáo kết hôn của cậu, cậu kết hôn cái gì?"
Miệng chính ủy đã có thể há thành quả trứng gà lớn, thằng nhóc này, hắn có biết hắn kết hôn, trong bộ đội có bao nhiêu người không ngủ được không?
Hơn nữa, Hoa Gia của đoàn văn công kia, trong nhà có bao nhiêu bối cảnh? Đốt đèn lồng cũng không tìm được đối tượng tốt như vậy, thằng nhóc thối này có biết hắn bỏ lỡ cái gì không?
Chỉ tiếc, đối phương đã biến mất trước mắt, chính ủy vẫn chưa từ bỏ ý định đuổi theo hỏi rõ ràng, chuyện này ,...... Nếu thực sự đã kết hôn, vậy thì lớn chuyện rồi.
Lệnh thăng chức của tên này, do bên kia đề cập, nếu thật sự kết hôn rồi, chuyện này không lớn sao?
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro