Thập Niên 70: Vợ Cả Hoa Đào Tinh Xinh Đẹp Thức Tỉnh
Chương 36
Phong Hỏa Gia Nhân
2024-08-18 11:38:42
Trên thực tế, khi anh ấy viết thư về nhà, trong nhà hồi âm hỏi anh ấy có ý gì, Cố gia không có can thiệp, lệnh điều động thăng chức cho bạn anh ấy đã được phê duyệt rồi?
Cho nên —— một người có thành tích quân sự xuất sắc nếu muốn thăng chức, cấp trên sẽ không tùy ý trừ điểm sao?
Nhưng nhà họ Chu, họ có sẵn sàng từ bỏ ứng cử viên con rể đã vừa ý này không?
Nhưng nghĩ đến vết thương mà bạn mình phải chịu khi quay lại lần này, thật không dễ dàng để được thăng cấp lên một bậc.
Chỉ là được thăng chức rồi, nhưng vẻ mặt của bạn tốt lại lạnh lùng như vậy: "Đi thôi, đây nói như thế nào cũng là một việc vui vẻ, hôm nay, cậu nên chiêu đãi đi."
Cố Nguyên vừa định đặt tay lên vai Tống Văn Cảnh, nhưng đôi mắt đen láy như chim ưng kia lại xẹt qua đây, anh ấy chỉ có thể ngượng ngùng nói: "Làm sao, bây giờ tôi chạm cậu một chút cũng không được sao?"
"Hay là do câu muốn giữ trinh tiết cho cô vợ nhỏ của mình, kể cả chạm cậu một tí cũng không thể sao?"
Cố Nguyên cười nói trêu ghẹo, lại phát hiện lông mày như kiếm của bạn tốt đang nheo lại một chỗ: "Gọi chị dâu."
Cố Nguyên triệt để nghẹn họng: …? Thật sao?
Anh ấy còn muốn nói thêm, nhưng nhìn thấy đôi mắt sâu thẳm và lạnh lùng của bạn mình, dường như có thể khiến anh ấy chết cóng, đành phải giơ tay lên: “Được rồi, chị dâu, chị dâu, thật sự là kẻ trọng sắc khinh bạn mà, tớ vì chuyện điều động thăng chức của cậu mà mấy tháng nay chạy muốn gảy chân, cậu lại một câu cảm ơn cũng không có."
“Chỉ là…” Cố Nguyên khôn ngoan nuốt xuống hai chữ “Nhớ vợ nhỏ của tớ”.
Trong lòng Cố Nguyên vô cùng tò mò.
Cái quái gì thế, cô ấy là tiên nữ nơi nào mới có thể hạ gục được người bạn tốt chưa bao giờ gần gũi với phụ nữ này của anh ấy?
Anh ấy là học sinh của đại viện, đã nhìn thấy qua nhiều cô gái xinh đẹp rồi.
Bạn tốt tốt hơn bạn gái của anh ấy bao nhiêu lần, loại tiên nữ tuyệt sắc nào mà chưa từng thấy qua, thực sự có một cô gái có thể mê hoặc anh như vậy sao?
Thích thì không có khả năng đi, phải chịu trách nhiệm thì đúng hơn.
Cố Nguyên vừa nghĩ như vậy, chợt nghe thấy bạn tốt bày ra vẻ mặt lạnh lùng khổ hạnh nói: "Đơn xin kết hôn lần này tớ đưa lên không được phó sư đoàn trưởng phê duyệt, tham mưu trưởng đề nghị tớ đi tìm lãnh đạo khác xin phê duyệt."
"Tiệc mừng hôm nay sẽ được mời sau, chuyện này tớ phải làm trước đã." Hắn sắp tới sẽ đến thành phố học tập, chuyện này nếu không làm xong, chỉ sợ sẽ lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn khác.
Đôi chân dài lập tức quay người, nghiêm mặt đi giải quyết chuyện này.
Cố Nguyên, người vẫn đang chờ để tàn sát bạn tốt: ...? Gì vậy trời.
"Này, đồ khốn, sao cậu lại vô nhân tính đến như vậy... Một bữa ăn thôi thì sẽ có thể tốn bao nhiêu thời gian của cậu chứ?"
Cố Nguyên tức giận đến phát điên. Lập tức đuổi theo để ngăn cản người nọ, trừng mắt nhìn nam tử ngũ quan tuấn mỹ, thân hình cao lớn như ưng trước mắt.
Cho nên —— một người có thành tích quân sự xuất sắc nếu muốn thăng chức, cấp trên sẽ không tùy ý trừ điểm sao?
Nhưng nhà họ Chu, họ có sẵn sàng từ bỏ ứng cử viên con rể đã vừa ý này không?
Nhưng nghĩ đến vết thương mà bạn mình phải chịu khi quay lại lần này, thật không dễ dàng để được thăng cấp lên một bậc.
Chỉ là được thăng chức rồi, nhưng vẻ mặt của bạn tốt lại lạnh lùng như vậy: "Đi thôi, đây nói như thế nào cũng là một việc vui vẻ, hôm nay, cậu nên chiêu đãi đi."
Cố Nguyên vừa định đặt tay lên vai Tống Văn Cảnh, nhưng đôi mắt đen láy như chim ưng kia lại xẹt qua đây, anh ấy chỉ có thể ngượng ngùng nói: "Làm sao, bây giờ tôi chạm cậu một chút cũng không được sao?"
"Hay là do câu muốn giữ trinh tiết cho cô vợ nhỏ của mình, kể cả chạm cậu một tí cũng không thể sao?"
Cố Nguyên cười nói trêu ghẹo, lại phát hiện lông mày như kiếm của bạn tốt đang nheo lại một chỗ: "Gọi chị dâu."
Cố Nguyên triệt để nghẹn họng: …? Thật sao?
Anh ấy còn muốn nói thêm, nhưng nhìn thấy đôi mắt sâu thẳm và lạnh lùng của bạn mình, dường như có thể khiến anh ấy chết cóng, đành phải giơ tay lên: “Được rồi, chị dâu, chị dâu, thật sự là kẻ trọng sắc khinh bạn mà, tớ vì chuyện điều động thăng chức của cậu mà mấy tháng nay chạy muốn gảy chân, cậu lại một câu cảm ơn cũng không có."
“Chỉ là…” Cố Nguyên khôn ngoan nuốt xuống hai chữ “Nhớ vợ nhỏ của tớ”.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trong lòng Cố Nguyên vô cùng tò mò.
Cái quái gì thế, cô ấy là tiên nữ nơi nào mới có thể hạ gục được người bạn tốt chưa bao giờ gần gũi với phụ nữ này của anh ấy?
Anh ấy là học sinh của đại viện, đã nhìn thấy qua nhiều cô gái xinh đẹp rồi.
Bạn tốt tốt hơn bạn gái của anh ấy bao nhiêu lần, loại tiên nữ tuyệt sắc nào mà chưa từng thấy qua, thực sự có một cô gái có thể mê hoặc anh như vậy sao?
Thích thì không có khả năng đi, phải chịu trách nhiệm thì đúng hơn.
Cố Nguyên vừa nghĩ như vậy, chợt nghe thấy bạn tốt bày ra vẻ mặt lạnh lùng khổ hạnh nói: "Đơn xin kết hôn lần này tớ đưa lên không được phó sư đoàn trưởng phê duyệt, tham mưu trưởng đề nghị tớ đi tìm lãnh đạo khác xin phê duyệt."
"Tiệc mừng hôm nay sẽ được mời sau, chuyện này tớ phải làm trước đã." Hắn sắp tới sẽ đến thành phố học tập, chuyện này nếu không làm xong, chỉ sợ sẽ lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn khác.
Đôi chân dài lập tức quay người, nghiêm mặt đi giải quyết chuyện này.
Cố Nguyên, người vẫn đang chờ để tàn sát bạn tốt: ...? Gì vậy trời.
"Này, đồ khốn, sao cậu lại vô nhân tính đến như vậy... Một bữa ăn thôi thì sẽ có thể tốn bao nhiêu thời gian của cậu chứ?"
Cố Nguyên tức giận đến phát điên. Lập tức đuổi theo để ngăn cản người nọ, trừng mắt nhìn nam tử ngũ quan tuấn mỹ, thân hình cao lớn như ưng trước mắt.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro