Thập Niên 70: Vợ Cũ Pháo Hôi Của Nhà Giàu Số 1
Cô Là Pháo Hôi...
Vân Tiêm Nguyệt
2024-09-29 14:53:44
Loáng thoáng nghe thấy cuộc nói chuyện, Triệu Gia Lệ chậm rãi mở mắt ra, ngây người nhìn lên trần nhà trắng toát.
Đây là đâu?
"Mẹ, bác cả, chị tỉnh rồi!" Trịnh Văn Kiệt kích động hô lên.
Vương Mỹ Quyên chuyển buồn thành vui, vội vã cúi đầu đến gần:
"Lệ Lệ, thế nào rồi? Ngực còn đau không, có chỗ nào khó chịu không?"
Triệu Gia Lệ nhìn người phụ nữ trung niên xa lạ trước mắt, trong đầu còn chút ký ức hỗn loạn, cô khẽ lắc đầu.
"Chị cả, em đi gọi bác sĩ đến xem thì hơn." Vương Mỹ Lan xoay người bước nhanh ra khỏi phòng bệnh.
Không lâu sau bác sĩ tới, sau khi kiểm tra xong, bác sĩ xác định bệnh tình đã được khống chế, ngày mai có thể xuất viện.
Triệu Gia Lệ cũng đã làm rõ tư tưởng, sau khi chết cô đã xuyên không vào một quyển tiểu thuyết nói về cạnh tranh kinh doanh.
Nguyên thân là vợ cũ pháo hôi của tỷ phú tương lai, chung họ chung tên với cô, cũng là Triệu Gia Lệ.
Trong cuốn tiểu thuyết, lúc còn trẻ vị tỷ phú này vì thành phần gia đình mà phải xuống nông thôn, thiếu chút nữa ở chuồng bò, để cải thiện sự bài xích của mọi người, anh ta cưới con gái của đại đội trưởng công xã Triệu Gia Lệ.
Bởi vì Triệu Gia Lệ từ nhỏ đã yếu ớt, còn mắc bệnh tim, quanh năm cần phải uống thuốc để kiểm soát bệnh tình, người trong làng không dám cưới vị thiên kim tiểu thư này vào cửa, bởi vậy đến 18 tuổi vẫn không ai giới thiệu đối tượng cho cô ấy.
Mắt thấy các cô gái trẻ tuổi trong làng đều có đối tượng, vợ của đại đội trưởng - Vương Mỹ Quyên sợ con gái mình chịu ấm ức, cũng muốn đi tìm cho cô một đối tượng.
Tỷ phú tương lai, cũng chính là Từ Thiên Thành nhân cơ hội làm rể hiền của đại đội trưởng, sống yên ổn trong làng hai năm.
Cho đến khi kỳ thi đại học được mở lại, anh ta thi đỗ trường đại học trong thành phố, tiện thể bỏ rơi người vợ ốm yếu ngu dốt dưới quê, cưới một cô gái xinh đẹp giàu có, môn đăng hộ đối ở trong thành phố.
Sau khi biết được việc này, Triệu Gia Lệ tích tụ uất ức trong lòng, không lâu sau phát bệnh, chẳng mấy chốc thì lĩnh cơm hộp.
Vợ cũ pháo hôi này chỉ có vài dòng trong cuốn tiểu thuyết, hơn nữa thỉnh thoảng còn bị người ta lấy ra chế giễu rằng Từ Thiên Thành lấy một cô vợ ở nông thôn, điều này khiến anh ta vô cùng khó chịu.
Hiện giờ, bởi vì nguyên thân đã đăng ký kết hôn thành công, thấy mình được gả đi thì kích động đến mức phát bệnh.
Đây là đâu?
"Mẹ, bác cả, chị tỉnh rồi!" Trịnh Văn Kiệt kích động hô lên.
Vương Mỹ Quyên chuyển buồn thành vui, vội vã cúi đầu đến gần:
"Lệ Lệ, thế nào rồi? Ngực còn đau không, có chỗ nào khó chịu không?"
Triệu Gia Lệ nhìn người phụ nữ trung niên xa lạ trước mắt, trong đầu còn chút ký ức hỗn loạn, cô khẽ lắc đầu.
"Chị cả, em đi gọi bác sĩ đến xem thì hơn." Vương Mỹ Lan xoay người bước nhanh ra khỏi phòng bệnh.
Không lâu sau bác sĩ tới, sau khi kiểm tra xong, bác sĩ xác định bệnh tình đã được khống chế, ngày mai có thể xuất viện.
Triệu Gia Lệ cũng đã làm rõ tư tưởng, sau khi chết cô đã xuyên không vào một quyển tiểu thuyết nói về cạnh tranh kinh doanh.
Nguyên thân là vợ cũ pháo hôi của tỷ phú tương lai, chung họ chung tên với cô, cũng là Triệu Gia Lệ.
Trong cuốn tiểu thuyết, lúc còn trẻ vị tỷ phú này vì thành phần gia đình mà phải xuống nông thôn, thiếu chút nữa ở chuồng bò, để cải thiện sự bài xích của mọi người, anh ta cưới con gái của đại đội trưởng công xã Triệu Gia Lệ.
Bởi vì Triệu Gia Lệ từ nhỏ đã yếu ớt, còn mắc bệnh tim, quanh năm cần phải uống thuốc để kiểm soát bệnh tình, người trong làng không dám cưới vị thiên kim tiểu thư này vào cửa, bởi vậy đến 18 tuổi vẫn không ai giới thiệu đối tượng cho cô ấy.
Mắt thấy các cô gái trẻ tuổi trong làng đều có đối tượng, vợ của đại đội trưởng - Vương Mỹ Quyên sợ con gái mình chịu ấm ức, cũng muốn đi tìm cho cô một đối tượng.
Tỷ phú tương lai, cũng chính là Từ Thiên Thành nhân cơ hội làm rể hiền của đại đội trưởng, sống yên ổn trong làng hai năm.
Cho đến khi kỳ thi đại học được mở lại, anh ta thi đỗ trường đại học trong thành phố, tiện thể bỏ rơi người vợ ốm yếu ngu dốt dưới quê, cưới một cô gái xinh đẹp giàu có, môn đăng hộ đối ở trong thành phố.
Sau khi biết được việc này, Triệu Gia Lệ tích tụ uất ức trong lòng, không lâu sau phát bệnh, chẳng mấy chốc thì lĩnh cơm hộp.
Vợ cũ pháo hôi này chỉ có vài dòng trong cuốn tiểu thuyết, hơn nữa thỉnh thoảng còn bị người ta lấy ra chế giễu rằng Từ Thiên Thành lấy một cô vợ ở nông thôn, điều này khiến anh ta vô cùng khó chịu.
Hiện giờ, bởi vì nguyên thân đã đăng ký kết hôn thành công, thấy mình được gả đi thì kích động đến mức phát bệnh.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro