Thập Niên 70: Vợ Cũ Pháo Hôi Của Nhà Giàu Số 1
Từ Thiên Thành...
Vân Tiêm Nguyệt
2024-09-29 14:53:44
“Đủ đủ.” Triệu Gia Lệ ngắt lời anh hai: “Ông chồng này của em ấy, cái khác thì bình thường, chứ tiền thì nhiều lắm.”
“Đó là tiền của anh ta.”
“Hử, cái gì của anh ấy và của em. Chúng em đã kết hôn, cái gì của anh ấy là của em.”
Thấy em gái với dáng vẻ đương nhiên không giống như là chịu ấm ức gì, Triệu Quốc Đống yên tâm, lấy ra một hộp kem dưỡng da đưa cho cô: “Đây là quà cưới của chị dâu tặng cho em.”
“Chị dâu tốt quá!!!”
Thời đại này kem dưỡng da không rẻ, gia đình cô tuy điều kiện không tệ, nhưng cũng chỉ dùng dầu ngao rẻ tiền thôi.
Khi mới tới thế giới này, cô đã sử dụng một lần, dưỡng ẩm tốt đấy, nhưng rất nhờn, để lâu mà rất khó thấm, toàn bộ khuôn mặt đều bóng nhẫy.
Dùng một lần là cô không muốn dùng lại lần hai, dù sao bên này là phía nam tương đối ẩm ướt.
Triệu Gia Lệ mỉm cười hạnh phúc cầm hộp kem dưỡng nhỏ, đôi mắt hạnh nhân sẫm màu của cô tạo thành một vầng trăng khuyết xinh đẹp, tỏa sáng rực rỡ.
“Em cũng định đi mua…”
Vừa mới mở miệng, một bóng người đột nhiên xuất hiện đứng trước mặt cô.
Từ Thiên Thành cầm túi lớn túi nhỏ che người ra sau lưng mình, lạnh lùng nhìn người đàn ông đối diện.
Vừa rồi khi anh đang chật vật chen ra khỏi đám đông thì nhìn thấy hai người nói cười, trong lòng anh lập tức không vui, nhìn thấy gã đàn ông này lấy hộp kem dưỡng ra dụ dỗ vợ mình, anh càng tức giận hơn.
Một ít đồ như vậy mà đã có thể hạnh phúc như thế này, cô đúng là chưa trải việc đời, anh thầm oán trong lòng, bước nhanh qua.
“Vị sĩ quan này, tôi là chồng đã đăng ký kết hôn của Lệ Lệ, danh chính ngôn thuận và được pháp luật bảo vệ.
Bất kể mối quan hệ của hai người trước đây là gì, chúng tôi hiện đã là vợ chồng. Nếu anh tiếp tục đeo bám và dụ dỗ người đã có chồng, tôi sẽ viết thư phản ánh lên cấp trên của anh.”
Triệu Quốc Đống cũng không ngờ rằng lần đầu tiên anh gặp em rể thanh niên trí thức này là trong tình huống như thế này.
Dáng người thật sự nhìn không ra lỗi gì, ngũ quan thanh tuyển, góc cạnh sắc sảo, thân hình cao lớn, dáng người thẳng tắp mà lại không căng thẳng, còn toát lên phong thái kiêu ngạo quý phái mà người bình thường không có, vừa nhìn đã biết không phải là vật trong ao.
Lúc này Từ Thiên Thành đang tức giận, đôi mắt phượng nén giận, nhìn trông có chút dọa người.
“Từ Thiên Thành, trong đầu anh chỉ biết nghĩ mấy cái ý tưởng xấu xa như vậy sao?”
Triệu Gia Lệ bực không chỗ trút:
“Đây là anh hai của em, ruột thịt, cùng cha mẹ sinh ra.”
“Đó là tiền của anh ta.”
“Hử, cái gì của anh ấy và của em. Chúng em đã kết hôn, cái gì của anh ấy là của em.”
Thấy em gái với dáng vẻ đương nhiên không giống như là chịu ấm ức gì, Triệu Quốc Đống yên tâm, lấy ra một hộp kem dưỡng da đưa cho cô: “Đây là quà cưới của chị dâu tặng cho em.”
“Chị dâu tốt quá!!!”
Thời đại này kem dưỡng da không rẻ, gia đình cô tuy điều kiện không tệ, nhưng cũng chỉ dùng dầu ngao rẻ tiền thôi.
Khi mới tới thế giới này, cô đã sử dụng một lần, dưỡng ẩm tốt đấy, nhưng rất nhờn, để lâu mà rất khó thấm, toàn bộ khuôn mặt đều bóng nhẫy.
Dùng một lần là cô không muốn dùng lại lần hai, dù sao bên này là phía nam tương đối ẩm ướt.
Triệu Gia Lệ mỉm cười hạnh phúc cầm hộp kem dưỡng nhỏ, đôi mắt hạnh nhân sẫm màu của cô tạo thành một vầng trăng khuyết xinh đẹp, tỏa sáng rực rỡ.
“Em cũng định đi mua…”
Vừa mới mở miệng, một bóng người đột nhiên xuất hiện đứng trước mặt cô.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Từ Thiên Thành cầm túi lớn túi nhỏ che người ra sau lưng mình, lạnh lùng nhìn người đàn ông đối diện.
Vừa rồi khi anh đang chật vật chen ra khỏi đám đông thì nhìn thấy hai người nói cười, trong lòng anh lập tức không vui, nhìn thấy gã đàn ông này lấy hộp kem dưỡng ra dụ dỗ vợ mình, anh càng tức giận hơn.
Một ít đồ như vậy mà đã có thể hạnh phúc như thế này, cô đúng là chưa trải việc đời, anh thầm oán trong lòng, bước nhanh qua.
“Vị sĩ quan này, tôi là chồng đã đăng ký kết hôn của Lệ Lệ, danh chính ngôn thuận và được pháp luật bảo vệ.
Bất kể mối quan hệ của hai người trước đây là gì, chúng tôi hiện đã là vợ chồng. Nếu anh tiếp tục đeo bám và dụ dỗ người đã có chồng, tôi sẽ viết thư phản ánh lên cấp trên của anh.”
Triệu Quốc Đống cũng không ngờ rằng lần đầu tiên anh gặp em rể thanh niên trí thức này là trong tình huống như thế này.
Dáng người thật sự nhìn không ra lỗi gì, ngũ quan thanh tuyển, góc cạnh sắc sảo, thân hình cao lớn, dáng người thẳng tắp mà lại không căng thẳng, còn toát lên phong thái kiêu ngạo quý phái mà người bình thường không có, vừa nhìn đã biết không phải là vật trong ao.
Lúc này Từ Thiên Thành đang tức giận, đôi mắt phượng nén giận, nhìn trông có chút dọa người.
“Từ Thiên Thành, trong đầu anh chỉ biết nghĩ mấy cái ý tưởng xấu xa như vậy sao?”
Triệu Gia Lệ bực không chỗ trút:
“Đây là anh hai của em, ruột thịt, cùng cha mẹ sinh ra.”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro