Thập Niên 70: Vợ Yêu Kiều Mỹ, Xin Dừng Bước
Chương 40
Yên Ba Nguyệt
2024-08-21 06:10:19
Tiếp theo cô ấy lại dặn dò: "Bà bầu vốn đã không khoẻ, song sinh thì càng khó chịu đựng hơn, vì vậy nhất định phải cung cấp đủ chất dinh dưỡng cho bà bầu, còn giữ tâm trạng tốt..."
Bác sĩ nói rất nhiều, Sở Từ không hề mất kiên nhẫn, ngược lại còn chăm chú lắng nghe.
Lâm Điềm đã đứng dậy, nhìn thấy Sở Từ như vậy, cô thấy rất vui mừng.
Đợi kiểm tra xong, Sở Từ vẫn có cảm giác không chân thực, anh nhìn bụng chưa nhô cao của Lâm Điềm rồi nói: "Em muốn gì, muốn ăn gì, hoặc chỗ nào không thoải mái thì nhất định phải nói cho anh biết ngay."
Lâm Điềm liếc anh một cái, nghĩ thầm sức mạnh của song thai quả thực rất lớn, trong lòng cô không vui, đương nhiên cũng biểu hiện ra: "Ừm hừm, em phải chịu khổ gấp đôi, anh thì vui vẻ. Chẳng cần làm gì, có thể dễ dàng có được hai đứa con mập mạp."
Sở Từ nghe xong, trong lòng càng thêm áy náy. Anh chân thành nói: "Em vất vả rồi."
Lâm Điềm thở ra một hơi, tự an ủi mình hãy thoải mái, cũng lười nổi giận nữa.
Vừa rồi bác sĩ đã nói tính tình của bà bầu sẽ thay đổi, người nhà phải kiên nhẫn, Sở Từ không để ý chuyện Lâm Điềm nổi giận với anh. May mà Lâm Điềm không làm quá, anh cũng thở phào nhẹ nhõm.
"Chúng ta đi khám Đông y nhé." Sở Từ hỏi ý kiến cô.
Lâm Điềm gật đầu, hai người đến phòng khám Đông y. Nơi này không có nhiều người, rất nhanh đã đến lượt Lâm Điềm.
Lão trung y bắt mạch cho cô, sau khi cân nhắc mới nói: "Nữ đồng chí này đã mang thai, thai nhi phát triển không tệ. Nhưng thể chất của cô ấy hơi yếu, vẫn phải tăng cường sức khỏe, nếu không sinh con sẽ gặp khó khăn đấy."
Sở Từ nghe vậy, lòng thắt lại, vội hỏi: "Vậy lão tiên sinh, tình trạng này của cô ấy phải làm sao?"
Lão trung y không nhanh không chậm nói: "Ăn nhiều đồ bổ dưỡng, mỗi ngày phải tập thể dục thích hợp, duy trì thói quen sinh hoạt tốt..."
Trung y lại dặn dò một đống, bản thân Lâm Điềm đều cảm thấy hơi rườm rà. Sở Từ lại rất nghiêm túc lắng nghe, với thái độ giống như vừa nãy ở khoa sản.
Kết thúc, hai người ra khỏi bệnh viện.
Lâm Điềm không khỏi tò mò hỏi: "Vừa nãy bác sĩ nói nhiều như vậy, anh đều nhớ hết sao?"
Bác sĩ nói rất nhiều, Sở Từ không hề mất kiên nhẫn, ngược lại còn chăm chú lắng nghe.
Lâm Điềm đã đứng dậy, nhìn thấy Sở Từ như vậy, cô thấy rất vui mừng.
Đợi kiểm tra xong, Sở Từ vẫn có cảm giác không chân thực, anh nhìn bụng chưa nhô cao của Lâm Điềm rồi nói: "Em muốn gì, muốn ăn gì, hoặc chỗ nào không thoải mái thì nhất định phải nói cho anh biết ngay."
Lâm Điềm liếc anh một cái, nghĩ thầm sức mạnh của song thai quả thực rất lớn, trong lòng cô không vui, đương nhiên cũng biểu hiện ra: "Ừm hừm, em phải chịu khổ gấp đôi, anh thì vui vẻ. Chẳng cần làm gì, có thể dễ dàng có được hai đứa con mập mạp."
Sở Từ nghe xong, trong lòng càng thêm áy náy. Anh chân thành nói: "Em vất vả rồi."
Lâm Điềm thở ra một hơi, tự an ủi mình hãy thoải mái, cũng lười nổi giận nữa.
Vừa rồi bác sĩ đã nói tính tình của bà bầu sẽ thay đổi, người nhà phải kiên nhẫn, Sở Từ không để ý chuyện Lâm Điềm nổi giận với anh. May mà Lâm Điềm không làm quá, anh cũng thở phào nhẹ nhõm.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Chúng ta đi khám Đông y nhé." Sở Từ hỏi ý kiến cô.
Lâm Điềm gật đầu, hai người đến phòng khám Đông y. Nơi này không có nhiều người, rất nhanh đã đến lượt Lâm Điềm.
Lão trung y bắt mạch cho cô, sau khi cân nhắc mới nói: "Nữ đồng chí này đã mang thai, thai nhi phát triển không tệ. Nhưng thể chất của cô ấy hơi yếu, vẫn phải tăng cường sức khỏe, nếu không sinh con sẽ gặp khó khăn đấy."
Sở Từ nghe vậy, lòng thắt lại, vội hỏi: "Vậy lão tiên sinh, tình trạng này của cô ấy phải làm sao?"
Lão trung y không nhanh không chậm nói: "Ăn nhiều đồ bổ dưỡng, mỗi ngày phải tập thể dục thích hợp, duy trì thói quen sinh hoạt tốt..."
Trung y lại dặn dò một đống, bản thân Lâm Điềm đều cảm thấy hơi rườm rà. Sở Từ lại rất nghiêm túc lắng nghe, với thái độ giống như vừa nãy ở khoa sản.
Kết thúc, hai người ra khỏi bệnh viện.
Lâm Điềm không khỏi tò mò hỏi: "Vừa nãy bác sĩ nói nhiều như vậy, anh đều nhớ hết sao?"
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro