Thập Niên 70: Vượng Phu Sinh Hoạt
Chương 13
Nguyệt Bán Yếu Phân Gia
2024-08-21 03:46:18
Tô Nguyệt chợt hiểu ra, hoá ra là như thế.
Nhưng cô vẫn còn một điều cực kỳ khó hiểu: “Hệ thống, ngoại trừ làm mỹ thực đạt được điểm tích luỹ, tao còn có thể thông qua con đường khác đạt được hay không?”
Hệ thống phủ định: [Không thể, con đường duy nhất thông qua bổn hệ thống đạt được điểm tích luỹ chính là mỹ thực, ký chủ chỉ có thể chế biến mỹ thực đạt được điểm tích luỹ mà thôi.]
Tô Nguyệt: làm sao mình cứ có cảm giác cái hệ thống này không phải Hệ Thống Vượng Phu, mà là Hệ Thống Mỹ Thực nhỉ?
Tuy rằng cực cực khổ khổ làm một ngày cơm mới đạt được bốn điểm tích luỹ, hơn nữa còn bị hệ thống phán định là cấp bậc kém cỏi nhất, nhưng Tô Nguyệt cũng không hề uể oải. Bởi vì cô biết, không phải tay nghề của cô có vấn đề, thật sự là không bột đố gột nên hồ, không có đầy đủ nguyên liệu nấu ăn, cô cũng làm không ra đỉnh cấp mỹ thực.
Xem ra sau này cô cần phải nỗ lực tìm kiếm cơ hội để chế biến mỹ thực, tranh thủ sớm ngày kiếm đủ hai mươi điểm tích luỹ, tiếp theo tiến vào cửa hàng đi dạo một vòng, nhìn xem có thứ gì tốt hay không.
Ôm mong đợi tốt đẹp như vậy, Tô Nguyệt mơ mơ màng màng mà ngủ thiếp đi
Ngủ đến nửa đêm, đột nhiên bụng cô quặn đau một trận, Tô Nguyệt bị trận đau đớn này làm cho tỉnh dậy. Cô cẩn thận cảm thụ một chút, không phải bụng hay dạ dày không thoải mái, mà là bụng dưới đau đớn.
Bụng dưới?
Tô Nguyệt nhớ tới cái gì, cô lại cẩn thận cảm thụ một chút, quả nhiên phía dưới có một chút chất lỏng ấm áp chảy ra.
Là bà dì cả nhà cô tới, dì cả tới đột nhiên không hề báo trước!
Chuyện khiến cho cô vô cùng buồn bực chính là thân thể nguyên chủ bị đau bụng kinh, hơn nữa còn đau kinh khủng. Kiếp trước, khi dì cả nhà cô tới, cô đâu có đau tí nào, không tưởng tượng được, chỉ đổi thân thể một lần vậy mà đau tới mức này.
Tô Nguyệt đau tới mức toát mồ hôi lạnh. Cô phải cắn răng mới xuống nổi giường, tìm quần lót sạch sẽ để thay, lại lấy ra tấm giấy bản dùng để vệ sinh do chính nguyên chủ chuẩn bị, tiếp theo thay tấm khăn trải giường, xong xuôi mọi việc, cô mới một lần nữa nằm lên trên giường.
Bụng nhỏ vẫn còn quặn lên quặn xuống đau nhức không ngừng, Tô Nguyệt khó chịu không ngủ được, cô cũng không còn cách nào khác, chỉ có thể cuộn tròn lại nằm trên giường. Không biết cô đã cuộn tròn được bao lâu, đến khi bên tai cô nghe thấy tiếng động của những người khác trong viện, chắc hẳn đã tới giờ mọi người rời giường.
Chỉ chốc lát sau, Lý Tiểu Thanh đi tới trước cửa phòng cô gõ cửa: “Tô Nguyệt, sao cô còn không dậy, mau ra ăn cơm sáng.”
Tô Nguyệt chịu đựng cơn đau từ trên giường bò xuống đất, lết ra ngoài mở cửa. Cô còn chưa kịp mở miệng, Lý Tiểu Thanh đã kinh ngạc nói: “Tô Nguyệt, tại sao sắc mặt cô lại trắng toát như vậy? Thân thể không thoải mái sao?”
Tô Nguyệt ôm bụng nói: “Chị Tiểu Thanh, dì cả nhà tôi tới, bụng đau kinh khủng, đi bình thường còn không đi nổi.”
Lý Tiểu Thanh cũng là phụ nữ, hơn nữa, khi dì cả nhà cô ấy tới, cô ấy cũng đau kinh khủng, cho nên cô ấy hiểu rất rõ cảm nhận của cô lúc này, vội vàng nói: “Vậy hôm nay cô nghỉ ở nhà đi, không cần đi làm việc đâu. Nhìn cô như vậy có muốn ra đồng cũng không thể làm việc nổi đâu. Cô cứ ở nhà nghỉ ngơi đi, tôi sẽ giúp xin nghỉ giùm cô.”
Tô Nguyệt vội vàng cảm ơn cô ấy.
Lý Tiểu Thanh xua xua tay ý bảo cô cứ tiếp tục nằm nghỉ đi.
Tô Nguyệt trở lại trên giường, tiếp tục nằm, nhưng bụng thật sự quá đau, cô không tài nào ngủ được. Không có biện pháp, cô đành phải bò dậy, tính toán làm cốc nước đường đỏ trứng gà, uống một chút thì mới có thể giảm bớt đau đớn được.
Kết quả khi cô mở tủ bát ra, bên trong chỉ còn hai cái trứng gà.
Tô Nguyệt suy nghĩ một lát, cuối cùng, cơn đau vẫn chiến thắng, cô vẫn đem trứng gà ra làm một cốc đường đỏ trứng gà, uống vào trong bụng, sau đó lập tức lên giường ôm bụng lại. Một lát sau, quả nhiên bụng đã khá hơn nhiều.
Cảm giác không còn quá đau đớn như hồi nãy, Tô Nguyệt từ trong bao quần áo nguyên chủ mang theo, móc ra một cái khăn tay. Cô mở ra, bên trong chỉ có hai mươi đồng tiền, đây chính là toàn bộ gia sản của nguyên chủ.
Nhưng cô vẫn còn một điều cực kỳ khó hiểu: “Hệ thống, ngoại trừ làm mỹ thực đạt được điểm tích luỹ, tao còn có thể thông qua con đường khác đạt được hay không?”
Hệ thống phủ định: [Không thể, con đường duy nhất thông qua bổn hệ thống đạt được điểm tích luỹ chính là mỹ thực, ký chủ chỉ có thể chế biến mỹ thực đạt được điểm tích luỹ mà thôi.]
Tô Nguyệt: làm sao mình cứ có cảm giác cái hệ thống này không phải Hệ Thống Vượng Phu, mà là Hệ Thống Mỹ Thực nhỉ?
Tuy rằng cực cực khổ khổ làm một ngày cơm mới đạt được bốn điểm tích luỹ, hơn nữa còn bị hệ thống phán định là cấp bậc kém cỏi nhất, nhưng Tô Nguyệt cũng không hề uể oải. Bởi vì cô biết, không phải tay nghề của cô có vấn đề, thật sự là không bột đố gột nên hồ, không có đầy đủ nguyên liệu nấu ăn, cô cũng làm không ra đỉnh cấp mỹ thực.
Xem ra sau này cô cần phải nỗ lực tìm kiếm cơ hội để chế biến mỹ thực, tranh thủ sớm ngày kiếm đủ hai mươi điểm tích luỹ, tiếp theo tiến vào cửa hàng đi dạo một vòng, nhìn xem có thứ gì tốt hay không.
Ôm mong đợi tốt đẹp như vậy, Tô Nguyệt mơ mơ màng màng mà ngủ thiếp đi
Ngủ đến nửa đêm, đột nhiên bụng cô quặn đau một trận, Tô Nguyệt bị trận đau đớn này làm cho tỉnh dậy. Cô cẩn thận cảm thụ một chút, không phải bụng hay dạ dày không thoải mái, mà là bụng dưới đau đớn.
Bụng dưới?
Tô Nguyệt nhớ tới cái gì, cô lại cẩn thận cảm thụ một chút, quả nhiên phía dưới có một chút chất lỏng ấm áp chảy ra.
Là bà dì cả nhà cô tới, dì cả tới đột nhiên không hề báo trước!
Chuyện khiến cho cô vô cùng buồn bực chính là thân thể nguyên chủ bị đau bụng kinh, hơn nữa còn đau kinh khủng. Kiếp trước, khi dì cả nhà cô tới, cô đâu có đau tí nào, không tưởng tượng được, chỉ đổi thân thể một lần vậy mà đau tới mức này.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tô Nguyệt đau tới mức toát mồ hôi lạnh. Cô phải cắn răng mới xuống nổi giường, tìm quần lót sạch sẽ để thay, lại lấy ra tấm giấy bản dùng để vệ sinh do chính nguyên chủ chuẩn bị, tiếp theo thay tấm khăn trải giường, xong xuôi mọi việc, cô mới một lần nữa nằm lên trên giường.
Bụng nhỏ vẫn còn quặn lên quặn xuống đau nhức không ngừng, Tô Nguyệt khó chịu không ngủ được, cô cũng không còn cách nào khác, chỉ có thể cuộn tròn lại nằm trên giường. Không biết cô đã cuộn tròn được bao lâu, đến khi bên tai cô nghe thấy tiếng động của những người khác trong viện, chắc hẳn đã tới giờ mọi người rời giường.
Chỉ chốc lát sau, Lý Tiểu Thanh đi tới trước cửa phòng cô gõ cửa: “Tô Nguyệt, sao cô còn không dậy, mau ra ăn cơm sáng.”
Tô Nguyệt chịu đựng cơn đau từ trên giường bò xuống đất, lết ra ngoài mở cửa. Cô còn chưa kịp mở miệng, Lý Tiểu Thanh đã kinh ngạc nói: “Tô Nguyệt, tại sao sắc mặt cô lại trắng toát như vậy? Thân thể không thoải mái sao?”
Tô Nguyệt ôm bụng nói: “Chị Tiểu Thanh, dì cả nhà tôi tới, bụng đau kinh khủng, đi bình thường còn không đi nổi.”
Lý Tiểu Thanh cũng là phụ nữ, hơn nữa, khi dì cả nhà cô ấy tới, cô ấy cũng đau kinh khủng, cho nên cô ấy hiểu rất rõ cảm nhận của cô lúc này, vội vàng nói: “Vậy hôm nay cô nghỉ ở nhà đi, không cần đi làm việc đâu. Nhìn cô như vậy có muốn ra đồng cũng không thể làm việc nổi đâu. Cô cứ ở nhà nghỉ ngơi đi, tôi sẽ giúp xin nghỉ giùm cô.”
Tô Nguyệt vội vàng cảm ơn cô ấy.
Lý Tiểu Thanh xua xua tay ý bảo cô cứ tiếp tục nằm nghỉ đi.
Tô Nguyệt trở lại trên giường, tiếp tục nằm, nhưng bụng thật sự quá đau, cô không tài nào ngủ được. Không có biện pháp, cô đành phải bò dậy, tính toán làm cốc nước đường đỏ trứng gà, uống một chút thì mới có thể giảm bớt đau đớn được.
Kết quả khi cô mở tủ bát ra, bên trong chỉ còn hai cái trứng gà.
Tô Nguyệt suy nghĩ một lát, cuối cùng, cơn đau vẫn chiến thắng, cô vẫn đem trứng gà ra làm một cốc đường đỏ trứng gà, uống vào trong bụng, sau đó lập tức lên giường ôm bụng lại. Một lát sau, quả nhiên bụng đã khá hơn nhiều.
Cảm giác không còn quá đau đớn như hồi nãy, Tô Nguyệt từ trong bao quần áo nguyên chủ mang theo, móc ra một cái khăn tay. Cô mở ra, bên trong chỉ có hai mươi đồng tiền, đây chính là toàn bộ gia sản của nguyên chủ.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro