[Thập Niên 70] Xuyên Thành Chị Gái Phúc Đoàn
Xuyên Qua. (3)
Tuyết Hạ Kim Đao
2024-11-06 09:11:35
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Con trai lớn Sở Thâm chỉ có thể đi làm thuê, con gái nhỏ Sở Phong thì thảm hại hơn, gả cho một gã lưu manh, bị bạo hành gia đình, bị buộc sinh con trai rồi hầu hạ cha mẹ chồng, cuối cùng trở thành loại đối lập với Phúc Đoàn bạch phú mỹ(*).
(*)白富美 (Bái fùměi): Bạch Phú Mỹ. -Bạch (trắng trẻo), Phú (giàu có), Mỹ (xinh đẹp). 》》 là 1 mẫu hình lý tưởng mà các cô gái đều muốn hướng đến.
Mà mẹ của bọn họ là Trần Dung Phương, vì kế sinh nhai mà không thể không đi làm giúp việc cho nhà Sở Chí Nghiệp, lấy mức lương còn thấp hơn cả mức lương thị trường, lại còn bất cứ lúc nào cũng phải chịu sự cười nhạo của người khác.
“Nhìn đi, thế này cũng bởi vì trước kia tầm nhìn hạn hẹp đấy, nếu nhà họ nuôi Phúc Đoàn, Phúc Đoàn có thể mang đến biết bao nhiêu may mắn tới cho bọn họ chứ?”
“Nhà bọn họ còn đưa cả con trai con gái của mình đi học trường trong thành phố, muốn tranh đua với Phúc Đoàn, Phúc Đoàn người ta có phúc khí như thế nào chứ, hai đứa nhóc kia nhà cô ta chẳng có cái mệnh đó đâu!” Những người muốn lấy lòng Sở Chí Nghiệp và Phúc Đoàn đều thường nói như vậy.
Sở Phong nhìn lại một đời trước kia của mình, trong lòng có suy tính kỹ càng.
Loại hình nữ chính mà Sở Phong đụng phải là nữ chính phúc khí, trong loại truyện, phúc khí hư vô mờ ảo đều sẽ ào ào đổ xô về nữ chính, loại nữ chính này làm cái gì cũng sẽ được trời giáng cho vận may, nếu quan hệ tốt với cô ta thì cũng sẽ được một chút may mắn, mặc dù chẳng là gì so với nữ chính, nhưng nếu đắc tội cô ta, nhất định sẽ xui xẻo khắp nơi.
Cô muốn thay đổi cuộc sống bi thảm của Sở Phong, có hai lựa chọn.
Thứ nhất, thuyết phục cha mẹ của Sở Phong, tiếp tục nuôi nấng Phúc Đoàn.
Sở Phong nhìn quanh căn phòng chỉ có bốn vách tường, lắc đầu, hũ gạo trong nhà còn sạch sẽ hơn cả chậu rửa mặt, thật sự không đủ khả năng để nuôi thêm một miệng ăn. Hơn nữa, Sở Phong cho rằng mọi chuyện đều dựa vào bản thân mới là tốt, dựa vào thứ phúc khí hư vô mờ mịt? Đắc tội với Phúc Đoàn, cả nhà sẽ lập tức gặp xui xẻo, loại cuộc sống gần vua như gần cọp kia, không thể sống yên ổn được.
Khiến Sở Phong nghi hoặc là, gia đình này nuôi dưỡng Phúc Đoàn cũng đối xử rất tốt với cô ta, nhưng một năm rưỡi trôi qua, gia đình chẳng gặp được may mắn nào, trái lại Sở Chí Quốc còn bị ngã bị thương ở chân, anh trai Sở Thâm và em gái Sở Phong đều bị bệnh với mức độ khác nhau.
Thứ hai, quan tâm cái thứ phúc khí chó má kia làm gì, nhân định thắng thiên(*), cần cù làm giàu.
(*) 人定胜天 /rén dìng shèng tiān/
- 人定: /rén dìng/: nhân định. Nhân ở đây là người, “định” ở đây lại được hiểu theo hai hướng: 定=一定 /yí dìng/: chắc chắn. Vậy câu này sẽ có nghĩa là “con người nhất định, chắc chắn thắng thiên”. Hướng hiểu thứ hai “định” ở đây có nghĩa là định tâm, bình tĩnh. Khi con người định tâm lại thì có thể thắng thiên.
- 胜 /shèng/: chiến thắng.
- 天 /tiān/: thiên, có nghĩa là trời, có thể được hiểu là tự nhiên hoặc mang nghĩa ẩn dụ chỉ cuộc đời, số phận.
Sở Phong thì thích lựa chọn thứ hai hơn, dựa vào núi núi sập dựa vào nước nước chảy, thứ dựa vào bản lĩnh của chính mình làm ra được, mới là vững chắc nhất.
Con trai lớn Sở Thâm chỉ có thể đi làm thuê, con gái nhỏ Sở Phong thì thảm hại hơn, gả cho một gã lưu manh, bị bạo hành gia đình, bị buộc sinh con trai rồi hầu hạ cha mẹ chồng, cuối cùng trở thành loại đối lập với Phúc Đoàn bạch phú mỹ(*).
(*)白富美 (Bái fùměi): Bạch Phú Mỹ. -Bạch (trắng trẻo), Phú (giàu có), Mỹ (xinh đẹp). 》》 là 1 mẫu hình lý tưởng mà các cô gái đều muốn hướng đến.
Mà mẹ của bọn họ là Trần Dung Phương, vì kế sinh nhai mà không thể không đi làm giúp việc cho nhà Sở Chí Nghiệp, lấy mức lương còn thấp hơn cả mức lương thị trường, lại còn bất cứ lúc nào cũng phải chịu sự cười nhạo của người khác.
“Nhìn đi, thế này cũng bởi vì trước kia tầm nhìn hạn hẹp đấy, nếu nhà họ nuôi Phúc Đoàn, Phúc Đoàn có thể mang đến biết bao nhiêu may mắn tới cho bọn họ chứ?”
“Nhà bọn họ còn đưa cả con trai con gái của mình đi học trường trong thành phố, muốn tranh đua với Phúc Đoàn, Phúc Đoàn người ta có phúc khí như thế nào chứ, hai đứa nhóc kia nhà cô ta chẳng có cái mệnh đó đâu!” Những người muốn lấy lòng Sở Chí Nghiệp và Phúc Đoàn đều thường nói như vậy.
Sở Phong nhìn lại một đời trước kia của mình, trong lòng có suy tính kỹ càng.
Loại hình nữ chính mà Sở Phong đụng phải là nữ chính phúc khí, trong loại truyện, phúc khí hư vô mờ ảo đều sẽ ào ào đổ xô về nữ chính, loại nữ chính này làm cái gì cũng sẽ được trời giáng cho vận may, nếu quan hệ tốt với cô ta thì cũng sẽ được một chút may mắn, mặc dù chẳng là gì so với nữ chính, nhưng nếu đắc tội cô ta, nhất định sẽ xui xẻo khắp nơi.
Cô muốn thay đổi cuộc sống bi thảm của Sở Phong, có hai lựa chọn.
Thứ nhất, thuyết phục cha mẹ của Sở Phong, tiếp tục nuôi nấng Phúc Đoàn.
Sở Phong nhìn quanh căn phòng chỉ có bốn vách tường, lắc đầu, hũ gạo trong nhà còn sạch sẽ hơn cả chậu rửa mặt, thật sự không đủ khả năng để nuôi thêm một miệng ăn. Hơn nữa, Sở Phong cho rằng mọi chuyện đều dựa vào bản thân mới là tốt, dựa vào thứ phúc khí hư vô mờ mịt? Đắc tội với Phúc Đoàn, cả nhà sẽ lập tức gặp xui xẻo, loại cuộc sống gần vua như gần cọp kia, không thể sống yên ổn được.
Khiến Sở Phong nghi hoặc là, gia đình này nuôi dưỡng Phúc Đoàn cũng đối xử rất tốt với cô ta, nhưng một năm rưỡi trôi qua, gia đình chẳng gặp được may mắn nào, trái lại Sở Chí Quốc còn bị ngã bị thương ở chân, anh trai Sở Thâm và em gái Sở Phong đều bị bệnh với mức độ khác nhau.
Thứ hai, quan tâm cái thứ phúc khí chó má kia làm gì, nhân định thắng thiên(*), cần cù làm giàu.
(*) 人定胜天 /rén dìng shèng tiān/
- 人定: /rén dìng/: nhân định. Nhân ở đây là người, “định” ở đây lại được hiểu theo hai hướng: 定=一定 /yí dìng/: chắc chắn. Vậy câu này sẽ có nghĩa là “con người nhất định, chắc chắn thắng thiên”. Hướng hiểu thứ hai “định” ở đây có nghĩa là định tâm, bình tĩnh. Khi con người định tâm lại thì có thể thắng thiên.
- 胜 /shèng/: chiến thắng.
- 天 /tiān/: thiên, có nghĩa là trời, có thể được hiểu là tự nhiên hoặc mang nghĩa ẩn dụ chỉ cuộc đời, số phận.
Sở Phong thì thích lựa chọn thứ hai hơn, dựa vào núi núi sập dựa vào nước nước chảy, thứ dựa vào bản lĩnh của chính mình làm ra được, mới là vững chắc nhất.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro