Rèn Em Học
Hốt Văn Hạ
2024-08-08 10:54:36
Triệu Lôi sắc mặt cứng đờ, chẳng lẽ hắn sinh ra là để trốn tránh học tập?
“Chị ba, chị yêu quý, lớp 4 đã qua rồi, chúng ta đừng học nữa đi, học cũng vô dụng.”
Triệu Vãn thấy hắn như vậy cũng có chút mềm lòng, có phải hay không cô thật quá đáng?
Triệu Lôi thấy chị mình trầm mặc, biết được phải cố gắng hơn nữa,
“Chị, hiện tại đại học đều không mở cửa, học tập cũng chỉ là để biết chữ, đừng đến tên của mình cũng không viết được là được, về sau còn không phải là đi làm công,
Cho nên, thừa dịp bây giờ còn có thời gian nhiều chơi chơi. Về sau trưởng thành liền phải kết hôn cưới vợ, khi đó đã không còn được chơi nữa.”
Triệu Lôi vì thuyết phục chị mình, cũng là nói những lời này một cách chân thành.
Nhưng, đáng tiếc, việc đề cập đến hai chữ đại học khiến Triệu Vãn nghĩ đến việc 2 năm sau sẽ khôi phục thi đại học, tia mềm lòng cuối cùng cũng tan biến.
Cô không cầu thành tích tốt, chỉ mong muốn em trai học hết cao trung, thi vào cao đẳng cũng không tệ.
“Không được, lớp 5 chưa học, hè này chị sẽ giúp em ôn tập kiến thức lớp 4, bằng không sau này nền tảng không vững, học lên càng vất vả.”
Cũng may sách vở của nguyên chủ trước kia còn ở đây, sách vở của Triệu Lôi chỉ còn vài tờ để trang trí.
Triệu Lôi vừa thấy chị mình hiện tại quyết tâm muốn bắt hắn học, cả người như hóa đá, ngồi xổm trên mặt đất vẽ xoắn ốc.
Triệu Vãn thấy em trai mình bài xích học tập như vậy thì cảm thấy không ổn, không thể ép buộc quá mức.
“Học tập và đi chơi không hề xung đột với nhau. Chỉ cần em hoàn thành nhiệm vụ mà chị giao mỗi ngày, em có thể đi chơi trong thời gian còn lại.”
Triệu Lôi lập tức lấy lại tinh thần, ném cây gậy vẽ xoắn ốc xuống đất,
“Chị nói nhé, không được chơi xấu.”
“Chị nói được làm được, em đừng chơi xấu là được.”
Hai người thống nhất như vậy, Triệu Vãn cũng nói chuyện với Triệu đại đội trưởng.
Bắt Triệu Lôi ở trong nhà suốt kỳ nghỉ hè là điều không thực tế, cũng dễ khiến em ấy sinh bệnh. Tốt hơn hết là nên áp dụng một số hình thức thi đua để khích lệ em ấy.
“Vậy cứ làm theo ý Tiểu Vãn.”
Triệu Lôi thấy Triệu đại đội trưởng đồng ý, cả người như được tiếp thêm sức sống, trong lòng còn cảm ơnTriệu Vãn.
Cậu không ngờ rằng đây đều là do Triệu Vãn cố ý sắp xếp. Cô trước nay không hề nghĩ đến việc bắt Triệu Lôi ở nhà bầu bạn với mình, mà tất cả chỉ là để buộc cậu học tập nghiêm túc.
“Tiểu Vãn, con giun dưỡng gà của con thế nào rồi?” Triệu đại đội trưởng bận tâm đến chuyện này suốt cả buổi trưa.
“Không nhanh như vậy đâu cha, đợi thêm mấy ngày đi ạ!”
Nghe Triệu Vãn nói vậy, Triệu đại đội trưởng cũng biết mình quá nóng vội.
Vì vậy, trong những ngày tiếp theo, Triệu Vãn bắt Triệu Lôi dậy sớm đi đào giun về. Cô ra cho cậu vài bài toán, chỉ khi nào làm xong, sửa lại những bài sai mới được đi chơi.
Vừa mới bắt đầu, Triệu Lôi còn không nghiêm túc, làm bài đều là tùy tiện làm, sai rồi cũng mặc kệ.
Nhưng sau khi bị Triệu Vãn nhắc nhở, tính toán thời gian, hắn nếu là nghiêm túc làm, ít làm sai, vậy không cần tốn thời gian sửa sai đề, như vậy hắn có thể hoàn thành nhiệm vụ một ngày chỉ trong vòng chưa đến một buổi sáng, mà không phải mỗi lần đều phải làm đến tận giữa trưa.
Vì thế, Triệu Lôi nghiêm túc thực sự hoàn thành nhiệm vụ một ngày chỉ trong nửa buổi sáng.
“Chị, thế nào, em làm nhanh chứ, mau lên sửa, em sửa lại bài sai là đi chơi được.”
Triệu Vãn tiếp nhận vở, nhìn thoáng qua, phát hiện hôm nay chỉ sai một bài, sau khi sửa lại cũng không nói gì thêm với hắn.
“Chị ba, chị yêu quý, lớp 4 đã qua rồi, chúng ta đừng học nữa đi, học cũng vô dụng.”
Triệu Vãn thấy hắn như vậy cũng có chút mềm lòng, có phải hay không cô thật quá đáng?
Triệu Lôi thấy chị mình trầm mặc, biết được phải cố gắng hơn nữa,
“Chị, hiện tại đại học đều không mở cửa, học tập cũng chỉ là để biết chữ, đừng đến tên của mình cũng không viết được là được, về sau còn không phải là đi làm công,
Cho nên, thừa dịp bây giờ còn có thời gian nhiều chơi chơi. Về sau trưởng thành liền phải kết hôn cưới vợ, khi đó đã không còn được chơi nữa.”
Triệu Lôi vì thuyết phục chị mình, cũng là nói những lời này một cách chân thành.
Nhưng, đáng tiếc, việc đề cập đến hai chữ đại học khiến Triệu Vãn nghĩ đến việc 2 năm sau sẽ khôi phục thi đại học, tia mềm lòng cuối cùng cũng tan biến.
Cô không cầu thành tích tốt, chỉ mong muốn em trai học hết cao trung, thi vào cao đẳng cũng không tệ.
“Không được, lớp 5 chưa học, hè này chị sẽ giúp em ôn tập kiến thức lớp 4, bằng không sau này nền tảng không vững, học lên càng vất vả.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cũng may sách vở của nguyên chủ trước kia còn ở đây, sách vở của Triệu Lôi chỉ còn vài tờ để trang trí.
Triệu Lôi vừa thấy chị mình hiện tại quyết tâm muốn bắt hắn học, cả người như hóa đá, ngồi xổm trên mặt đất vẽ xoắn ốc.
Triệu Vãn thấy em trai mình bài xích học tập như vậy thì cảm thấy không ổn, không thể ép buộc quá mức.
“Học tập và đi chơi không hề xung đột với nhau. Chỉ cần em hoàn thành nhiệm vụ mà chị giao mỗi ngày, em có thể đi chơi trong thời gian còn lại.”
Triệu Lôi lập tức lấy lại tinh thần, ném cây gậy vẽ xoắn ốc xuống đất,
“Chị nói nhé, không được chơi xấu.”
“Chị nói được làm được, em đừng chơi xấu là được.”
Hai người thống nhất như vậy, Triệu Vãn cũng nói chuyện với Triệu đại đội trưởng.
Bắt Triệu Lôi ở trong nhà suốt kỳ nghỉ hè là điều không thực tế, cũng dễ khiến em ấy sinh bệnh. Tốt hơn hết là nên áp dụng một số hình thức thi đua để khích lệ em ấy.
“Vậy cứ làm theo ý Tiểu Vãn.”
Triệu Lôi thấy Triệu đại đội trưởng đồng ý, cả người như được tiếp thêm sức sống, trong lòng còn cảm ơnTriệu Vãn.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cậu không ngờ rằng đây đều là do Triệu Vãn cố ý sắp xếp. Cô trước nay không hề nghĩ đến việc bắt Triệu Lôi ở nhà bầu bạn với mình, mà tất cả chỉ là để buộc cậu học tập nghiêm túc.
“Tiểu Vãn, con giun dưỡng gà của con thế nào rồi?” Triệu đại đội trưởng bận tâm đến chuyện này suốt cả buổi trưa.
“Không nhanh như vậy đâu cha, đợi thêm mấy ngày đi ạ!”
Nghe Triệu Vãn nói vậy, Triệu đại đội trưởng cũng biết mình quá nóng vội.
Vì vậy, trong những ngày tiếp theo, Triệu Vãn bắt Triệu Lôi dậy sớm đi đào giun về. Cô ra cho cậu vài bài toán, chỉ khi nào làm xong, sửa lại những bài sai mới được đi chơi.
Vừa mới bắt đầu, Triệu Lôi còn không nghiêm túc, làm bài đều là tùy tiện làm, sai rồi cũng mặc kệ.
Nhưng sau khi bị Triệu Vãn nhắc nhở, tính toán thời gian, hắn nếu là nghiêm túc làm, ít làm sai, vậy không cần tốn thời gian sửa sai đề, như vậy hắn có thể hoàn thành nhiệm vụ một ngày chỉ trong vòng chưa đến một buổi sáng, mà không phải mỗi lần đều phải làm đến tận giữa trưa.
Vì thế, Triệu Lôi nghiêm túc thực sự hoàn thành nhiệm vụ một ngày chỉ trong nửa buổi sáng.
“Chị, thế nào, em làm nhanh chứ, mau lên sửa, em sửa lại bài sai là đi chơi được.”
Triệu Vãn tiếp nhận vở, nhìn thoáng qua, phát hiện hôm nay chỉ sai một bài, sau khi sửa lại cũng không nói gì thêm với hắn.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro