Thập Niên 70: Xuyên Thành Đầu Quả Tim Của Vai Ác
Chương 3
Thanh Đinh Chi Âm
2024-10-13 17:13:00
“Chào anh, đồng chí Chu.” Cô nhớ rõ người này là em họ của nữ chính trong sách. Chỉ là nhân vật râu ria được tác giả miêu tả qua vài dòng.
Chu Thiết Quân quan sát thấy khuôn mặt trắng nõn nhỏ nhắn của cô bị một chiếc khăn quàng cổ lớn màu đỏ che kín, bên ngoài chỉ lộ ra một đôi mắt trong veo hoạt bát.
Bóng dáng yêu kiều đó gần như lấy đi linh hồn của hắn ta!
“Chào cô chào cô, về sau cô cứ gọi tôi Chu Thiết Quân là được.”
Nếu có thể đem cô gái xinh đẹp như vậy cưới về nhà, muốn hắn làm gì cũng được hết!
Ba thanh niên trí thức khác nghe nói Chu Thiết Quân là con trai của chủ nhiệm cách ủy hội, ánh mắt của bọn họ nhìn Diệp Ngưng Dao dần trở nên phức tạp.
Đương nhiên cô có thể cảm nhận được ác ý xung quanh mình, nhưng cô vẫn mỉm cười phớt lờ chúng: “Chúng ta đều là đồng chí cách mạng, gọi thẳng tên thì không hợp lí. Đồng chí Chu, xin hỏi Phó Thập Đông có ở thôn các anh không?”
Giọng cô vừa thốt ra, người đánh xe bò phía trước thoáng khựng lại nhưng vẫn không quay đầu.
“Đúng vậy, hắn là người thôn chúng tôi.” Chu Thiết Quân lén nhìn Phó Thập Đông, sắc mặt dần trở nên bất an: “Cô là ai? Làm sao mà cô biết hắn?”
Thấy sắc mặt Chu Thiết Quân đột nhiên thay đổi, Diệp Ngưng Dao chỉ cảm thấy buồn cười, cô nhìn bóng dáng hơi gầy trước mặt, cố ý nói: “Tôi là người quen cũ của anh ấy.”
Ồ, xem ra tự chủ cũng cao đấy, vậy mà còn chưa quay đầu lại, hay là lỗ tai của anh có vấn đề gì nhỉ?
Ngưng Dao đột nhiên cảm thấy có hứng thú với Phó Thập Đông này, ở trong sách anh là nhân vật phản diện khó chơi nhất, ngay cả nam nữ chính cũng không thể làm gì được, nếu không phải sau này anh đột nhiên ở ẩn, nam nữ chính cũng không có cơ hội để đi lên đỉnh cao đời người.
Nhân vật tàn nhẫn như vậy, cô rất xem trọng.
Vừa nghe là người quen cũ, Chu Thiết Quân sợ tới mức không dám tiến lên, bất giác hắn lại nhìn về phía Phó Thập Đông.
Chu Thiết Quân quan sát thấy khuôn mặt trắng nõn nhỏ nhắn của cô bị một chiếc khăn quàng cổ lớn màu đỏ che kín, bên ngoài chỉ lộ ra một đôi mắt trong veo hoạt bát.
Bóng dáng yêu kiều đó gần như lấy đi linh hồn của hắn ta!
“Chào cô chào cô, về sau cô cứ gọi tôi Chu Thiết Quân là được.”
Nếu có thể đem cô gái xinh đẹp như vậy cưới về nhà, muốn hắn làm gì cũng được hết!
Ba thanh niên trí thức khác nghe nói Chu Thiết Quân là con trai của chủ nhiệm cách ủy hội, ánh mắt của bọn họ nhìn Diệp Ngưng Dao dần trở nên phức tạp.
Đương nhiên cô có thể cảm nhận được ác ý xung quanh mình, nhưng cô vẫn mỉm cười phớt lờ chúng: “Chúng ta đều là đồng chí cách mạng, gọi thẳng tên thì không hợp lí. Đồng chí Chu, xin hỏi Phó Thập Đông có ở thôn các anh không?”
Giọng cô vừa thốt ra, người đánh xe bò phía trước thoáng khựng lại nhưng vẫn không quay đầu.
“Đúng vậy, hắn là người thôn chúng tôi.” Chu Thiết Quân lén nhìn Phó Thập Đông, sắc mặt dần trở nên bất an: “Cô là ai? Làm sao mà cô biết hắn?”
Thấy sắc mặt Chu Thiết Quân đột nhiên thay đổi, Diệp Ngưng Dao chỉ cảm thấy buồn cười, cô nhìn bóng dáng hơi gầy trước mặt, cố ý nói: “Tôi là người quen cũ của anh ấy.”
Ồ, xem ra tự chủ cũng cao đấy, vậy mà còn chưa quay đầu lại, hay là lỗ tai của anh có vấn đề gì nhỉ?
Ngưng Dao đột nhiên cảm thấy có hứng thú với Phó Thập Đông này, ở trong sách anh là nhân vật phản diện khó chơi nhất, ngay cả nam nữ chính cũng không thể làm gì được, nếu không phải sau này anh đột nhiên ở ẩn, nam nữ chính cũng không có cơ hội để đi lên đỉnh cao đời người.
Nhân vật tàn nhẫn như vậy, cô rất xem trọng.
Vừa nghe là người quen cũ, Chu Thiết Quân sợ tới mức không dám tiến lên, bất giác hắn lại nhìn về phía Phó Thập Đông.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro