[Thập Niên 70] Xuyên Thành Mỹ Nhân Xui Xẻo Trong Hôn Nhân Hợp Đồng

Chương 18

Nguyện Bán Tường Vi

2024-11-18 18:24:45

“Không đau nữa thì tốt, nằm đó đi, não chấn động cũng không phải chuyện nhỏ, cứ điểm thanh niên trí thức còn có việc, chị phải đi về trước, buổi trưa đưa cơm cho em.”

Dù gì nơi này cũng là nhà của Lâm Hoài Đông, bạn tốt lại được người ta che chở, cho dù Hàn Tuệ Tuệ lo lắng, cũng không thể ở đây mãi được.

Hơn nữa hôm nay cứ điểm thanh niên trí thức đến lượt cô ấy làm cơm trưa, cô ấy phải về rồi.

Đồng Vãn: “Không cần chị đưa cơm đâu, em không đau nữa, nghỉ ngơi một lát, tùy tiện ứng phó một bữa là được, dì út gửi cho em không ít đồ tốt, đều ở trong hòm, chị cũng cầm ít về ăn đi.”

“Cũng được, dù sao cháo loãng cũng không có dinh dưỡng, chị không mang đi làm gì, chờ thèm ăn sẽ đến tìm em.” Hàn Tuệ Tuệ không giả vờ khách sáo, hai người họ cùng nhau lớn lên, đều không quá để ý những điều nhỏ nhặt này.

Chẳng qua là cứ điểm thanh niên trí thức cộng lại có mười mấy người, trai gái mỗi bên một phòng, ngủ trên giường ghép liền lớn, cô ấy mang về, chỉ một phòng đã có bảy tám thanh niên trí thức nữa, đâu có chia được.

...

Sau khi Hàn Tuệ Tuệ đi, Đồng Vãn nằm bò trên giường, không hề buồn ngủ, trong đầu không ngừng suy nghĩ tiếp theo nên thế nào.

Đầu những năm bảy mươi, với một người sau năm 90 chưa từng chịu khổ mà nói, chắc chắn là một thời đại cực kỳ gian nan. Điều may mắn duy nhất là, của cải của nguyên chủ khá dày, trong này không chỉ có đồ do vợ chồng dì út cho, còn có đồ mà cha mẹ đã qua đời của nguyên chủ để lại.

Có tiền đương nhiên tốt, giống như cô trước đây, không có áp lực kinh tế.

Nhưng mà muốn thoải mái tiêu tiền như trước khẳng định là không được rồi.

Lúc này, dù một tháng ăn hai bữa thịt, đều lo lắng sẽ bị người ta cố ý nhắm đến

Càng đáng lo hơn là, cho dù có tiền có phiếu, cũng không có ai trông nom, ở thời đại thiếu hụt vật tư, cô cũng không mua được đồ.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Không phải là khoa trương, trong ký ức, đến hợp tác xã mua bán mua đồ, không gọi là mua, gọi là cướp mới chính xác, bởi vì trễ một bước là không còn gì cả.

Đương nhiên, những chuyện này đều không phải là chuyện quan trọng nhất, cấp bách nhất bây giờ là phải đón em gái họ.

Cũng không biết... cả nhà dì út thế nào rồi?

Họ liều lĩnh, biết rõ đưa nguyên chủ đi, có thể sẽ trải qua chuyện gì, nhưng vẫn đưa cô ấy ra ngoài.

Nghĩ tới đây, Đồng Vãn nhíu chặt mày hơn, đâu còn nằm được nữa, bất chấp đầu vẫn hơi choáng váng, cô vội vàng xuống giường đi giày.

Cô phải đến nhà bí thư một chuyến...

Chẳng qua là cô vừa bước ra khỏi cửa phòng, lại nhớ tới gì đó bèn quay lại.

Nhà bí thư rất gần nhà chú Trần, nếu đi thì tiện mang theo quà đáp lễ cho người ta.

Vừa rồi lúc cô mở túi vải nhỏ mà chú Trần mang tới, phát hiện chú ấy cũng trả lại hai tệ đưa lúc trước. Tính như vậy, đêm hôm khuya khoắt cô mời người ta tới khám bệnh, hơn nữa buổi sáng châm cứu, cộng lại chỉ bỏ ra phiếu thịt nửa cân.

À... Không thể tính như vậy, người ta còn để lại mấy quả trứng gà.

Tuy rằng hơi khiến người ta dở khóc dở cười.

Nhưng cũng khiến Đồng Vãn có hiểu biết sâu sắc hơn về vợ chồng chú Trần, cả nhà rất thành thật.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện [Thập Niên 70] Xuyên Thành Mỹ Nhân Xui Xẻo Trong Hôn Nhân Hợp Đồng

Số ký tự: 0