[Thập Niên 70] Xuyên Thành Mỹ Nhân Xui Xẻo Trong Hôn Nhân Hợp Đồng

Chương 25

Nguyện Bán Tường Vi

2024-11-18 18:24:45

Đúng vậy, chính là hứng thú nhất thời, trừ mấy thứ chung tình nhất ra, những thứ khác cô đều học rồi bỏ qua.

Cũng bởi vì “yêu thích rộng rãi”, hơn nữa sống một mình mấy năm, Đồng Vãn yếu ớt thì yếu ớt, năng lực tự lo liệu lại không tệ, ít nhất tay nghề nấu cơm là thứ cô luôn theo học, là vì thỏa mãn ham muốn ăn uống.

Cho ân nhân cứu mạng tiền tài gì đó, Đồng Vãn cảm thấy ít nhiều hơi sỉ nhục người ta, ít nhất không thích hợp với Lâm Hoài Đông.

Nhưng bây giờ cũng không có ý kiến hay, cô cảm thấy cứ làm từ chuyển nhỏ, cũng là một cách.

“Cô không đau đầu nữa à?” Khi nói chuyện, hai người đã vào phòng bếp, Hạ Yến đặt đồ lên bàn vuông, xoay người lại quan sát cô gái nhỏ.

Đồng Vãn: “Buổi sáng chú Trần tới châm cứu cho tôi rồi, giờ không đau nữa.”

“Có buồn nôn không?” Người đàn ông đưa tay, trong ánh mắt khó hiểu của cô gái nhỏ, che lên chỗ đau của cô, cảm giác được dưới tay vẫn sưng rất lớn, thấp giọng hỏi.

“Không có.” Bên tai Đồng Vãn nhuộm phấn.

Hạ Yến thu hết cảnh đó vào mắt, lúc này mới phát hiện mình hơi càn rỡ rồi.

Anh dời mắt, thu tay lại: “Vậy uống thuốc trước đã, không vội nấu cơm, chờ cô khỏe rồi nói.”

Hạ Yến ngoài biết nấu chút cháo, còn lại hầu như không biết, những ngày qua không phải mua bánh bao ăn thì là ăn cháo, miệng cũng sắp nhạt rồi.

Nhưng không phải bây giờ, anh vẫn không có mất trí đến mức để cho bệnh nhân nấu cơm cho anh.

Đồng Vãn cũng biết tình huống bây giờ của mình, chẳng qua liếc nhìn cá trong sọt, tiếc nuối nói: “Vậy cá...”

Hạ Yến: “Nói cho tôi biết làm thế nào, để tôi thu dọn, chờ làm sạch sẽ thì cô nấu.”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Người này quả nhiên là một người tốt, còn vô cùng chu đáo, Đồng Vãn lộ ra một nụ cười, cảm ơn anh.

Chờ tỏ lời cảm ơn, cô lại cảm thấy hơi vui, từ hôm qua tới thế giới này, hình như cô luôn nói cảm ơn anh.

Nghĩ như vậy, khóe miệng cô không tự chủ mang theo nụ cười, đưa tay lấy thuốc trên bàn, chuẩn bị về uống thuốc trước thì nghe thấy mấy tiếng chim hót lanh lảnh.

m thanh rất rõ ràng, chắc là ở gần nhà họ Lâm.

Đồng Vãn không chú ý vẻ mặt khác thường của người đàn ông đối diện, cười nói: “Con chim này hót hay thật, không biết là loài gì.”

Hạ Yến đưa thuốc cho cô, nói như không có chuyện gì xảy ra: “Tên là chim chó.”

Đồng Vãn mở to hai mắt, khó tin hỏi: “Còn có loài tên là chim chó?”

Không ngờ cô gái nhỏ dễ lừa gạt như vậy, đôi mắt đen láy của người đàn ông hiện ra chút vui vẻ, vẻ mặt lại nghiêm túc: “Có, mặt giống chó, cho nên tên là chim chó.”

Đồng Vãn: Cứ cảm thấy mình bị lừa gạt chuyện gì?

Sau khi Đồng Vãn về phòng, Hạ Yến không vội đi ra ngoài, anh đổ cá sắp chết vào trong chậu gỗ, lại bưng đến bên cạnh giếng nước trong sân, đổ thêm nước, mới không nhanh không chậm ra khỏi sân nha.

Bên ngoài nhà, trên bờ ruộng cách đó không xa, Trương Dũng thấy bóng dáng anh lớn nhà mình, rất nhanh tiến lên đón, nhỏ giọng nói: “Anh Đông, có tin tức mới rồi.”

Trước đây Trương Dũng đã tới nhà họ Lâm mấy lần, mỗi lần đều trực tiếp vào nhà.

Chẳng qua lần này anh cả “Kết hôn”, dưới đủ kiểu cố kỵ, cậu ta đã không đi vào.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện [Thập Niên 70] Xuyên Thành Mỹ Nhân Xui Xẻo Trong Hôn Nhân Hợp Đồng

Số ký tự: 0