Chương 30 - Mất Thể Diện

Ngon Quá

La Tử Phùng

2024-08-15 20:46:06

Bành Phương liếc con mắt hình viên đạn nhìn qua, Tiểu Lưu lập tức ngậm miệng không dám nói lời nào nữa.

Bà ta cố tình muốn phân loại nhà ở này cho Cố Kiều, như vậy sau khi kết hôn hai người cũng chỉ có thể chia phòng để ngủ mà thôi. Bà ta sẽ chống mắt lên xem sau này còn ai để mắt đến Cố Kiều nữa.

Cố Kiều không biết vấn đề của căn nhà bên này, thế nhưng Tần Dược vừa vào nhà thì đã phát hiện ra có điều không hợp.

“Làm sao vậy anh?” Thấy sắc mặt của Tần Dược có chút khó coi, Cố Kiều nghi hoặc hỏi anh.

“Không có việc gì, em cứ nghỉ ngơi trước đi, để anh dọn dẹp cho.” Tần Dược không nói thêm gì nữa, sau khi tiễn Tiểu Phùng đi thì bắt đầu thu dọn đồ đạc.

Cố Kiều đương nhiên không đi nghỉ ngơi luôn. Trên xe lửa cô đã ngủ lâu như vậy nên bây giờ tinh thần vẫn khá tốt, cũng vén tay áo lên bắt đầu thu dọn cùng anh.

Nơi này tương đối thiếu thốn đồ đạc, ngoại trừ hai cái bàn và mấy cái ghế dựa bên ngoài thì chẳng còn đồ đạc gì khác nữa cả. Cố Kiều phát hiện đây không phải vấn đề lớn nhất, vừa mới lên tầng nhìn thử thì cô mới phát hiện phòng ở nơi này cực kỳ nhỏ hẹp, chỉ mới bày một cái giường đơn thôi cũng đã chiếm hết diện tích trong phòng rồi.

Trên tầng có hai căn phòng, phòng còn lại ngay cả giường cũng chẳng có nữa.

Cố Kiều vừa trải chiếu lên giường vừa suy nghĩ, chẳng lẽ sau này cô và Tần Dược phải mỗi người ngủ một giường hay sao?

Lại còn là loại giường nhỏ như vậy nữa?

Tuy rằng đã sẵn sàng sống chung với Tần Dược cả đời nhưng nếu phải cùng chung chăn gối ngay lập tức thì cô vẫn cảm thấy khá áp lực. Hơn nữa bạn thân kiếp trước từng nói với cô là lần đầu tiên làm chuyện đó đều sẽ rất đau, cô sợ đau đến như vậy, nhỡ tới lúc đó cô không nhịn được mà hét lên thì phải làm sao? Hiện giờ cũng không có đồ tránh thai, nếu cô không cẩn thận mà mang thai thì phải làm sao bây giờ……

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Chị dâu ơi, giữa trưa chị muốn ăn gì ạ?” Chờ tới khi Tiểu Phùng đi lên tầng hỏi thăm thì Cố Kiều mới nhận ra rằng nãy giờ mình đã suy nghĩ lung tung rối loạn quá nhiều.

Cô nhanh chóng ngừng những suy nghĩ miên man: “Chị ăn gì cũng được.”

Quân đội có nhà ăn, tuy rằng đồ ăn không ngon cho lắm nhưng số lượng thì lại rất đầy đủ. Nhìn đồ ăn mà Tiểu Phùng lấy về, Cố Kiều thực sự không hiểu tại sao họ lại có thể ăn những đồ này nữa?

Tiểu Phùng thấy Cố Kiều sửng sốt thì vội vàng nói: “Chị dâu, chúng ta cũng khá là may mắn đó, hôm nay có món trứng gà cà chua này.”

Đây chính là món ăn khá khẩm nhất ở nhà ăn. Ngoại trừ món này còn tính là không tệ thì tất cả những món ăn khác đều thực sự rất bình thường. Đặc biệt là món làm từ hải sản ở nhà ăn, dù có chế biến như thế nào thì vẫn có thể ngửi được mùi tanh nồng nặc.

Nhưng thức ăn ở niên đại này đều rất quý giá, dù nhà ăn nấu khó ăn đến bao nhiêu thì mọi người vẫn không có biểu tình gì mà ăn hết sạch.

Sau khi Cố Kiều ăn một miếng trứng cà chua mà Tiểu Phùng giới thiệu thì suýt sặc, nhịn xuống vị chua chua đắng đắng trên đầu lưỡi mà đi tới phòng bếp lấy dưa chuột muối và măng ngâm mà mình mang tới ra: “Em thử ăn cái này xem.”

Tiểu Phùng không quá thích ăn mấy món này, nhưng vì muốn giữ thể diện cho Cố Kiều nên cậu đành gắp một miếng dưa chuột lên nếm thử. Giây tiếp theo, cả người cậu đều vô cùng kinh ngạc.

Món này cũng ngon quá đi mất!

Dưa chuột muối ăn còn giòn hơn một chút so với măng ngâm, vừa cắn một miếng thì nước sốt thơm ngon lập tức tràn ngập toàn bộ khoang miệng, không chỉ có vị chua chua mà còn có một vị cay nhàn nhạt nhưng lại vô cùng ngon miệng. Vị chua cay không chỉ khiến người ta muốn ăn nhiều hơn mà ngay cả đồ ăn trong tay cũng cảm thấy ngon hơn mọi ngày nữa.

“Chị dâu, tay nghề của chị tốt thật đấy!” Tiểu Phùng thật lòng khen ngợi. Đến bây giờ anh mới hiểu rõ nguyên nhân tại sao Tần phó đoàn trưởng vừa mới cầm đũa liền ngồi im không nhúc nhích, chờ đến khi chị dâu mang dưa chuột và măng ra thì mới bắt đầu ăn cơm.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Chương 30 - Mất Thể Diện

Số ký tự: 0