Thập Niên 80: Cô Vợ Mỹ Miều Của Đại Lão Đoản Mệnh

Vợ Chồng Tâm Sự

Đông Thập Tứ Nguyệt

2024-10-06 18:08:27

Biên Lệ Lan là người duy nhất mà vợ ông liên lạc với bên nhà ngoại, Lục Kiều mới sáu tháng tuổi đã đến hải đảo sống với họ, ông coi cô như con gái ruột.

Xem xét tình cảm của vợ và con gái, ông không thể hiện ý kiến ra ngoài, dù có không hài lòng cũng không nói ra.

Thậm chí khi Lục Chính Hải đi biển làm ăn, ông còn nhờ chiến hữu ở Hải Thị giúp đỡ hắn.

Ông không thể không chấp nhận việc họ ly hôn, nhưng việc họ bỏ rơi con gái khiến ông càng thêm bất mãn.

Lúc trước khi vợ cãi nhau với Biên Lệ Lan trong văn phòng, chính ông là người rút dây điện thoại ra.

“Chiều nay, anh liên lạc với quân y ở bệnh viện, hỏi về tình trạng của Kiều Kiều. Anh ấy nói không khác những gì anh nghĩ, Kiều Kiều có lẽ vẫn chưa vượt qua cú sốc bị cha mẹ bỏ rơi.”

“Anh ấy nói, có những người bị sốc nặng, bên ngoài nhìn như không có gì nhưng thực ra trong lòng rất áp lực. Bây giờ chúng ta cần phải ở bên cạnh cùng con bé, để con bé bộc lộ cảm xúc ra mới tốt...”

Diệp Quân Sơn chọn lọc lời lẽ của lão hữu để không làm vợ lo lắng, ông không nói mọi chuyện quá nghiêm trọng.

Nhưng dù đã nói như vậy, Biên Lệ Phương vẫn cảm thấy khó chịu.

“Hai vợ chồng tồi tệ kia, biết thế này lúc trước em đã không để Kiều Kiều ở với bọn họ!”

“Kiều Kiều là một đứa bé ngoan, bị bọn họ coi như trái bóng đá, cả ngày hôm nay em không ngừng nghĩ đến câu Kiều Kiều nói, ‘họ đều không cần cháu’... Tim em đau như bị dao cắt.”

Diệp Quân Sơn cũng lạnh mặt, ông cười lạnh một tiếng: “Bọn họ không cần thì thôi, chúng ta cần, lúc trước khi Kiều Kiều về Hải Thị học, anh đã muốn giữ con bé lại. Anh rất mong có được đứa con gái như Kiều Kiều.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Thôi nào, đừng khóc nữa, khóc nhiều ngày mai mắt sưng lên, Kiều Kiều nhìn thấy sẽ càng khó chịu hơn.”

Biên Lệ Phương nghe vậy, lau nước mắt, hít mũi rồi nhìn chồng: “Vậy anh nói bây giờ phải làm sao? Kiều Kiều nói không muốn học lại, còn muốn tìm đối tượng, chúng ta cũng nên làm theo sao?”

“Thành tích của con bé vốn rất tốt, nếu không bị hai vợ chồng kia trì hoãn, tháng sau đã vào đại học rồi.”

Diệp Quân Sơn cũng không biết phải làm sao. Chiều nay sau khi nghe lời của lão hữu, ông đã sợ hãi đổ mồ hôi lạnh. Suy nghĩ hồi lâu, ông nói:

“Anh ấy nói rằng lúc này con bé muốn làm gì thì chúng ta nên cố gắng làm theo, tránh để con bé suy nghĩ lệch lạc hơn.”

“Hiện tại, để con bé quay lại Hải Thị thì chúng ta cũng không yên tâm, con bé muốn ở lại Dư Ký thì cứ để con bé ở lại.”

“Về việc học, anh sẽ tìm chiến hữu liên hệ với trường cấp ba của con bé, cố gắng giữ lại học bạ, chờ khi Kiều Kiều muốn đi học lại thì quay về học, dù sao con bé còn trẻ, trì hoãn một năm cũng không sao.”

“Còn về việc tìm đối tượng...”

Diệp Quân Sơn đưa tay xoa trán: “Kiều Kiều lớn lên xinh đẹp, muốn tìm một nam sinh để yêu đương thì chỉ là chuyện sớm muộn. Thay vì để mấy kẻ không ra gì tiếp cận con bé, chúng ta nên giúp con bé chọn lựa.”

“Em cứ chọn vài người tuổi tác phù hợp, nhân phẩm tốt, rồi để con bé tiếp xúc xem sao. Chỉ là nói chuyện yêu đương, cũng không phải bắt buộc kết hôn ngay.”

“Nếu hai người thực sự hợp nhau, muốn kết hôn, chúng ta có thể thương lượng với gia đình bên kia để họ tiếp tục ủng hộ việc học của Kiều Kiều...”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên 80: Cô Vợ Mỹ Miều Của Đại Lão Đoản Mệnh

Số ký tự: 0