[Thập Niên 80] Cô Vợ Nhỏ Trùng Sinh Của Anh Chàng Thô Lỗ
Em Muốn Sờ (H)
Nhất Luân Minh Nguyệt
2024-09-16 10:06:08
Giọng Trương Thúy Chi mang theo men say: “Em không buồn ngủ.” Nói xong liền muốn đẩy giật ra bàn tay đang bị kiềm chế.
Nhưng mãi vẫn không kéo được tay ra, cô xoay người, cưỡi lên người anh, nhìn từ trên cao xuống nói: “Buông em ra, em muốn sờ.” Cô cao giọng nói.
Trong bóng đêm, n Chí Cương nằm thẳng trên giường, nhìn cô gái đang cưỡi trên người mình, mặc chiếc áo rộng không vừa người, cổ áo rộng thùng thình xệ xuống, lộ ra bà vai mượt mà trắng nõn, mái tóc đen nhánh rơi rụng trên hai vai, tô điểm khiến khuôn mặt tinh xảo càng thêm kiều diễm mê người.
Nhưng lúc này, không nghiêng không lệch, cô ngồi đúng lên cái nơi đang phản ứng kia, hơi thở anh dần dồn dập hơn, lại thấy người đang ngồi trên người mình ra vẻ không theo ý cô thì cô sẽ không bỏ qua.
Anh lặng lẽ thở dài, thỏa hiệp buông lỏng bàn tay đang túm tay cô ra.
Trương Thúy Chi thoát khỏi kiềm chế, tóc đen môi đỏ khuôn mặt ngây thơ mang theo men say, cúi người ghé vào lồng ngực rắn chắc, vén áo ba lỗ màu trắng lên chui vào.
Với tầm nhìn mờ mịt, cô hé mở đôi môi đỏ thắm, mút lấy đầu nhũ màu nâu gặm cắn.
Ngay khi môi đỏ ướt nóng vừa chạm vào cơ thể, hô hấp n Chí Cương bỗng nhiên căng thẳng, máu chảy dồn xuống nửa người dưới, thân hình thon dài cứng đờ.
Anh nâng cánh tay, bàn tay to đặt lên vòng eo mảnh khảnh của cô, giọng nói trầm thấp khàn khàn mang có chút kiềm chế.
“Đừng quậy nữa, xuống ngủ nào.” Anh lại bất đắc dĩ nói.
Mà Trương Thúy Chi ghé vào người anh như như tìm được thứ để chơi đùa, nào chịu đi xuống, ngậm vào trong miệng, hút cắn đầu ti nâu sẫm.
Bàn tay như ngọc càng mò mẫm lung tung trên người anh.
Thân hình mềm mại cứ như vậy dính sát vào cơ thể rắn chắc bên dưới, phía dưới cô chỉ mặc một chiếc quần lót màu đen, cách tầng vải dệt mỏng manh, dán lên dương vật cứng ngắc.
Chuyện này đối với n Chí Cương tinh lực tràn đầy thật sự là một loại dày vò vô hình, theo sự nghịch ngợm của cô, anh vô thức rên lên một tiếng.
“Ưm…"
Hơi thở nặng nề dồn dập, cái trán trơn nhẵn bất giác nổi gân xanh, giọng anh khàn khàn nói với người đang ngồi trên người mình.
“Đủ rồi, xuống nhanh.” Nói xong, anh xoay người muốn cô đi xuống.
Sợ nếu cô cứ quậy nữa, anh sẽ thật sự không nhịn được!
Từ sau khi kết hôn, mọi hành động của cô đều thể hiện sự bất mãn, rõ ràng cô không muốn sống lâu dài với anh.
Anh chờ đến khi cô đưa ra lời đề nghị ly hôn sẽ thả cô rời đi!
n thị nằm ở phòng bên cạnh vẫn chưa ngủ, nằm nghe động tĩnh từ phòng ngủ con trai con dâu, tuy bà cũng là người từng trải, nhưng vẫn cảm thấy có chút thẹn, có cảm giác mình đang nghe lén con trai con dâu "hành sự".
Bà nghe thấy phía bên kia truyền đến giọng nói ồn ào của con dâu.
"Em muốn nữa cơ."
Nghe vậy, bà hận không thể đào cái hố chui xuống!
n Chí Cương nghiêng thân, giữ chặt thân thể mềm mại ôm vào lồng ngực, không cho cô nhích tới nhích lui, cô có ầm ĩ thế nào cũng không buông ra.
Nhưng Trương Thúy Chi giãy giụa trong lòng anh, móng tay để lại vài vết cào trên tấm lưng cơ bắp rắn chắc, trên cổ còn có một chuỗi dấu răng.
Cuối cùng làm ầm ĩ mãi vẫn không có tác dụng, cô thở hồng hộc chịu thua, không biết có phải do náo loạn nên đã mệt mỏi không, cô rất nhanh đã ngủ trong vòng tay của n Chí Cương.
Trong bóng đêm, n Chí Cương rũ mắt quan sát người đang ngủ, xinh đẹp như lan, ngoan ngoãn điềm tĩnh.
Anh cẩn thận rút cánh tay kê dưới cổ cô ra, sau đó kéo chân dài bên hông mình ra, xoay người xuống giường,
Anh ra ngoài, cởi quần áo trên người ra, lấy một chậu nước lạnh đi tắm, sau đó ngồi trong sân hút một điếu thuốc mới đứng dậy về phòng.
Vừa nằm xuống chưa bao lâu, người đang ngủ lại nhích đến gần.
Nhưng mãi vẫn không kéo được tay ra, cô xoay người, cưỡi lên người anh, nhìn từ trên cao xuống nói: “Buông em ra, em muốn sờ.” Cô cao giọng nói.
Trong bóng đêm, n Chí Cương nằm thẳng trên giường, nhìn cô gái đang cưỡi trên người mình, mặc chiếc áo rộng không vừa người, cổ áo rộng thùng thình xệ xuống, lộ ra bà vai mượt mà trắng nõn, mái tóc đen nhánh rơi rụng trên hai vai, tô điểm khiến khuôn mặt tinh xảo càng thêm kiều diễm mê người.
Nhưng lúc này, không nghiêng không lệch, cô ngồi đúng lên cái nơi đang phản ứng kia, hơi thở anh dần dồn dập hơn, lại thấy người đang ngồi trên người mình ra vẻ không theo ý cô thì cô sẽ không bỏ qua.
Anh lặng lẽ thở dài, thỏa hiệp buông lỏng bàn tay đang túm tay cô ra.
Trương Thúy Chi thoát khỏi kiềm chế, tóc đen môi đỏ khuôn mặt ngây thơ mang theo men say, cúi người ghé vào lồng ngực rắn chắc, vén áo ba lỗ màu trắng lên chui vào.
Với tầm nhìn mờ mịt, cô hé mở đôi môi đỏ thắm, mút lấy đầu nhũ màu nâu gặm cắn.
Ngay khi môi đỏ ướt nóng vừa chạm vào cơ thể, hô hấp n Chí Cương bỗng nhiên căng thẳng, máu chảy dồn xuống nửa người dưới, thân hình thon dài cứng đờ.
Anh nâng cánh tay, bàn tay to đặt lên vòng eo mảnh khảnh của cô, giọng nói trầm thấp khàn khàn mang có chút kiềm chế.
“Đừng quậy nữa, xuống ngủ nào.” Anh lại bất đắc dĩ nói.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Mà Trương Thúy Chi ghé vào người anh như như tìm được thứ để chơi đùa, nào chịu đi xuống, ngậm vào trong miệng, hút cắn đầu ti nâu sẫm.
Bàn tay như ngọc càng mò mẫm lung tung trên người anh.
Thân hình mềm mại cứ như vậy dính sát vào cơ thể rắn chắc bên dưới, phía dưới cô chỉ mặc một chiếc quần lót màu đen, cách tầng vải dệt mỏng manh, dán lên dương vật cứng ngắc.
Chuyện này đối với n Chí Cương tinh lực tràn đầy thật sự là một loại dày vò vô hình, theo sự nghịch ngợm của cô, anh vô thức rên lên một tiếng.
“Ưm…"
Hơi thở nặng nề dồn dập, cái trán trơn nhẵn bất giác nổi gân xanh, giọng anh khàn khàn nói với người đang ngồi trên người mình.
“Đủ rồi, xuống nhanh.” Nói xong, anh xoay người muốn cô đi xuống.
Sợ nếu cô cứ quậy nữa, anh sẽ thật sự không nhịn được!
Từ sau khi kết hôn, mọi hành động của cô đều thể hiện sự bất mãn, rõ ràng cô không muốn sống lâu dài với anh.
Anh chờ đến khi cô đưa ra lời đề nghị ly hôn sẽ thả cô rời đi!
n thị nằm ở phòng bên cạnh vẫn chưa ngủ, nằm nghe động tĩnh từ phòng ngủ con trai con dâu, tuy bà cũng là người từng trải, nhưng vẫn cảm thấy có chút thẹn, có cảm giác mình đang nghe lén con trai con dâu "hành sự".
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bà nghe thấy phía bên kia truyền đến giọng nói ồn ào của con dâu.
"Em muốn nữa cơ."
Nghe vậy, bà hận không thể đào cái hố chui xuống!
n Chí Cương nghiêng thân, giữ chặt thân thể mềm mại ôm vào lồng ngực, không cho cô nhích tới nhích lui, cô có ầm ĩ thế nào cũng không buông ra.
Nhưng Trương Thúy Chi giãy giụa trong lòng anh, móng tay để lại vài vết cào trên tấm lưng cơ bắp rắn chắc, trên cổ còn có một chuỗi dấu răng.
Cuối cùng làm ầm ĩ mãi vẫn không có tác dụng, cô thở hồng hộc chịu thua, không biết có phải do náo loạn nên đã mệt mỏi không, cô rất nhanh đã ngủ trong vòng tay của n Chí Cương.
Trong bóng đêm, n Chí Cương rũ mắt quan sát người đang ngủ, xinh đẹp như lan, ngoan ngoãn điềm tĩnh.
Anh cẩn thận rút cánh tay kê dưới cổ cô ra, sau đó kéo chân dài bên hông mình ra, xoay người xuống giường,
Anh ra ngoài, cởi quần áo trên người ra, lấy một chậu nước lạnh đi tắm, sau đó ngồi trong sân hút một điếu thuốc mới đứng dậy về phòng.
Vừa nằm xuống chưa bao lâu, người đang ngủ lại nhích đến gần.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro