Thập Niên 80: Cô Vợ Quân Nhân Xinh Đẹp Kiếm Bộn Tiền

Cảm Giác Ấm Áp...

2024-11-14 03:46:06

"Được."

Lục Hạo Đình gật đầu, nếu cô ấy nói là bữa cơm gia đình thì cùng ăn đi!

Tả Cảnh Ngôn đi vào phòng bếp tìm thêm một cái bát, cô đưa cho Lục Hạo Đình một nửa cháo và một cái bánh bao, sau đó tự mình cầm bát cháo lên ăn.

Giang Tuyết Ưng quê ở phía Nam, cháo rau thơm ngon, đặc quánh, Tả Cảnh Ngôn thích uống, ăn rất ngon.

Với bài học tối qua, cô sẽ không nuốt chửng mà ăn từ từ chỉ để tránh sự nghi ngờ của Lục Hạo Đình.

Lục Hạo Đình ăn rất nhanh, mấy phút liền ăn hết một bát cháo và một cái bánh bao, cầm bát đi vào bếp rửa.

Tả Cảnh Ngôn lại thở dài khi thấy anh đang bận rộn trong bếp.

Ở hiện đại, mama boy nhiều vô kể. Đàn ông ăn xong đứng dậy đẩy bát đi, chẳng quan tâm phụ giúp.

Người đàn ông đẹp trai, biết giúp đỡ vợ việc nhà như thế này thật là hoàn hảo.

Lục Hạo Đình cảm giác được Tả Cảnh Ngôn dùng ánh mắt tán thưởng nhìn mình, không khỏi cau mày, sợ cô lại hối hận.

May mắn thay, sau khi Tả Cảnh Ngôn ăn cơm và rửa bát, cô lau vết nước trên tay rồi hỏi anh:

"Tôi cần mang theo những gì? Sổ hộ khẩu, giấy đăng ký kết hôn?"

"Ừm."

Lục Hạo Đình gật đầu, tối hôm qua anh đã viết xong đơn ly hôn, mọi thứ trong nhà đều thuộc về Tả Cảnh Ngôn, trước khi cô có thể tự nuôi sống mình, anh sẽ cho cô mười lăm tệ mỗi tháng để trang trải chi phí sinh hoạt.

Anh đưa người tới đây nên phải có trách nhiệm với cô.

Nhưng anh không nói chuyện này với Tả Cảnh Ngôn, sợ cô cho rằng anh vẫn còn tình cảm với cô và không muốn ly hôn.

Tả Cảnh Ngôn lục ngăn kéo, tìm được sổ hộ khẩu, giấy đăng ký kết hôn thời này chỉ là một mảnh giấy có tấm ảnh chụp hai vợ chồng, không dễ gì lưu giữ được.

Nguyên chủ có lẽ sợ Lục Hạo Đình sẽ ly hôn với cô nên giấu giấy đăng ký kết hôn dưới đệm, Tả Cảnh Ngôn dựa vào trí nhớ của cô mà tìm được giấy đăng ký.

Nhìn tấm ảnh trên giấy đăng ký kết hôn, nguyên chủ nở nụ cười rạng rỡ, trong mắt khao khát hạnh phúc, Lục Hạo Đình vẻ mặt nghiêm túc, qua bức ảnh có thể cảm nhận được sự cự tuyệt và lạnh lùng của anh ta. Cuộc hôn nhân này chính là tra tấn đối với anh ngay từ đầu.

Kỳ thực đối với nguyên chủ mà nói, cuộc hôn nhân này là sai trái, nếu tìm được một người đàn ông yêu mình, cô có thể sẽ sống một cuộc sống hạnh phúc, hiện tại cô chỉ đang giúp họ chấm dứt sai lầm mà thôi.

Lục Hạo Đình đang đợi ở ngoài nhà, anh xin phép tổ trưởng nghỉ nửa ngày để ly hôn, anh cũng không giục Tả Cảnh Ngôn.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Tả Cảnh Ngôn cũng không để anh đợi quá lâu, cô nhanh chóng đi ra khỏi phòng, bình tĩnh nói với Lục Hạo Đình:

"Đi nào!"

Lục Hạo Đình gật đầu, thấy cô không khóc cũng thở phào nhẹ nhõm.

"Tôi đi bằng xe đạp."

Để tiết kiệm thời gian, Lục Hạo Đình đã mượn chiếc xe từ nhà ăn quân đội, đây là lần đầu tiên anh chở Tả Cảnh Ngôn bằng xe đạp.

Da đầu Tả Cảnh Ngôn tê dại khi nhìn thấy phía sau yên xem, mông cô ngồi lên đó chắc chắn ê ẩm.

Lục Hạo Đình thấy Tả Cảnh Ngôn đang nhìn chằm chằm vào yên sau xe đạp, quay người bước vào nhà.

"Anh không đi à?"

Lục Hạo Đình không nói gì, cho nên Tả Cảnh Ngôn đành phải kiên nhẫn chờ anh trong sân, cũng may Lục Hạo Đình rất nhanh đã ra khỏi nhà.

Anh cầm một đệm lót trong tay, đặt ở yên sau và buộc lại trước ánh mắt ngạc nhiên của Tả Cảnh Ngôn.

"Đi nào!"

"Cảm ơn."

Tả Cảnh Ngôn không thể tin được, trai thẳng sắt đá trước mắt còn có tâm tư sâu sắc như vậy, hai người thoạt nhìn không có giống như sắp ly hôn mà giống như đang đi xem phim vậy, giữa họ có một cảm giác ấm áp không thể giải thích được.

Cô lắc đầu để thoát khỏi cảm giác kỳ lạ rồi xoay người khóa cửa.

Hai người sóng vai nhau đi ra ngoài khu nhà, dọc đường thu hút rất nhiều ánh mắt tò mò, thực ra đây là lần đầu tiên mọi người thấy họ cùng nhau ra vào.

“CảnhNgôn, hai người định đi dạo phố à?”

Giang Tuyết Ưng đưa con đi học, nhìn thấy cảnh hai vợ chồng hòa hợp, cô rất mừng.

"Ừm."

Tả Cảnh Ngôn mỉm cười gật đầu, cô không đề cập đến việc ly hôn vì không muốn ảnh hưởng xấu đến Lục Hạo Đình.

Lục Hạo Đình liếc nhìn Tả Cảnh Ngôn, ánh nắng ban mai chiếu vào mặt cô, nụ cười tươi tắn, giống như đang đi mua sắm, cô vui vẻ vô cùng.

Cô có vui khi ly hôn với anh không?

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Từ xa, Lý Ái Mỹ nhìn thấy Lục Hạo Đình đang đẩy xe đạp và kiên nhẫn chờ Tả Cảnh Ngôn, Tả Cảnh Ngôn nở nụ cười rạng rỡ trông rất vui vẻ.

Cảnh tượng này khiến Lý Ái Mỹ cay mắt, đêm qua cô và Lão Trương đánh nhau một trận, còn hai người lại tới đây phát cơm chó?

Cô chạy tới chỗ Tả Cảnh Ngôn vài bước, nói với giọng sắc bén:

"Thì ra cô làm lành với chồng bằng cách dẫm lên tôi."

Xem ra Tả Cảnh Ngôn có động cơ thầm kín. Ngày hôm qua hẳn cố tình lợi dụng cô ta, Lý Ái Mỹ muốn châm ngòi ly gián với Lục Hạo Đình để anh tiếp tục chiến tranh lạnh với Tả Cảnh Ngôn.

"Chị dâu, tối qua chị và anh rể cãi nhau à? Nhìn chị kìa, trông chị giống như oán phụ, trên đường cẩn thận, đừng trẹo chân."

Tả Cảnh Ngôn dường như đã quên chuyện xảy ra ngày hôm qua và mỉm cười chào Lý Ái Mỹ, nhưng lời nói ra lại khiến Lý Ái Mỹ tức đến nghiến răng:

"Chắc cô vui lắm nhỉ?"

"Chị dâu phải từ từ sửa tính nết đi, dù sao sau này tôi cũng không mắc lừa nữa."

Lục Hạo Đình liếc nhìn Lý Ái Mỹ với ánh mắt lạnh lùng nghiêm nghị, rất áp bức, Lý Ái Mỹ sợ đến mức không dám chửi Tả Cảnh Ngôn.

"Đi nào!"

"Được rồi!"

Tả Cảnh Ngôn sau khi thắng trận vui vẻ đồng ý, nâng mông ngồi lên yên sau, khi Lý Ái Mỹ nhìn thấy Lục Hạo Đình đèo cô đi, cảm thấy vô cùng khó chịu.

Tả Tĩnh Ngôn tâm tình rất tốt, trên môi nở nụ cười, nhàn nhã ngồi sau xe đạp, gió thổi chậm rãi, vén tóc ra sau tai. Cánh tay cô vô tình chạm vào lưng Lục Hạo Đình, cô vội vàng bỏ tay xuống.

Nhịp tim cô nhanh hơn một chút, dù xuyên qua lớp áo, cô vẫn có thể cảm nhận được hơi ấm từ cơ thể Lục Hạo Đình, cơ bắp rắn chắc và vòng eo thon gọn của anh.

Chợt Tả Cảnh Ngôn nhớ đến một câu nói thời hiện đại: Thà khóc trong BMW còn hơn cười sau xe đạp!

Cô cho rằng đi xe đạp không có gì sai, nhưng điều đó còn tùy thuộc vào người đèo mình.

Đáng tiếc, người đàn ông này không phải là người mà cô thích, sau khi ly hôn, họ trở thành người xa lạ.

Để tránh va phải Lục Hạo Đình lần nữa, Tả Cảnh Ngôn hai tay nắm lấy khung sau, ngồi trên xe hồi lâu, dù có đệm mông nhưng hai chân cô cũng tê dại.

Đột nhiên chiếc xe đạp lắc lư dữ dội, Tả Cảnh Ngôn suýt ngã xuống mà không kịp đỡ.

Cô sợ đến mức vội vàng ôm lấy eo Lục Hạo Đình, áp người vào lưng anh.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên 80: Cô Vợ Quân Nhân Xinh Đẹp Kiếm Bộn Tiền

Số ký tự: 0