Thập Niên 80: Cuộc Sống Viên Mãn
Trung Chuyên
Chi Hạnh
2024-09-09 20:18:23
Còn một tháng nữa là tới nghỉ hè của năm hai Trung Chuyên, hiện tại chương trình học ở trường về cơ bản đều đã học xong rồi, còn hơn nửa tháng là tới kỳ thi cuối kỳ, các thầy cô giáo bộ môn sẽ an bài cho học sinh làm bài trắc nghiệm để ôn tập kiến thức.
Đã có kết quả bài kiểm tra toán ngày hôm qua, sáng sớm thầy giáo dạy môn toán đã mang chồng bài thi chấm xong để trên bàn, phân phó lớp phó học tập môn toán phân phát cho các bạn.
Hà Tiểu Hoa là lớp phó học tập môn toán, cầm chồng bài thi xuống phát cho các bạn, lúc phát tới lượt Châu Văn Lương, còn kinh ngạc đọc thành tiếng, 98 điểm, toàn bộ lớp đều hoan hô.
Có người ngồi trong góc cực kỳ hâm mộ nói: “Châu Văn Lương đứng thứ nhất, tới lúc đó nhất định sẽ được phân phối cho một phần công tác tốt, mà chúng ta cũng không biết sẽ được phân phối tới nơi xó xỉnh nào để dạy học.”
“Ai, tới lúc đó còn không phải dựa vào quan hệ.”
“Trung Chuyên phần lớn đều là con nhà nông tới học, có thể có được quan hệ tốt gì mà nhờ cậy, cậu tưởng mình giống đám người thành phố học ở trường cấp ba thông thường ngay sát vách đó sao.
Hà Tiểu Hoa đột nhiên a lên một tiếng, đưa bài thi cho Châu Văn Lương, “Sai một câu, câu cuối không phải đáp án C sao?”
Châu Văn Lương cũng nhăn mày, dịu dàng cười nói: “Để anh tính lại.” Lúc này toán học điểm tối đa là 100 điểm, Châu Văn Lương được 98 điểm, chỉ sai một câu.
Đường Hân Điềm chống má, chờ đợi bài thi của mình, lại quay đầu nhìn về phía Tống Thanh Vân. “Tiểu Vân Vân, bạn được bao nhiêu?”
Tống Thanh Vân bất đắc dĩ buông tay: “Còn chưa phát tới mình.”
Gì Tiểu Hoa lúc này cũng lại thốt lên một câu: “Oa, Vương Băng Tuyết 90 điểm.”
Vương Băng Tuyết cười nhận lấy bài thi, vẻ mặt đắc ý cười cười, khiến Đường Hân Điềm tức giận không thôi: “Còn không phải 90 điểm thôi sao, có gì mà đắc ý."
Hà Tiểu Hoa nhìn về phía Đường Hân Điềm: “Thầy toán nói, bài thi lần này khó hơn, là dùng bài thi của trường cấp ba Phổ ở cách vách, không có mấy người được trên 90 điểm.”
Bài thi của trường cấp ba Phổ khó hơn của trường Trung Chuyên bọn họ.
Kỳ thật học sinh thi đậu Trung Chuyên, thành tích lúc còn học cấp hai cũng không hề thua kém với học sinh trường cấp ba thông thường.
Học sinh cấp hai toàn huyện sau khi tốt nghiệp xong, dự bị trúng tuyển vào Trung Chuyên, rồi mới bắt đầu dự thi lên cấp ba bình thường.
Đối Tống Thanh Vân ở kiếp trước mà nói, rõ ràng là có thành tích đứng thứ nhất trường cấp hai của trấn, nhưng lại không có lựa chọn lên học tiếp vào một trường cấp ba có tiền đồ rộng mở, mà lựa chọn học ba năm trung chuyên, đợi sau khi tốt nghiệp là có thể lập tức được phân phối công tác.
Bởi vì giữ được một cái bát sắt, ăn cơm của quốc gia sẽ ổn định hơn nhiều so với việc học ba năm cấp ba, sau đó tham gia thi đại học, tiếp tới là tiến vào xã hội bươn trải phấn đấu.
Huống chi trung chuyên là nơi tập trung học sinh của các xã các trấn ở trong huyện, gia cảnh của bọn họ đều không có giàu có như người trong thành phố, chi trả học phí ba năm liền có thể được phân phối công tác, nhận tiền lương, trợ cấp gia đình, tương đương với hy vọng nhảy ra khỏi vùng quê nông thôn nghèo khó.
Tống Thanh Vân cảm thán dưới đáy lòng, tiếp tục làm bài tập, đột nhiên nghe thấy Hà Tiểu Hoa hét lên một tiếng “Trời ạ” sau đó cầm bài thi, kinh ngạc nhìn về phía cô.
Đường Hân Điềm cũng kích động nói: “Tiểu Vân Vân được bao nhiêu điểm? Để mình xem nào.” Lại liếc mắt nhìn Vương Băng Tuyết một cái, “Khẳng định cao hơn người nào đó.”
Vương Băng Tuyết vẻ mặt trào phúng, đột nhiên nghe thấy giọng nói của Đường Hân Điềm vang khắp toàn bộ lớp học, kích động chạy tới ôm chầm lấy Tống Thanh Vân và nói: “Tiểu Vân Vân, bạn được 100 điểm, bạn đạt điểm tuyệt đối nha!”
Tống Thanh Vân nhưng thật ra cảm thấy nằm trong dự kiến, dù sao làm giáo viên dạy toán cấp ba mười mấy năm trời, không làm tốt bài kiểm tra toán của trường Trung Chuyên mới kỳ quái.
Cô cười nhẹ nhận lấy bài thi, sau đó tiếp tục vùi đầu làm bài tập.
Vương Băng Tuyết vẻ mặt cứng đờ, Đường Hân Điềm đắc ý hừ một tiếng với cô ta, sau đó thấy bài thi của mình không đạt tiêu chuẩn, khuôn mặt lập tức ỉu xìu, đáng thương chạy tới trước mặt Tống Thanh Vân, vẻ mặt tủi thân nói: “Tiểu Vân Vân, mình thảm quá mà! Hu hu hu."
Tống Thanh Vân nhìn số điểm 36 màu đỏ tươi trên bài thi của Đường Hân Điềm, thở dài một tiếng.
Không biết trường khác như thế nào, nhưng trường của bọn họ là căn cứ theo thành tích tốt nghiệp để phân phối công tác, mỗi năm sang năm thứ ba, cũng là năm cuối cấp của trường Trung Chuyên, trường học đều có một phần danh sách, có thể trước tiên phân phối tới các xã, các thôn các trấn trong huyện đảm nhiệm dạy học, phần còn lại sẽ chờ sau khi tốt nghiệp mới có thể tiến hành phân phối công tác. Nếu mà không may mắn, thậm chí không được phân phối, hoặc là bị phân phối tới vùng xa xôi hẻo lánh.
Còn về phần danh sách này, đương nhiên là dựa theo thành tích thường ngày để đánh giá, cho nên mọi người đều phá lệ để ý thành tích thi cử.
Hiện giờ vẫn còn là năm thứ hai, nhưng đã bắt đầu cảm nhận được sự khẩn trương ở trong phòng học, hoàn toàn không chút thua kém với những học sinh chuẩn bị thi đại học của trường cấp ba Phổ ở cách vách.
Đã có kết quả bài kiểm tra toán ngày hôm qua, sáng sớm thầy giáo dạy môn toán đã mang chồng bài thi chấm xong để trên bàn, phân phó lớp phó học tập môn toán phân phát cho các bạn.
Hà Tiểu Hoa là lớp phó học tập môn toán, cầm chồng bài thi xuống phát cho các bạn, lúc phát tới lượt Châu Văn Lương, còn kinh ngạc đọc thành tiếng, 98 điểm, toàn bộ lớp đều hoan hô.
Có người ngồi trong góc cực kỳ hâm mộ nói: “Châu Văn Lương đứng thứ nhất, tới lúc đó nhất định sẽ được phân phối cho một phần công tác tốt, mà chúng ta cũng không biết sẽ được phân phối tới nơi xó xỉnh nào để dạy học.”
“Ai, tới lúc đó còn không phải dựa vào quan hệ.”
“Trung Chuyên phần lớn đều là con nhà nông tới học, có thể có được quan hệ tốt gì mà nhờ cậy, cậu tưởng mình giống đám người thành phố học ở trường cấp ba thông thường ngay sát vách đó sao.
Hà Tiểu Hoa đột nhiên a lên một tiếng, đưa bài thi cho Châu Văn Lương, “Sai một câu, câu cuối không phải đáp án C sao?”
Châu Văn Lương cũng nhăn mày, dịu dàng cười nói: “Để anh tính lại.” Lúc này toán học điểm tối đa là 100 điểm, Châu Văn Lương được 98 điểm, chỉ sai một câu.
Đường Hân Điềm chống má, chờ đợi bài thi của mình, lại quay đầu nhìn về phía Tống Thanh Vân. “Tiểu Vân Vân, bạn được bao nhiêu?”
Tống Thanh Vân bất đắc dĩ buông tay: “Còn chưa phát tới mình.”
Gì Tiểu Hoa lúc này cũng lại thốt lên một câu: “Oa, Vương Băng Tuyết 90 điểm.”
Vương Băng Tuyết cười nhận lấy bài thi, vẻ mặt đắc ý cười cười, khiến Đường Hân Điềm tức giận không thôi: “Còn không phải 90 điểm thôi sao, có gì mà đắc ý."
Hà Tiểu Hoa nhìn về phía Đường Hân Điềm: “Thầy toán nói, bài thi lần này khó hơn, là dùng bài thi của trường cấp ba Phổ ở cách vách, không có mấy người được trên 90 điểm.”
Bài thi của trường cấp ba Phổ khó hơn của trường Trung Chuyên bọn họ.
Kỳ thật học sinh thi đậu Trung Chuyên, thành tích lúc còn học cấp hai cũng không hề thua kém với học sinh trường cấp ba thông thường.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Học sinh cấp hai toàn huyện sau khi tốt nghiệp xong, dự bị trúng tuyển vào Trung Chuyên, rồi mới bắt đầu dự thi lên cấp ba bình thường.
Đối Tống Thanh Vân ở kiếp trước mà nói, rõ ràng là có thành tích đứng thứ nhất trường cấp hai của trấn, nhưng lại không có lựa chọn lên học tiếp vào một trường cấp ba có tiền đồ rộng mở, mà lựa chọn học ba năm trung chuyên, đợi sau khi tốt nghiệp là có thể lập tức được phân phối công tác.
Bởi vì giữ được một cái bát sắt, ăn cơm của quốc gia sẽ ổn định hơn nhiều so với việc học ba năm cấp ba, sau đó tham gia thi đại học, tiếp tới là tiến vào xã hội bươn trải phấn đấu.
Huống chi trung chuyên là nơi tập trung học sinh của các xã các trấn ở trong huyện, gia cảnh của bọn họ đều không có giàu có như người trong thành phố, chi trả học phí ba năm liền có thể được phân phối công tác, nhận tiền lương, trợ cấp gia đình, tương đương với hy vọng nhảy ra khỏi vùng quê nông thôn nghèo khó.
Tống Thanh Vân cảm thán dưới đáy lòng, tiếp tục làm bài tập, đột nhiên nghe thấy Hà Tiểu Hoa hét lên một tiếng “Trời ạ” sau đó cầm bài thi, kinh ngạc nhìn về phía cô.
Đường Hân Điềm cũng kích động nói: “Tiểu Vân Vân được bao nhiêu điểm? Để mình xem nào.” Lại liếc mắt nhìn Vương Băng Tuyết một cái, “Khẳng định cao hơn người nào đó.”
Vương Băng Tuyết vẻ mặt trào phúng, đột nhiên nghe thấy giọng nói của Đường Hân Điềm vang khắp toàn bộ lớp học, kích động chạy tới ôm chầm lấy Tống Thanh Vân và nói: “Tiểu Vân Vân, bạn được 100 điểm, bạn đạt điểm tuyệt đối nha!”
Tống Thanh Vân nhưng thật ra cảm thấy nằm trong dự kiến, dù sao làm giáo viên dạy toán cấp ba mười mấy năm trời, không làm tốt bài kiểm tra toán của trường Trung Chuyên mới kỳ quái.
Cô cười nhẹ nhận lấy bài thi, sau đó tiếp tục vùi đầu làm bài tập.
Vương Băng Tuyết vẻ mặt cứng đờ, Đường Hân Điềm đắc ý hừ một tiếng với cô ta, sau đó thấy bài thi của mình không đạt tiêu chuẩn, khuôn mặt lập tức ỉu xìu, đáng thương chạy tới trước mặt Tống Thanh Vân, vẻ mặt tủi thân nói: “Tiểu Vân Vân, mình thảm quá mà! Hu hu hu."
Tống Thanh Vân nhìn số điểm 36 màu đỏ tươi trên bài thi của Đường Hân Điềm, thở dài một tiếng.
Không biết trường khác như thế nào, nhưng trường của bọn họ là căn cứ theo thành tích tốt nghiệp để phân phối công tác, mỗi năm sang năm thứ ba, cũng là năm cuối cấp của trường Trung Chuyên, trường học đều có một phần danh sách, có thể trước tiên phân phối tới các xã, các thôn các trấn trong huyện đảm nhiệm dạy học, phần còn lại sẽ chờ sau khi tốt nghiệp mới có thể tiến hành phân phối công tác. Nếu mà không may mắn, thậm chí không được phân phối, hoặc là bị phân phối tới vùng xa xôi hẻo lánh.
Còn về phần danh sách này, đương nhiên là dựa theo thành tích thường ngày để đánh giá, cho nên mọi người đều phá lệ để ý thành tích thi cử.
Hiện giờ vẫn còn là năm thứ hai, nhưng đã bắt đầu cảm nhận được sự khẩn trương ở trong phòng học, hoàn toàn không chút thua kém với những học sinh chuẩn bị thi đại học của trường cấp ba Phổ ở cách vách.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro