Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Chương 706

Hoán Nhược Quân

2024-08-26 11:59:10

Hạ Phác Hồng nhìn về phía Tô Lâm Lang, vẻ mặt lộ rõ sự khó tin.

Bởi vì Mã Minh đang trách móc Tiền Phi Long, ý ông ta là lẽ ra anh ta không nên cứu vợ mình.

Sở dĩ vợ ông ta gặp nặn cũng là vì ông ta, vậy mà khi cấp dưới cứu mạng vợ mình, Mã Minh chẳng những không biết ơn mà còn trách cứ.

Theo góc nhìn của Hạ Phác Hồng, đây thực sự là hành vi của một kẻ cặn bã.

Tuy nhiên, Tô Lâm Lang lại hiểu được ý của Mã Minh, bởi vì sau khi vợ ông ta tỉnh lại, phát hiện đầu gối mình bị đánh gãy, sau này phải ngồi xe lăn, không thể đi lại được nữa, chắc chắn bà ấy sẽ không chấp nhận được, nói không chừng bà ấy sẽ tự sát rất nhiều lần.

Máu lạnh mà nói, nếu lúc đó cứ để Matthew chết đi không chừng lại là một sự giải thoát, tốt hơn là phải sống sót.

Bản thân Matthew là một người giàu có, cộng thêm số tiền mà mọi người trong xã hội quyên góp nên sẽ không thiếu tiền chữa trị.

Nhưng bà ấy từng làm việc trong chính phủ Cảng Thành, là một nhân vật có tiếng tăm trong xã hội, chắc chắn Matthew không thể chấp nhận việc sau này bản thân phải ngồi xe lăn.

Tuy bị cấp trên trách cứ nhưng Tiền Phi Long không hề tức giận, anh ta nói: "Sếp Mã, các con của anh đang ở trên trời quan sát anh, hãy tỉnh táo lại, chúng ta cùng nhau quét sạch bọn buôn ma túy, trả thù cho vợ con anh và mang lại bình yên cho Cảng Thành."

Nếu trạng thái hiện tại của Mã Minh là diễn xuất thì ông ta xứng đáng là một ảnh đế.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Mã Minh chợt lộ vẻ khó chịu, giây tiếp theo ông ta bất ngờ nôn ra hỗn hợp rượu và nước vàng, hỗn hợp này văng đầy chân Tiền Phi Long.

Ông ta xua tay, cúi đầu nói: "Xin đừng nhắc đến đứa bé, làm ơn!"

Với tình trạng hiện tại, Mã Minh không thể tiếp khách nữa, vả lại cô cũng đã lắp máy nghe lén xong nên Tô Lâm Lang quyết định rời đi.

Ra khỏi phòng bệnh, Hạ Phác Chú hấp tấp nói: "Chú Tiền, lẽ nào con của sếp Mã cũng bị bọn buôn ma túy làm hại?"

Không phải tất cả các vụ án mạng đều được đăng báo, trong đội cảnh sát có rất nhiều vụ án mạng không được công khai với dân chúng.

Mà vụ án này đã xảy ra từ mười mấy năm trước, khi ấy vợ của Mã Minh đang mang song thai, lúc bà ấy sắp sinh lại bị tai nạn giao thông, chỉ cứu được một trong hai đứa bé.

Nhưng không bao lâu, đứa bé được cứu sống cũng quá đời.

Tất nhiên Mã Minh không dám nói thật với vợ, nhưng bọn buôn ma túy đã thừa nhận chính bọn chúng đã gây ra vụ tai nạn giao thông đó để trả thù ông ta.

Từ đó về sau, vợ của Mã Minh đã mất đi khả năng mang thai.

Tuy vậy, Mã Minh rất yêu vợ mình, ông ta lợi dụng mối quan hệ của bản thân giúp bà ấy mở văn phòng luật sư, thường xuyên mua cho vợ các loại xa xỉ phẩm. Dù là đồng hồ trị giá vài trăm nghìn hay túi xách vài chục nghìn, ông ta cũng không hề do dự mà mua cho vợ mình, đồng thời Mã Minh cũng bảo vệ vợ rất tốt.

Sở dĩ lần này vợ ông ta gặp chuyện bất trắc có lẽ là do trong khoảng thời gian gần đây, Mã Minh và Tiền Phi Long đã hợp tác phá hủy quá nhiều cuộc giao dịch ma túy, làm ảnh hưởng đến lợi ích của tập đoàn buôn lậu túy ở Cảng Thành nên đối phương mới trả thù tàn nhẫn như thế.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Tô Lâm Lang vẫn luôn nghi ngờ Mã Minh có thể là nội ứng cấp cao của bọn buôn ma túy trong đội cảnh sát, nhưng nhìn biểu hiện của ông ta hôm nay, cô lại cảm thấy không giống. Suy cho cùng, đối với bất kỳ ai, con cái cũng là điểm giới hạn của họ. Nếu con của Mã Minh thật sự bị bọn buôn ma túy hại chết, vậy thì khả năng ông ta thông đồng với chúng là bằng không.

Tuy nhiên, đây chỉ là suy đoán của Tô Lâm Lang, sự thật thế nào còn cần phải có chứng cứ cụ thể.

Vì nể mặt Tô Lâm Lang nên Tiền Phi Long mới nói ra chuyện này, nói xong, anh ta dặn Hạ Phác Hồng: "Tốt nhất là đừng để lộ ra ngoài, nếu để bà Thái biết được, bà ấy sẽ không chịu nổi."

Tuy bề ngoài Hạ Phác Hồng hơi ngông nghênh nhưng lại rất tốt bụng, cậu ta nói: "Chú Tiền yên tâm, cháu không thường ra ngoài hay tham gia xã giao, lại càng không thích nói linh tinh."

"Lâm Lang đến à?" Bỗng nhiên, có một giọng nói vang lên phía sau bọn bọ.

Tô Lâm Lang quay đầu, lập tức nhìn thấy Mạch Đức Dung mặc áo blouse trắng vừa bước ra từ phòng chăm sóc đặc biệt.

Bà ấy được Hạ Trí Hoàn cử tới đây chăm sóc cho Matthew.

Tô Lâm Lang chào Mạch Đức Dung rồi hỏi: "Dì Mạch, tình trạng của Matthew sao rồi, vẫn ổn chứ?"

Tiền Phi Long và Hạ Phác Hồng cũng bước tới, im lặng chờ câu trả lời.

Mạch Đức Dung thở dài: "Toàn bộ phần đã đầu đều bị lột, phải khâu rất nhiều mũi, gương mặt hoàn toàn biến dạng, dì không dám tưởng tượng lúc đó bà ấy đã phải chịu đựng sự tra tấn như thế nào. So với bà ấy, sự tra tấn mà Phác Đình từng chịu chẳng đáng gì."

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Số ký tự: 0