Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Chương 708

Hoán Nhược Quân

2024-08-26 11:59:10

Hai anh em Hạ Phác Chú muốn về nhà nên vệ sĩ A Dũng lái xe tới, hai người vừa xuống lầu đã lên xe rời đi.

Còn Tô Lâm Lang phải đến Đại Phú Hào để bàn bạc với ông tư Viên về việc mở sòng bạc trên vùng biển quốc tế, hôm nay cô lái chiếc Mercedes Benz E300 mà Hạ Phác Đình vừa mua cho cô cách đây không lâu. Tuy nhiên, lúc cô lên xe và chuẩn bị xuất phát, Tiền Phi Long lại mở cửa xe phía bên kia và lên xe.

"Sếp Tiền có việc gì sao?" Tô Lâm Lang hỏi.

Tiền Phi Long chỉ vào chiếc xe mà vệ sĩ nhà họ Hạ vừa lái đi rồi nói: "Lúc Hạ Phác Hồng quay về từ Vương quốc Anh, tôi đã kiểm tra camera ở sân bay, khi đó cậu ta ngồi xe lăn. Xe lăn của cậu ta không quá được cổng kiểm tra an ninh, bị yêu cầu kiểm tra lại lần nữa, nhưng lúc đó sân bay bất ngờ mất điện, chính tôi đã bảo người của sân bay cho cậu ta đi, đúng không?"

Đúng vậy, lúc trước Hạ Phác Hồng có thể mang bản vẽ qua được cổng kiểm tra an ninh là vì Tô Lâm Lang đã lừa Tiền Phi Long.

Nếu không, có lẽ bây giờ Hạ Phác Hồng đang ở Vương quốc Anh hát bài "Nước mắt sau song sắt".

Tất nhiên Tô Lâm Lang sẽ không trả lời đúng hay không.

Cô và Tiền Phi Long đều là quân nhân, đều có đức tin riêng, nhưng họ không phải bạn cùng đường.

Tiền Phi Long tin tưởng chính phủ Vương quốc Anh hơn đội quân giải phóng nhân dân Đại Lục, nói không chừng anh ta sẽ ghi âm lại lời nói của cô rồi giao cho cơ quan tình báo của Vương quốc Anh, như vậy đối phương có thể khởi tố Hạ Phác Hồng tội đánh cắp bí mật quân sự.

Tô Lâm Lang chỉ mỉm cười xem như thừa nhận.

"Cô có một người anh họ, chúng tôi tạm thời gọi anh ấy là anh họ của cô, nhưng tôi nghi ngờ anh ấy là chiến hữu của cô. Anh ấy cao một mét tám lăm, khoảng ba mươi tuổi. Theo tôi được biết, anh ấy là người của đội quân giải phóng nhân dân Đại Lục, từng tới Cảng Thành năm lần. Trong đó, anh ấy nghỉ lại quốc tế Hạ Thị hai lần, khách sạn Lệ Cảnh ba lần. Anh ấy cực kỳ cẩn thận, chưa từng lộ mặt trên camera giám sát trong tháng máy của quốc tế Hạ Thị hãy bất kỳ khách sạn nào khác."

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Tuy nhiên, điều này không đại biểu anh ấy chưa từng đến đó. Hơn nữa, người của tôi đã báo cáo rằng anh ấy có giao dịch với ông tư Viên, chủ sòng bạc Đại Phú Hào, chắc là cuộc giao dịch này sẽ được thực hiện trên vùng biển quốc tế." Tiền Phi Long nói tiếp.

Thân là không quân hoàng gia và từng tới biển Caribe tiêu diệt bọn cướp, sếp Tiền là người có năng lực chuyên môn.

Về điểm này, Tô Lâm Lang thật lòng khâm phục, cô vươn tay ra và nói: "Cám ơn sếp Tiền!"

Mấy hôm trước, Trình Siêu đã đến đây, trước khi rời đi anh ấy đã nói với Tô Lâm Lang rằng anh ấy cảm giác được bản thân bị theo dõi, nhưng anh ấy đã cắt đuôi người đó.

Xem ra từ lúc đó người theo dõi Trình Siêu là Tiền Phi Long.

Anh ta không vạch trần mà thả Trình Siêu đi, xét từ góc độ nào đó, anh ta đã tránh được một đợt xung đột lớn.

Bởi vì nếu hai người bọn họ đánh nhau vì không bị bắt, tạo ra sự tranh chấp quốc tế, Trình Siêu bắt buộc phải giết Tiền Phi Long.

Về phía Tiền Phi Long, khó khăn lắm anh ta mới bắt được một thành viên của đội quân giải phóng nhân dân Đại Lục có khả năng cản trở quá trình sáp nhập, dù liều mạng anh ta cũng sẽ giết Trình Siêu.

Vậy thì giữa hai người bọn họ, có một người phải chết.

Dù sao Tô Lâm Lang cũng phải cám ơn anh ta vì đã buông tay, tránh tạo ra tranh chấp.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Tiền Phi Long rũ mắt, liếc nhìn bàn tay của Tô Lâm Lang.

So với tay anh ta, bàn tay này rất nhỏ nhắn, nhưng anh ta không thể quên được, chính bàn tay này đã từng đánh bại anh ta trên võ đài.

Tiền Phi Long nói: "Cô không cần cảm ơn, nếu tối hôm đó Gonda không bị bọn buôn ma túy bắn bị thương và Matthew không bị tra tấn thê thảm như vậy, tôi nhất định sẽ bảo vây khách sạn Cảnh Lệ, tự tay bắt anh ấy."

Tô Lâm Lang lại giơ tay ra và cười nói: "Cám ơn sếp Tiền lần nữa, tôi thật sự rất biết ơn anh!"

Dù vì nguyên nhân gì anh ta không bắt Trình Siêu, cô đều muốn cám ơn Tiền Phi Long.

Tiền Phi Long không chỉ từ chối bắt tay mà còn mở cửa xe, anh ta nói: "Việc cô đăng ký cho Hạ Phác Hồng phỏng vấn thị thực đến Đại Lục công tác khiến tôi có lý do nghi ngờ cô muốn đưa bản vẽ Lekku và động  cơ của máy bay ném bom F-111 tới Đại Lục."

Sở dĩ Hạ Phác Hồng có thể mang bản vẽ Lekku về nhà là nhờ Tiền Phi Long đã thả cho cậu ta đi.

Còn bản vẽ máy bay F-111 là do Hạ Phác Hồng thắng được từ chỗ ông tư Viên.

Cuối cùng, sau khi vật vã gần một năm, Hạ Phác Hồng cũng sửa xong động cơ của F-111.

F-111 là loại máy bay ném bom siêu thanh mới nhất của không quân Mỹ hiện nay, dù phải trả giá đắt, Tô Lâm Lang cũng muốn đưa nó về Đại Lục.

Tiền Phi Long xuống xe, anh ta đóng cửa xe lại, khom lưng nói với Tô Lâm Lang: "Cô Tô, tuy tôi chưa từng ngưỡng mộ người phụ nữ nào như ngưỡng mộ cô, nhưng tôi vẫn sẽ nhìn chằm chằm cô và giám sát chặt chẽ đội quân giải phóng nhân dân Đại Lục của cô. Thế nên cô đừng mơ sẽ đưa mấy thứ kia ra khỏi Cảng Thành và mang tới Đại Lục được."

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang

Số ký tự: 0