Thập Niên 80: Dưỡng Oa Ở Khu Vực Khai Thác Mỏ (Dịch)
Ếch Đồng
Lão Hồ Thập Bát
2024-10-24 16:19:38
Bà Lục tính toán đâu ra đấy hết rồi mà kết quả nhận được là mấy đứa con chồng trước ăn hết không chừa lại cho bà dù chỉ là một khúc xương, cư nhiên muốn tìm chết mà
Chỉ nghe bà mắng lớn một tiếng ‘bạch nhãn lang”, khom lưng nhặt cái chổi ở góc tường chuẩn bị giáo huấn một đám bọn họ. Đương nhiên “bọn họ” ở đây không chỉ là Vệ Hồng Vệ Đông mà bao gồm luôn cả Căn Hoa Căn Bảo, trong mắt bà khủy tay của hai đứa nhỏ này quẹo ra ngoài cùng phe mẹ kế, loại hành ăn mảnh này cần phải hung hăng đánh một trận
Còn Vệ Mạnh Hỉ chính là tang môn tinh gà mái không biết đẻ trứng, từ ngày bước vào nhà họ Lục không một việc gì khiến bà hài lòng. Nói xem, con trai thứ ba nhà bà chính là kỹ sư xung phong đi đầu thanh niên tốt, hàng tháng lãnh lương quốc gia muốn tìm dạng phụ nữ nào chẳng được?
Cho dù là con gái quặng trưởng cũng xứng với con trai bà
Không ngờ nó lại coi trọng quả phụ dẫn theo hai con chồng trước này, thật là đen đủi mà
Chưa kịp ra tay thì Vệ Mạnh Hỉ đưa chân ra tàn nhẫn nhắm vào mông bà đá một cái
Bà Lục không hề phòng bị trước đã bị một bàn chân đạp một cái nhào thẳng về phía trước, càng bất hạnh là phía trước có một bãi phân gà
Bà Lục lúc trước ở nhà mẹ đẻ thường bị ăn phân gà, gả tới nhà họ Lục không có mẹ chồng nên bản thân thuận buồm xuôi gió làm yêu suốt hơn ba mươi năm, không nghĩ tới có người dám đá bà, càng không nghĩ đến người ra tay chính là Vệ Mạnh Hỉ
“Vệ Mạnh Hỉ, ngươi dám đá ta?”
Vệ Mạnh Hỉ nhìn trên môi bà Lục dính miếng phân gà trông thật ghê tởm, trên mặt cô cười vui sướng, câu tiếp theo làm bà Lục há hốc mồm: “Không chỉ đá bà, tôi còn định đánh chết bà, bà tin không?”
Bà Lục xoa xoa lỗ tai: “cô nói gì?” người này là đứa con dâu nhút nhát kia sao? Theo bản năng bà đưa tay ra định véo vào tay Vệ Mạnh Hỉ như trước đây vẫn làm
Vệ Mạnh Hỉ né đi, phản công véo vào eo, bụng bà Lục một phát. So với phụ nữ khác thì cô chiều cao nổi trội nên sức lực cũng không nhỏ, một khi đã véo thì dù là đàn ông cũng không chịu được huống chi bà Lục. Bà Lục bị đau nên tức khắc la lên: “Giết người, Vệ .....M.... Hi Ô giết người lạp!”
Bởi vì thân hình gầy, véo vào chỉ là da thịt thấu đến ruột bên trong nên bà Lục đau không thở nổi, lăn lộn một chỗ “mẫu dạ xoa”
Tưởng sắp chết thì Vệ Mạnh Hỉ buông tay, bà Lục xoay người chạy như điên ra ngoài, vừa đi vừa vừa khóc vừa la
Bà Lục bi đau điếng nên không nghe thấy tiếng còi, Vệ Mạnh Hỉ bên này cũng tự làm đầu tóc rối tung rồi vén tay áo lên lộ ra mấy vết thương cũ do bà Lục véo, hai cánh tay trắng tuyết lưu lại những vết xanh tím
Các xã viên tan tầm trở về vừa vặn nhìn thấy cảnh này, họ nhìn đều hiểu rõ, có người lắc đầu cảm thán. Hai năm trước đây lúc mới gả tới Vệ Mạnh Hỉ trắng như cục bột, hiện tại bị mẹ chồng ác độc tra tấn thành dạng này
“Thím, ngươi chưa từng nếm khổ của mẹ chồng sao ra tay tàn nhẫn quá vậy?”
“Nhìn cánh tay kia kìa, chúng ta làm mẹ chồng nhưng cũng phải có lương tâm phải không?”
Nhìn vết xanh tím sưng to hằn lên cánh tay trắng noãn kia là hiểu ngay, dấu vết khiến người khác nhìn vào còn sợ hãi. Cô cũng không gào khóc chỉ thấp giọng nức nở trốn phía sau vợ đại đội trưởng, giống như chính mình nhận mọi ủy khuất tìm người hỗ trợ
“Rõ ràng cô ta đánh bà già này, tang môn tinh này còn muốn mạng bà này, ai da! Ngụm răng này chính là cô ta đánh ta bị gãy.......”
“Thím à, dù sao Mạnh Hỉ cũng sinh Hạ cho Quảng Toàn một đứa con gái nha” Nửa đường vợ chồng không có công lao cũng có khổ lao
“Đừng nói trèo cao hay không trèo cao, dù sao hiện tại đã kết hôn rồi, thím cũng phải đối xử với người ta tốt một chút”
Đại đội trưởng nghiêm khắc nhìn bà Lục “Thím như vậy là không phúc hậu, chúng ta là tân xã hội, phụ nữ đều có thể đỉnh một nửa bầu trời”
“Vợ Quảng Toàn đi nhà ta nghỉ ngơi trước, đợt lát nữa các người đều đi theo tới đại đội, đêm nay có lớp giáo dục tư tưởng, thím không thể vắng mặt”
Chỉ nghe bà mắng lớn một tiếng ‘bạch nhãn lang”, khom lưng nhặt cái chổi ở góc tường chuẩn bị giáo huấn một đám bọn họ. Đương nhiên “bọn họ” ở đây không chỉ là Vệ Hồng Vệ Đông mà bao gồm luôn cả Căn Hoa Căn Bảo, trong mắt bà khủy tay của hai đứa nhỏ này quẹo ra ngoài cùng phe mẹ kế, loại hành ăn mảnh này cần phải hung hăng đánh một trận
Còn Vệ Mạnh Hỉ chính là tang môn tinh gà mái không biết đẻ trứng, từ ngày bước vào nhà họ Lục không một việc gì khiến bà hài lòng. Nói xem, con trai thứ ba nhà bà chính là kỹ sư xung phong đi đầu thanh niên tốt, hàng tháng lãnh lương quốc gia muốn tìm dạng phụ nữ nào chẳng được?
Cho dù là con gái quặng trưởng cũng xứng với con trai bà
Không ngờ nó lại coi trọng quả phụ dẫn theo hai con chồng trước này, thật là đen đủi mà
Chưa kịp ra tay thì Vệ Mạnh Hỉ đưa chân ra tàn nhẫn nhắm vào mông bà đá một cái
Bà Lục không hề phòng bị trước đã bị một bàn chân đạp một cái nhào thẳng về phía trước, càng bất hạnh là phía trước có một bãi phân gà
Bà Lục lúc trước ở nhà mẹ đẻ thường bị ăn phân gà, gả tới nhà họ Lục không có mẹ chồng nên bản thân thuận buồm xuôi gió làm yêu suốt hơn ba mươi năm, không nghĩ tới có người dám đá bà, càng không nghĩ đến người ra tay chính là Vệ Mạnh Hỉ
“Vệ Mạnh Hỉ, ngươi dám đá ta?”
Vệ Mạnh Hỉ nhìn trên môi bà Lục dính miếng phân gà trông thật ghê tởm, trên mặt cô cười vui sướng, câu tiếp theo làm bà Lục há hốc mồm: “Không chỉ đá bà, tôi còn định đánh chết bà, bà tin không?”
Bà Lục xoa xoa lỗ tai: “cô nói gì?” người này là đứa con dâu nhút nhát kia sao? Theo bản năng bà đưa tay ra định véo vào tay Vệ Mạnh Hỉ như trước đây vẫn làm
Vệ Mạnh Hỉ né đi, phản công véo vào eo, bụng bà Lục một phát. So với phụ nữ khác thì cô chiều cao nổi trội nên sức lực cũng không nhỏ, một khi đã véo thì dù là đàn ông cũng không chịu được huống chi bà Lục. Bà Lục bị đau nên tức khắc la lên: “Giết người, Vệ .....M.... Hi Ô giết người lạp!”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bởi vì thân hình gầy, véo vào chỉ là da thịt thấu đến ruột bên trong nên bà Lục đau không thở nổi, lăn lộn một chỗ “mẫu dạ xoa”
Tưởng sắp chết thì Vệ Mạnh Hỉ buông tay, bà Lục xoay người chạy như điên ra ngoài, vừa đi vừa vừa khóc vừa la
Bà Lục bi đau điếng nên không nghe thấy tiếng còi, Vệ Mạnh Hỉ bên này cũng tự làm đầu tóc rối tung rồi vén tay áo lên lộ ra mấy vết thương cũ do bà Lục véo, hai cánh tay trắng tuyết lưu lại những vết xanh tím
Các xã viên tan tầm trở về vừa vặn nhìn thấy cảnh này, họ nhìn đều hiểu rõ, có người lắc đầu cảm thán. Hai năm trước đây lúc mới gả tới Vệ Mạnh Hỉ trắng như cục bột, hiện tại bị mẹ chồng ác độc tra tấn thành dạng này
“Thím, ngươi chưa từng nếm khổ của mẹ chồng sao ra tay tàn nhẫn quá vậy?”
“Nhìn cánh tay kia kìa, chúng ta làm mẹ chồng nhưng cũng phải có lương tâm phải không?”
Nhìn vết xanh tím sưng to hằn lên cánh tay trắng noãn kia là hiểu ngay, dấu vết khiến người khác nhìn vào còn sợ hãi. Cô cũng không gào khóc chỉ thấp giọng nức nở trốn phía sau vợ đại đội trưởng, giống như chính mình nhận mọi ủy khuất tìm người hỗ trợ
“Rõ ràng cô ta đánh bà già này, tang môn tinh này còn muốn mạng bà này, ai da! Ngụm răng này chính là cô ta đánh ta bị gãy.......”
“Thím à, dù sao Mạnh Hỉ cũng sinh Hạ cho Quảng Toàn một đứa con gái nha” Nửa đường vợ chồng không có công lao cũng có khổ lao
“Đừng nói trèo cao hay không trèo cao, dù sao hiện tại đã kết hôn rồi, thím cũng phải đối xử với người ta tốt một chút”
Đại đội trưởng nghiêm khắc nhìn bà Lục “Thím như vậy là không phúc hậu, chúng ta là tân xã hội, phụ nữ đều có thể đỉnh một nửa bầu trời”
“Vợ Quảng Toàn đi nhà ta nghỉ ngơi trước, đợt lát nữa các người đều đi theo tới đại đội, đêm nay có lớp giáo dục tư tưởng, thím không thể vắng mặt”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro