Thập Niên 80: Dưỡng Oa Ở Khu Vực Khai Thác Mỏ (Dịch)
Tim Đến
Lão Hồ Thập Bát
2024-10-24 16:19:38
Hiện tại biết đi rồi lại không thích người ẳm bồng nữa, muốn xuống đất tự mình lộc cộc đi xung quanh.
“Em có nhận được thông báo chưa?” Lưu Quế Hoa gánh một xô nửa, vào cửa liền hỏi.
Vệ Mạnh Hỉ vừa mua đồ ăn trở về, lắc lắc đầu, đời trước việc này nọ là Lưu Lợi Dân đi giúp cô, nên bây giờ cô không biết thời gian phê duyệt lại lâu như vậy.
Thì ra Lưu Quế Hoa ra cái giếng sau núi lấy nước, nghe người dân thôn Kim Thủy tán gẫu mới biết được vốn dĩ đại đội bên kia đã đồng ý đơn xin của Vệ Mạnh Hỉ, nhưng không biết ai trộm đi cáo trạng, nói cô tuy là quặng tẩu ở mỏ than này nhưng chồng lại cách ủy hội của quặng cách chức đưa xuống giếng cải tạo. Nếu đơn của Vệ Mạnh Hỉ được thông qua thì chứng tỏ chính trị của thôn Kim Thủy có vấn đề, có người không phục còn hướng lên công xã, cấp huyện cử báo.
Lúc đó nhóm lãnh đạo của đại đội sợ tới mức không dám hó hé, vốn dĩ chuẩn bị gửi đơn đồng ý phê duyệt cũng xé đi.
Lưu Quế Hoa giỏi giao tiếp, ở khu túp lều cũng nhiều năm nên rất quen thuộc với người dân thôn Kim Thủy, vì thế chuyện này tám chín phần là sự thật.
Hai má Vệ Mạnh Hỉ khẽ động, lại xảy ra chuyện nữa rồi!
“Vận khí của Tiểu Lục nhà em cũng thật là…. Năm đó nếu không đắc tội với Lý quặng trưởng cũng không đến nổi….. Không lẽ lần này cũng là do…” Lưu Quế Hoa ấp úng, nói ra thì như châm ngòi ly gián, thôi khỏi nói đi, nhìn Tiểu Vệ sốt ruột mà không rõ nguyên nhân thế này cô cũng không băn khoăn trong lòng.
Vệ Mạnh Hỉ lại lắc đầu: “Hẳn không phải là người nhà bọn họ”.
Lý quặng trưởng đường đường là người quản lý mỏ quặng lớn thuộc sở hữu quốc gia, việc ông có xích mích với Lục Quảng Toàn là có lý do vì có liên quan đến con gái ông, nhưng nói ông không hòa thuận với Vệ Mạnh HỈ thì thật là vớ vẩn!
Thời đại này các vị lãnh đạo cấp cao đều là người từng có kinh nghiệm trên chiến trường, trải qua kinh nghiệm thực chiến, được tổ chức vô cùng coi trọng và tín nhiệm, bọn họ không hẹp hòi đến mức hại nhân vật nhỏ vô tội như cô.
Cử báo lần này, Vệ Mạn Hỉ không hiểu đơn giản là nhắm vào cô hay Lục Quảng Toàn? Khi Lục Quảng Toàn bị cách chức năm đó, không thể phủ nhận là có sự nhúng tay mang yếu tố trả thù của nhà họ Lý, nhưng chẳng phải có những thành phần khác châm lửa vào sao? Anh kết hôn hai lần, những câu chuyện của anh và Lý Mạc Lỵ keo kiệt vẫn truyền miệng rộng rãi, vì vậy nhất định phải có người khác giở trò.
Liên kết lại lời “cảnh cáo” với Lý Mạc Lỵ lần trước, chẳng lẽ trong chuyện này có ẩn tình gì đó?
Vệ Mạnh Hỉ quyết định phải nói chuyện đàng hoàng lại với Lục Quảng Toàn mới được, xem anh có thù hằn gì với ai không. Tuy cô không biết tại sao anh có nhiều mâu thuẫn như vậy nhưng không thể trơ mắt nhìn anh bị trả đũa và bản thân cô cũng bị liên lụy.
Nếu cứ vậy mà bị trả thù thêm vài lần nữa, chắc có thể anh không còn giữ được công việc ở mỏ than này. Sự khác biệt giữa kỹ sư và thợ mỏ khác biệt nhau hơn vạn dặm, chỉ nghĩ tới đãi ngộ thôi là một trời một vực. Kỹ sư có thể hưởng đãi ngộ được đơn vị phân phòng, đó là một tòa nhà có diện tích 40 mét vuông ở khu nhà lầu. Về tiền lương và phúc lợi khác Vệ Mạnh HỈ không quá rõ ràng, nhưng cô chắc chắn rằng cao gấp đôi so với thợ mỏ bình thường.
Một tòa nhà lầu 40 mét vuông có ý nghĩ gì? Người lớn và trẻ nhỏ có thể sống ở các phòng khác nhau, Ô Ô còn có thể chạy nhảy thoải mái trong không gian sạch sẽ và ngăn nắp, đồng thời tả lót của tiểu nha đầu cũng có thể phơi nắng mà không cần phơi trong bóng râm thế này.
Vì vậy, bây giờ cô không chỉ muốn anh giữ lại công việc này và cuộc cuộc sống của mẹ con cô, mà còn muốn anh trở lại công việc với tư cách là một kỹ sư.
“Chị dâu, đến là tìm anh Quảng Toàn à?” Lưu Lợi Dân mới từ ký túc xá bước ra.
“Anh ấy có đây không?”
“Không khéo rồi, anh ấy vừa mới đến chỗ Trương phó mỏ rồi”. Vì được Lục Quảng Toàn nhắc nhở nên Trương phó mỏ đã tránh được một kiếp tai nạn lao động này, anh cùng vị phó mỏ này xem như có quan hệ.
Vệ Mạnh Hỉ hỏi rõ ràng,”Trương phó” chính là phó quặng trưởng Trương Kính Tùng, anh ta chỉ là đi canh cửa, lúc đó Lục Quảng Toàn chỉ nửa tin nửa ngờ về giấc mơ của cô, nhưng anh đã thuyết phục được Trương phó, điều này chứng minh mối quan hệ của hai người cũng thân thiết.
Phó quặng trưởng theo cấp bậc lãnh đạo được đơn độc sống trong một tòa nhà nhỏ màu đỏ có sân tách biệt, trong sân còn trồng cây quế, cây mã đề và cây lựu, còn có dây leo xanh bao phủ lan can trên hàng rào sắt... Mặc dù có dính bụi than nhưng nhìn thôi Vệ Mạnh Hỉ cũng thấy ghen tị.
Tiểu Ô Ô lần đầu nhìn thấy một cái sân xinh đẹp như vậy, liền hưng phấn đưa tay chỉ vào bụi chuối bên trong la hét lên “A a a a”.
“Em có nhận được thông báo chưa?” Lưu Quế Hoa gánh một xô nửa, vào cửa liền hỏi.
Vệ Mạnh Hỉ vừa mua đồ ăn trở về, lắc lắc đầu, đời trước việc này nọ là Lưu Lợi Dân đi giúp cô, nên bây giờ cô không biết thời gian phê duyệt lại lâu như vậy.
Thì ra Lưu Quế Hoa ra cái giếng sau núi lấy nước, nghe người dân thôn Kim Thủy tán gẫu mới biết được vốn dĩ đại đội bên kia đã đồng ý đơn xin của Vệ Mạnh Hỉ, nhưng không biết ai trộm đi cáo trạng, nói cô tuy là quặng tẩu ở mỏ than này nhưng chồng lại cách ủy hội của quặng cách chức đưa xuống giếng cải tạo. Nếu đơn của Vệ Mạnh Hỉ được thông qua thì chứng tỏ chính trị của thôn Kim Thủy có vấn đề, có người không phục còn hướng lên công xã, cấp huyện cử báo.
Lúc đó nhóm lãnh đạo của đại đội sợ tới mức không dám hó hé, vốn dĩ chuẩn bị gửi đơn đồng ý phê duyệt cũng xé đi.
Lưu Quế Hoa giỏi giao tiếp, ở khu túp lều cũng nhiều năm nên rất quen thuộc với người dân thôn Kim Thủy, vì thế chuyện này tám chín phần là sự thật.
Hai má Vệ Mạnh Hỉ khẽ động, lại xảy ra chuyện nữa rồi!
“Vận khí của Tiểu Lục nhà em cũng thật là…. Năm đó nếu không đắc tội với Lý quặng trưởng cũng không đến nổi….. Không lẽ lần này cũng là do…” Lưu Quế Hoa ấp úng, nói ra thì như châm ngòi ly gián, thôi khỏi nói đi, nhìn Tiểu Vệ sốt ruột mà không rõ nguyên nhân thế này cô cũng không băn khoăn trong lòng.
Vệ Mạnh Hỉ lại lắc đầu: “Hẳn không phải là người nhà bọn họ”.
Lý quặng trưởng đường đường là người quản lý mỏ quặng lớn thuộc sở hữu quốc gia, việc ông có xích mích với Lục Quảng Toàn là có lý do vì có liên quan đến con gái ông, nhưng nói ông không hòa thuận với Vệ Mạnh HỈ thì thật là vớ vẩn!
Thời đại này các vị lãnh đạo cấp cao đều là người từng có kinh nghiệm trên chiến trường, trải qua kinh nghiệm thực chiến, được tổ chức vô cùng coi trọng và tín nhiệm, bọn họ không hẹp hòi đến mức hại nhân vật nhỏ vô tội như cô.
Cử báo lần này, Vệ Mạn Hỉ không hiểu đơn giản là nhắm vào cô hay Lục Quảng Toàn? Khi Lục Quảng Toàn bị cách chức năm đó, không thể phủ nhận là có sự nhúng tay mang yếu tố trả thù của nhà họ Lý, nhưng chẳng phải có những thành phần khác châm lửa vào sao? Anh kết hôn hai lần, những câu chuyện của anh và Lý Mạc Lỵ keo kiệt vẫn truyền miệng rộng rãi, vì vậy nhất định phải có người khác giở trò.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Liên kết lại lời “cảnh cáo” với Lý Mạc Lỵ lần trước, chẳng lẽ trong chuyện này có ẩn tình gì đó?
Vệ Mạnh Hỉ quyết định phải nói chuyện đàng hoàng lại với Lục Quảng Toàn mới được, xem anh có thù hằn gì với ai không. Tuy cô không biết tại sao anh có nhiều mâu thuẫn như vậy nhưng không thể trơ mắt nhìn anh bị trả đũa và bản thân cô cũng bị liên lụy.
Nếu cứ vậy mà bị trả thù thêm vài lần nữa, chắc có thể anh không còn giữ được công việc ở mỏ than này. Sự khác biệt giữa kỹ sư và thợ mỏ khác biệt nhau hơn vạn dặm, chỉ nghĩ tới đãi ngộ thôi là một trời một vực. Kỹ sư có thể hưởng đãi ngộ được đơn vị phân phòng, đó là một tòa nhà có diện tích 40 mét vuông ở khu nhà lầu. Về tiền lương và phúc lợi khác Vệ Mạnh HỈ không quá rõ ràng, nhưng cô chắc chắn rằng cao gấp đôi so với thợ mỏ bình thường.
Một tòa nhà lầu 40 mét vuông có ý nghĩ gì? Người lớn và trẻ nhỏ có thể sống ở các phòng khác nhau, Ô Ô còn có thể chạy nhảy thoải mái trong không gian sạch sẽ và ngăn nắp, đồng thời tả lót của tiểu nha đầu cũng có thể phơi nắng mà không cần phơi trong bóng râm thế này.
Vì vậy, bây giờ cô không chỉ muốn anh giữ lại công việc này và cuộc cuộc sống của mẹ con cô, mà còn muốn anh trở lại công việc với tư cách là một kỹ sư.
“Chị dâu, đến là tìm anh Quảng Toàn à?” Lưu Lợi Dân mới từ ký túc xá bước ra.
“Anh ấy có đây không?”
“Không khéo rồi, anh ấy vừa mới đến chỗ Trương phó mỏ rồi”. Vì được Lục Quảng Toàn nhắc nhở nên Trương phó mỏ đã tránh được một kiếp tai nạn lao động này, anh cùng vị phó mỏ này xem như có quan hệ.
Vệ Mạnh Hỉ hỏi rõ ràng,”Trương phó” chính là phó quặng trưởng Trương Kính Tùng, anh ta chỉ là đi canh cửa, lúc đó Lục Quảng Toàn chỉ nửa tin nửa ngờ về giấc mơ của cô, nhưng anh đã thuyết phục được Trương phó, điều này chứng minh mối quan hệ của hai người cũng thân thiết.
Phó quặng trưởng theo cấp bậc lãnh đạo được đơn độc sống trong một tòa nhà nhỏ màu đỏ có sân tách biệt, trong sân còn trồng cây quế, cây mã đề và cây lựu, còn có dây leo xanh bao phủ lan can trên hàng rào sắt... Mặc dù có dính bụi than nhưng nhìn thôi Vệ Mạnh Hỉ cũng thấy ghen tị.
Tiểu Ô Ô lần đầu nhìn thấy một cái sân xinh đẹp như vậy, liền hưng phấn đưa tay chỉ vào bụi chuối bên trong la hét lên “A a a a”.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro