Thập Niên 80: Hướng Dẫn Tự Cứu Nữ Phụ
Chương 42
2024-10-14 19:19:57
Khí thế nói xong, Khương Đường lại bắt đầu ho.
Chuyện như thế này là điều mà Mao Tiểu Tư không bao giờ ngờ tới, mẹ anh ta cũng không bảo anh ta phải làm gì, chỉ nghĩ được đến đó thôi.
Nhìn thân hình có phần gầy gò của Khương Đường , Mao Tiểu Tư sợ hãi đến mức quay người bỏ đi mà không thèm chào hỏi.
Vì vậy, sau khi hai mẹ con đi bộ về nhà, Tô Tuệ Quyên nhìn Khương Đường với ánh mắt có phần phức tạp.
Khương Đường muốn giải thích, nhưng không biết phải nói thế nào. Trong sách không có nhiều mô tả về nguyên chủ, và cô cũng không biết làm cách nào để duy trì tính cách của nguyên chủ.
Tuy nhiên, mẹ Khương là người hiểu rõ nguyên chủ nhất trên đời, và Khương Đường đến đây không chỉ để thay đổi số phận của nữ phụ mà còn để giúp cuộc sống của những người thân của nguyên chủ bất đắc dĩ nhất trở nên dễ dàng hơn trước khi rời đi.
Đơn giản là bây giờ cô đang đập vỡ chiếc bình và chỉ biết im lặng nhìn mẹ Khương mà không nói gì.
Một lúc sau, Tô Tuệ Quyên ôm thân thể gầy gò của con gái không khỏi khóc.
“Đường Đường, đều là lỗi của mẹ, đều là lỗi của mẹ. Vốn dĩ mẹ vốn là vì mẹ của con mà khônh bảo vệ được con.”
Tất nhiên, Tô Tuệ Quyên tin rằng tính cách của con gái bà thay đổi mạnh mẽ là do bị cuộc sống và môi trường ép buộc thôi.
Tình yêu nặng nề của người mẹ này khiến tâm trí của Khương Đường đã thay đổi, đồng thời cô cũng nghĩ rằng việc mẹ cô tiếp thu là một điều tốt.
Vì vậy, cô đã khéo léo nói với mẹ rằng cô đã đổi một miếng sâm rừng lấy nhiều thứ với vị cựu bí thư kia rồi.
Không phải cô ấy nói thật hết ra mà cô ấy chỉ nói rằng ông ấy đã đưa cho cô ấy năm mươi nhân dân tệ và hứa sẽ cho hai mẹ con họ mỗi tháng mười kg gạo.
Thật sự không dễ để một cựu bí thư lấy ra quá nhiều thứ như vậy cùng một lúc. Ở thời đại này, mười cân gạo trộn với các loại ngũ cốc thô khác cũng không tệ.
Cho dù chỉ như vậy, Tô Tuệ Quyên cũng vô cùng vui vẻ.
Đặc biệt khi biết con gái mình học dược chỉ bằng cách thỉnh thoảng nhìn bà hái thuốc và đọc sách, bà rất cảm động:
“Đường Đường, con vẫn là thông minh nhất. Cha mẹ trước đây từng dạy mẹ từng bước một, nhưng mẹ học không tốt lắm còn con lén lút học tập mà cũng có thể trở nên giỏi như vậy.”
Về phần con gái mình làm sao bí mật học tập, tại sao trước đó không thể làm được, Tô Tuệ Quyên không chút nghi ngờ về chuyện này.
Bộ lọc mẹ mạnh mẽ quá!
Lại nhắc tới chuyện nhân sâm rừng, Tô Tuệ Quyên có vẻ sợ hãi.
Chuyện như thế này là điều mà Mao Tiểu Tư không bao giờ ngờ tới, mẹ anh ta cũng không bảo anh ta phải làm gì, chỉ nghĩ được đến đó thôi.
Nhìn thân hình có phần gầy gò của Khương Đường , Mao Tiểu Tư sợ hãi đến mức quay người bỏ đi mà không thèm chào hỏi.
Vì vậy, sau khi hai mẹ con đi bộ về nhà, Tô Tuệ Quyên nhìn Khương Đường với ánh mắt có phần phức tạp.
Khương Đường muốn giải thích, nhưng không biết phải nói thế nào. Trong sách không có nhiều mô tả về nguyên chủ, và cô cũng không biết làm cách nào để duy trì tính cách của nguyên chủ.
Tuy nhiên, mẹ Khương là người hiểu rõ nguyên chủ nhất trên đời, và Khương Đường đến đây không chỉ để thay đổi số phận của nữ phụ mà còn để giúp cuộc sống của những người thân của nguyên chủ bất đắc dĩ nhất trở nên dễ dàng hơn trước khi rời đi.
Đơn giản là bây giờ cô đang đập vỡ chiếc bình và chỉ biết im lặng nhìn mẹ Khương mà không nói gì.
Một lúc sau, Tô Tuệ Quyên ôm thân thể gầy gò của con gái không khỏi khóc.
“Đường Đường, đều là lỗi của mẹ, đều là lỗi của mẹ. Vốn dĩ mẹ vốn là vì mẹ của con mà khônh bảo vệ được con.”
Tất nhiên, Tô Tuệ Quyên tin rằng tính cách của con gái bà thay đổi mạnh mẽ là do bị cuộc sống và môi trường ép buộc thôi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tình yêu nặng nề của người mẹ này khiến tâm trí của Khương Đường đã thay đổi, đồng thời cô cũng nghĩ rằng việc mẹ cô tiếp thu là một điều tốt.
Vì vậy, cô đã khéo léo nói với mẹ rằng cô đã đổi một miếng sâm rừng lấy nhiều thứ với vị cựu bí thư kia rồi.
Không phải cô ấy nói thật hết ra mà cô ấy chỉ nói rằng ông ấy đã đưa cho cô ấy năm mươi nhân dân tệ và hứa sẽ cho hai mẹ con họ mỗi tháng mười kg gạo.
Thật sự không dễ để một cựu bí thư lấy ra quá nhiều thứ như vậy cùng một lúc. Ở thời đại này, mười cân gạo trộn với các loại ngũ cốc thô khác cũng không tệ.
Cho dù chỉ như vậy, Tô Tuệ Quyên cũng vô cùng vui vẻ.
Đặc biệt khi biết con gái mình học dược chỉ bằng cách thỉnh thoảng nhìn bà hái thuốc và đọc sách, bà rất cảm động:
“Đường Đường, con vẫn là thông minh nhất. Cha mẹ trước đây từng dạy mẹ từng bước một, nhưng mẹ học không tốt lắm còn con lén lút học tập mà cũng có thể trở nên giỏi như vậy.”
Về phần con gái mình làm sao bí mật học tập, tại sao trước đó không thể làm được, Tô Tuệ Quyên không chút nghi ngờ về chuyện này.
Bộ lọc mẹ mạnh mẽ quá!
Lại nhắc tới chuyện nhân sâm rừng, Tô Tuệ Quyên có vẻ sợ hãi.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro