Thập Niên 80: Là Bác Sĩ, Không Phải Thần Côn

Chương 42

Yên Ba Toái

2024-10-28 13:12:05

“Tiểu La, cháu cũng thích con đường Sơn Hà à? Bác cũng thấy con đường Sơn Hà là một nơi tốt.”

Đối với kế hoạch của La Thường, ông Khâu là vô cùng mong muốn. Nếu La Thường có thể mở phòng khám ở đây, vậy sau này ông ấy đi khám bệnh, lấy thuốc, châm cứu, xem bói đều rất thuận tiện.

Ông ấy chủ động hỏi: “Vậy cháu định thuê nhà ở đây à? Có yêu cầu gì không? Cháu cứ nói đi, về sau bác sẽ giúp cháu tìm xem.”

La Thường cũng không khách sáo với ông ấy, liền nói: “Vậy phiền bác chú ý giúp cháu một chút, nhà không được nhỏ hơn năm mươi mét vuông. Tiền thuê hợp lý một chút, tìm được rồi cháu sẽ tự mình đi xem.”

Nói xong chuyện này, đã đến nhà ông Khâu. Ông ấy gõ cửa, một phụ nữ trung niên xuất hiện ở cửa, khách sáo mời La Thường vào nhà.

La Thường thay dép, vừa vào cửa, liền thấy người phụ nữ dùng bông lau tay nắm cửa, còn quay đầu nhìn xuống đất, hình như đang xác nhận cửa có bị bẩn hay không.

Là chứng sạch sẽ à? La Thường nghĩ.

“Tiểu An, ba đã tìm được bác sĩ cho con rồi, con mở cửa đi.”

Một lúc sau, cửa phòng ngủ phía đông mới được mở ra, trong phòng rất tối, rèm cửa bị kéo kín, La Thường vừa bước vào, mắt chưa thích ứng với bóng tối, nên cô cũng không nhìn rõ ngũ quan của chàng trai trẻ này.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Nhưng từ góc nghiêng có thể nhìn ra, khuôn mặt của anh ta rất đẹp, đường nét thanh tú.

Thanh niên mở cửa xong lại ngồi trở lại bàn học, mặt hướng về phía bên trong, không nhìn ai. Rõ ràng là một người trẻ tuổi, nhưng trên người anh ta lại toát ra sự ảm đạm.

Nhìn thấy vẻ mặt áy náy của ông Khâu, La Thường không ép buộc người thanh niên tên Tiểu An đi ra ngoài, hoặc kéo rèm cửa.

Ông Khâu kéo một chiếc ghế đến, mời La Thường ngồi xuống. La Thường liền ngồi lên chiếc ghế, im lặng bắt mạch cho Tiểu An.

Tiểu An trông như một bức tượng, không phản ứng, cũng không động đậy. Nhìn thấy bộ dạng của anh ta, vợ chồng ông Khâu vô cùng khó chịu, nhìn nhau không nói lời nào, rồi dời tầm mắt đi.

Không lâu sau, La Thường buông tay, sau đó cô đứng dậy, nói với vợ chồng ông Khâu: "Tôi cần khám kỹ thêm, để chắc chắn, có thể sẽ hơi đau."

Nói trước để giúp vợ chồng ông Khâu và Tiểu An có một chút chuẩn bị tâm lý.

Nói xong, ngón cái của La Thường trượt dọc theo cột sống lưng của Tiểu An, đẩy lên đến chỗ nối xương bả vai, rồi dừng lại ở vị trí thấp hơn đốt sống ngực thứ chín.

Đây là huyệt Cân Thúc trên đốc mạch, vừa có tác dụng điều trị, vừa có thể dùng để chẩn đoán.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên 80: Là Bác Sĩ, Không Phải Thần Côn

Số ký tự: 0