Thập Niên 80 Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày (Dịch)
Làm Bánh Bao
Quả Tử Toan
2024-09-23 21:59:12
Tiểu Hoa rất ngoan, diện mạo lại thanh tú, hai bên trát hai bím tóc sừng trâu nhìn thật đáng yêu, từ lúc biết đi là tiểu nha đầu bắt đầu chơi cùng mấy đứa nhỏ trong nhóm nên tính cách của tiểu nha đầu có phần giống con trai.
“Vậy Tiểu Hoa có thể ăn hai cái sao?” Thật lâu chưa ăn bánh bao thịt, tiểu nha đầu thèm nhỏ dãi, hướng Hứa Đào vươn hai ngón tay ra hỏi.
“Được chứ” Hứa Đào thích trẻ con nên đương nhiên sẽ không cự tuyệt.
“Cám ơn dì” Tiểu nha đầu biết mình có thể ăn hai cái liền cười thỏa mãn.
“Không có gì, Tiểu Hoa” Hứa Đào cười: “Mấy đứa ở trong phòng chơi, dì đi làm bánh bao nhỏ, Thạch Đầu là đại ca, mang theo các em đi rửa tay được không?
Hứa Đào thấy mấy đứa nhỏ chơi đều thấm mồ hôi, chơi thẩy đá ngoài trời bàn tay cũng hơ hề hề, may là Tiểu Nam con khỉ quậy này thích chơi đùa nhưng lại thích sạch sẽ, trước khi bốc điểm tâm ăn bé đều rửa tay.
“Dạ được, dì” Nhiệm vụ Hứa Đào giao cho Thạch Đầu dứt khoát đồng ý
Hứa Đào đứng lên đi vào phòng bếp, sợ bọn nhỏ thân thể nhược tuy rằng trời nóng nhưng không cho bọn nhỏ rửa tay nước lạnh, cô đem nước trong bình thủy đổ ra bồn, pha một ít nước lạnh mới cho rửa tay.
“Tất cả tới rửa tay đi!”
“Đã biết, đã biết” Một đám nhóc năm người giống như một đóa hoa ngồi xung quanh cái bồn cùng nhau rửa tay.
Tiểu Nam cũng đi theo xem náo nhiệt, tiểu gia hỏa màu da so với các bạn nhỏ khác trắng hơn, cũng chính vì vậy dấu vết trên cánh tay vẫn còn đỏ tươi.
Lão bà độc ác!! Thật muốn đem bà ta đánh một trận cho hả giận.
Hứa Đào hít thở sâu một hơi để tâm tình bình phục, cô cũng biết cánh tay bé đỏ như vậy một phần do da bé trắng nộn, bằng không cô sẽ lấy dao đi tính sổ với lão bà đó.
Một đám củ cải đã rửa tay xong tâm tình thật vui sướng, nhìn một đám hết sức ngây thơ làm Hứa Đào bình tĩnh trở lại, sau đó cô đi phòng bếp làm bánh bao nhỏ.
Qua mấy công phu cô liền làm xong nhân bánh, trong nhà có thịt cũng không để bảo quản lâu, cô lấy ra trộn với rau dưa, bỏ thêm ít gia vị làm thành nhân.
“Dì, chúng con đã rửa tay xong, dì có cần hỗ trợ gì không?” Thạch Đầu rốt cuộc cũng là đứa nhỏ bảy tám tuổi, thời buổi này đứa nhỏ hiểu chuyện sớm, giúp gia đình một số việc vặt cũng là chuyện thường thấy.
“Các con đi chơi, không cần hỗ trợ!”
“Dạ, cần hỗ trợ thì dì kêu con nha!” Thạch Đầu đáp lời, sau đó đi đến sảnh trước, cùng các em chơi trò chơi.
Đứa nhỏ có nhiều trò chơi, dù là trò chơi đơn giản cũng khiến chúng chơi đến vui vẻ, ba của Thạch Đầu ngày thường cũng thích đánh bài, cho nên trong nhà có mấy lá bài poker, chơi lâu liền đổi bài mới, lá bài cũ Thạch Đầu giữ lại mình chơi, một đám ngồi quanh cái bàn chơi bài phi cơ domino.
Đừng nhìn tụi nó còn nhỏ mà không biết tính toán, trên bàn bài tụi nó đếm đầu ngón tay là có thể nhìn ra lá bài lớn nhỏ, đứa nào nhỏ thì không hiểu còn Thạch Đầu thì lại hiểu biết nhiều hơn nên nó đang nắm thế cục, mỗi người mấy lá bài, đến ai ra bài, ai thắng bài nó đều biết hết.
Bọn nhỏ ở nhà chính chơi đến náo nhiệt, Hứa Đào cũng an tâm tăng tốc làm bánh, chờ men nở Hứa Đào bắt đầu tạo hình cho bánh bao nhỏ.
Tốc độ Hứa Đào thật nhanh, không bao lâu đã làm ra mười mấy cái bánh bao, bọn nhỏ ở nhà chính chơi nghe được mùi hương nhịn không được mà chui vào phòng bếp, ánh mắt sáng người nhìn bánh bao nhỏ thèm nhỏ dãi nhưng không ai dám đụng vào.
“Dì, thật lợi hại!” Thạch Đầu thích thú cho Hứa Đào một lời khen.
Dì không những ôn nhu xinh đẹp, còn biết làm bánh bao nhỏ nữa, mẹ Tiểu Nam thật sự lợi hại a!
Hứa Đào làm bánh bao nhỏ không tồi, tạo hình trên đỉnh như một bông hoa xòe ra đặt lên thớt nhìn thật ngon.
“Mẹ, lợi hại!” Tiểu Nam cũng cao hứng phụ họa, Tiểu Nam đối với trù nghệ của Hứa Đào là tuyệt đối tin tưởng.
“Bánh bao này thật đẹp” Tiểu Hoa nhìn chằm chằm bánh bao nhỏ kìm chế không cho nước miếng chảy ra.
“Dì còn biết tạo hình động vật nhỏ, các con có muốn không?” HỨa Đào nhìn bọn nhỏ, động tác lưu loát nặn ra một chú heo.
“Oa………” Năm củ cải nhỏ đồng thanh cảm thán.
Hứa Đào làm bọn nhỏ thật thỏa mãn, còn nhỏ nên không biết nhiều, cô chỉ tùy tiện nặn một cái ra hình chú dê con, nhìn thực nhỏ xíu nhưng lại khiến bọn nhỏ thêm thần tượng cô.
“Oa……….” Âm thanh bọn nhỏ vẫn kinh ngạc như cũ, mấy cái đầu chụm lại xem heo con với dê nhỏ.
“Vậy Tiểu Hoa có thể ăn hai cái sao?” Thật lâu chưa ăn bánh bao thịt, tiểu nha đầu thèm nhỏ dãi, hướng Hứa Đào vươn hai ngón tay ra hỏi.
“Được chứ” Hứa Đào thích trẻ con nên đương nhiên sẽ không cự tuyệt.
“Cám ơn dì” Tiểu nha đầu biết mình có thể ăn hai cái liền cười thỏa mãn.
“Không có gì, Tiểu Hoa” Hứa Đào cười: “Mấy đứa ở trong phòng chơi, dì đi làm bánh bao nhỏ, Thạch Đầu là đại ca, mang theo các em đi rửa tay được không?
Hứa Đào thấy mấy đứa nhỏ chơi đều thấm mồ hôi, chơi thẩy đá ngoài trời bàn tay cũng hơ hề hề, may là Tiểu Nam con khỉ quậy này thích chơi đùa nhưng lại thích sạch sẽ, trước khi bốc điểm tâm ăn bé đều rửa tay.
“Dạ được, dì” Nhiệm vụ Hứa Đào giao cho Thạch Đầu dứt khoát đồng ý
Hứa Đào đứng lên đi vào phòng bếp, sợ bọn nhỏ thân thể nhược tuy rằng trời nóng nhưng không cho bọn nhỏ rửa tay nước lạnh, cô đem nước trong bình thủy đổ ra bồn, pha một ít nước lạnh mới cho rửa tay.
“Tất cả tới rửa tay đi!”
“Đã biết, đã biết” Một đám nhóc năm người giống như một đóa hoa ngồi xung quanh cái bồn cùng nhau rửa tay.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tiểu Nam cũng đi theo xem náo nhiệt, tiểu gia hỏa màu da so với các bạn nhỏ khác trắng hơn, cũng chính vì vậy dấu vết trên cánh tay vẫn còn đỏ tươi.
Lão bà độc ác!! Thật muốn đem bà ta đánh một trận cho hả giận.
Hứa Đào hít thở sâu một hơi để tâm tình bình phục, cô cũng biết cánh tay bé đỏ như vậy một phần do da bé trắng nộn, bằng không cô sẽ lấy dao đi tính sổ với lão bà đó.
Một đám củ cải đã rửa tay xong tâm tình thật vui sướng, nhìn một đám hết sức ngây thơ làm Hứa Đào bình tĩnh trở lại, sau đó cô đi phòng bếp làm bánh bao nhỏ.
Qua mấy công phu cô liền làm xong nhân bánh, trong nhà có thịt cũng không để bảo quản lâu, cô lấy ra trộn với rau dưa, bỏ thêm ít gia vị làm thành nhân.
“Dì, chúng con đã rửa tay xong, dì có cần hỗ trợ gì không?” Thạch Đầu rốt cuộc cũng là đứa nhỏ bảy tám tuổi, thời buổi này đứa nhỏ hiểu chuyện sớm, giúp gia đình một số việc vặt cũng là chuyện thường thấy.
“Các con đi chơi, không cần hỗ trợ!”
“Dạ, cần hỗ trợ thì dì kêu con nha!” Thạch Đầu đáp lời, sau đó đi đến sảnh trước, cùng các em chơi trò chơi.
Đứa nhỏ có nhiều trò chơi, dù là trò chơi đơn giản cũng khiến chúng chơi đến vui vẻ, ba của Thạch Đầu ngày thường cũng thích đánh bài, cho nên trong nhà có mấy lá bài poker, chơi lâu liền đổi bài mới, lá bài cũ Thạch Đầu giữ lại mình chơi, một đám ngồi quanh cái bàn chơi bài phi cơ domino.
Đừng nhìn tụi nó còn nhỏ mà không biết tính toán, trên bàn bài tụi nó đếm đầu ngón tay là có thể nhìn ra lá bài lớn nhỏ, đứa nào nhỏ thì không hiểu còn Thạch Đầu thì lại hiểu biết nhiều hơn nên nó đang nắm thế cục, mỗi người mấy lá bài, đến ai ra bài, ai thắng bài nó đều biết hết.
Bọn nhỏ ở nhà chính chơi đến náo nhiệt, Hứa Đào cũng an tâm tăng tốc làm bánh, chờ men nở Hứa Đào bắt đầu tạo hình cho bánh bao nhỏ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tốc độ Hứa Đào thật nhanh, không bao lâu đã làm ra mười mấy cái bánh bao, bọn nhỏ ở nhà chính chơi nghe được mùi hương nhịn không được mà chui vào phòng bếp, ánh mắt sáng người nhìn bánh bao nhỏ thèm nhỏ dãi nhưng không ai dám đụng vào.
“Dì, thật lợi hại!” Thạch Đầu thích thú cho Hứa Đào một lời khen.
Dì không những ôn nhu xinh đẹp, còn biết làm bánh bao nhỏ nữa, mẹ Tiểu Nam thật sự lợi hại a!
Hứa Đào làm bánh bao nhỏ không tồi, tạo hình trên đỉnh như một bông hoa xòe ra đặt lên thớt nhìn thật ngon.
“Mẹ, lợi hại!” Tiểu Nam cũng cao hứng phụ họa, Tiểu Nam đối với trù nghệ của Hứa Đào là tuyệt đối tin tưởng.
“Bánh bao này thật đẹp” Tiểu Hoa nhìn chằm chằm bánh bao nhỏ kìm chế không cho nước miếng chảy ra.
“Dì còn biết tạo hình động vật nhỏ, các con có muốn không?” HỨa Đào nhìn bọn nhỏ, động tác lưu loát nặn ra một chú heo.
“Oa………” Năm củ cải nhỏ đồng thanh cảm thán.
Hứa Đào làm bọn nhỏ thật thỏa mãn, còn nhỏ nên không biết nhiều, cô chỉ tùy tiện nặn một cái ra hình chú dê con, nhìn thực nhỏ xíu nhưng lại khiến bọn nhỏ thêm thần tượng cô.
“Oa……….” Âm thanh bọn nhỏ vẫn kinh ngạc như cũ, mấy cái đầu chụm lại xem heo con với dê nhỏ.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro