Thập Niên 80: Mẹ Kế Xinh Đẹp Gả Cho Xưởng Trưởng Nuôi Con

Giàu Lên Trong...

2024-11-19 20:21:06

Cô không cho rằng nguyên chủ không muốn có gì sai, điều mình nói cũng hoàn toàn là sự thật.

Lúc này thế mà lại bị “lão già” nói mình nói khoa trương, ha, anh nói nhẹ nhàng thật.

Tư Niệm theo phía sau, ánh mắt trừng anh chằm chằm, rất muốn xông lên lý luận, nhưng trước đây quả thực nguyên chủ không muốn gả tới, chuyện này là thật.

Đoán chừng Chu Việt Thâm cũng biết những chuyện này, mới sẽ nói như thế.

Cô bỗng nhiên thay đổi chủ ý, đối phương nghi ngờ cũng bình thường.

Lúc này là người câm uống hoàng liên, đắng nhưng không nói ra được.

Ánh mắt oán niệm của cô, cho dù Chu Việt Thâm không quay đầu cũng có thể cảm nhận được.

Đi tới cổng, anh kéo cửa sắt ra.

Tư Niệm không thèm nhìn anh một cái, đi ra cửa.

“Khoan đã.” Vừa muốn rời đi, phía sau vang lên giọng nói trầm thấp của người đàn ông.

“Còn có chuyện gì?” Tư Niệm cụt hứng hỏi.

Cô đã thất vọng với người đàn ông này, tuy rất đẹp trai, có tiền có nhà, nhưng nói chuyện không quá dễ nghe.

Quả nhiên dựa vào đàn ông là sai lầm, vẫn phải dựa vào bản thân.

Chu Việt Thâm ngừng một chút, thái độ đối với cô cũng không quan tâm, mò ra một xấp tiền dày từ trong túi, Tư Niệm vừa nãy mặt không cảm xúc từ hờn dỗi biến thành há hốc.

Chu Việt Thâm nhìn cô, đưa tiền cho cô: “Tôi ở bên ngoài không dùng tiền gì, cô cầm đi mua chút đồ cho mình, muốn mua gì thì mua, không đủ lại tới tìm tôi.”

“Cơm trưa hôm nay, cảm ơn cô.”

Nụ cười của Tư Niệm trở nên vô cùng dịu dàng: “Khách sáo, khách sáo rồi, có thể nấu cơm cho anh là vinh hạnh của tôi.”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Ừm…dựa dẫm đàn ông sao lại không được chứ, xin lỗi, tôi thừa nhận vừa nãy tôi nói chuyện quá lớn tiếng với anh rồi.

Dù sao thì cho dù là tương lai, một ngày Tư Niệm cũng không kiếm được nhiều tiền như vậy.

Chỉ cần không bảo cô nỗ lực, nông cạn một chút thì đã sao?

Thái độ của cô biến chuyển thực sự quá lớn, khiến người đàn ông có chút buồn cười.

Đưa tiền cho cô liền không nói gì.

Tư Niệm mang tâm trạng tốt vẫy tay tạm biệt, nụ cười trên mặt còn rạng rỡ hơn hoa mấy phần.

Cầm sấp tiền lớn đó, tay của cô run cả lên.

Tuy vừa nãy ngại đếm trước mặt anh, nhưng nhìn thoáng qua, ước chừng cũng phải mấy trăm!

Đây chính là đàn ông hào phóng trong truyền thuyết sao?

Trước đây cô từng để lại nguyện vọng “nhận được chuyển khoản hào phóng của đàn ông” ở khu bình luận của người khác, cuối cùng cũng thành hiện thực rồi?

Tư Niệm đi ra rất xa, sau khi xác định không có ai, cô mới cầm tiền ra bắt đầu đếm.

Đúng năm tờ một trăm tệ, còn lại mười tờ đại đoàn kết, còn có một ít tiền lẻ.

Tổng cộng là sáu trăm bảy mươi tệ!

Cảm giác giàu lên trong một đêm cũng chỉ như vậy.

Phải biết hơn sáu trăm tệ ở năm 80 đã có thể mua được rất nhiều rất nhiều đồ.

Chẳng trách người đàn ông này chịu chi hẳn mấy nghìn tệ tiền sính lễ mà mắt cũng không chớp một cái.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Ở nông thôn, quả thực được coi là số tiền lớn rồi.

Nhưng cũng từ một phương diện khác nhìn ra, thím Lưu kia rốt cuộc đã hôi đi bao nhiêu tiền của anh.

*

Trong trại chăn nuôi.

Sau khi tiễn Tư Niệm đi, mọi người nhao nhao xúm lại tán gẫu.

“Anh, như thế nào, nói chuyện thế nào!”

“Anh, anh không trượng nghĩa, giấu sâu như vậy, đại mỹ nhân xinh đẹp như vậy, anh sợ chúng tôi giành với anh sao?”

“Mau nhìn thử, chị dâu mang đồ ngon gì cho anh, vừa nãy tôi ngồi gần, mùi thơm đó cứ xộc vào mũi tôi, thơm tới mức tôi chảy cả nước miếng.”

Chu Việt Thâm không quan tâm tới mấy người họ, ngồi vào vị trí vừa nãy của Tư Niệm, mở hộp cơm ra.

Tổng cộng ba món, đựng đầy ắp.

Thịt kho vẫn còn bốc khói nóng nghi ngút, trên mặt nước sốt nổi hạt dầu, chỉ nhìn thôi cũng khiến người ta thèm thuồng.

Tuy hai phần còn lại đều là món chay, nhưng bỏ nhiều dầu, ánh dầu sáng lên, vô cùng khoan khoái giải ngấy.

Cơm cũng được nấu căng tròn từng hạt, thơm nức mũi.

Nhìn thôi đã rất xuống cơm.

Mọi người vừa mới ăn cơm không hẹn mà cùng nuốt nước bọt, trừng to mắt, thiếu điều viết mấy chữ ngưỡng mộ, đố kỵ lên mặt.

“Đậu phộng, thịt kho? Đây thật sự là do chị dâu làm sao? Loại thịt kho này, tôi chỉ từng ăn ở quán cơm quốc doanh, một dĩa tận mấy tệ, đắt muốn chết, nhìn còn không ngon bằng cái này.”

“Không thể là thím Lưu làm được, thím Lưu nấu cơm lôi thôi, nhìn xong tôi cũng trào ngược dạ dày.”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên 80: Mẹ Kế Xinh Đẹp Gả Cho Xưởng Trưởng Nuôi Con

Số ký tự: 0