[Thập Niên 80] Mẹ Mỹ Nhân Tuyệt Sắc Của Thiên Tài Phản Diện Trọng Sinh
Ồn Ào (4)
Nữ vương không ở nhà
2024-10-30 10:52:23
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bà ta nheo mắt nghi ngờ nhìn Mạnh Nghiên Thanh: "Sao mà không liên quan đến mày được? Nếu không phải vì mày tự dưng lại đi nhảy sông gì đấy, một đứa con gái chưa kết hôn như mày chết rồi thì mày xem chúng tao lo hậu sự cho mày kiểu gì hả. Không phải là vì mày sao!"
Khi Mạnh Nghiên Thanh nghe được lời này thì mới hiểu rằng đây là minh hôn. Loại minh hôn này nhà trai sẽ đưa tiền cho nhà gái, chắc chắn là họ muốn con gái chết để nhân tiện vơ vét một khoản tiền.
Mạnh Nghiên Thanh nói: "Ý của bà là sao, tôi dựa vào bà? Tôi sống thì bà ép tôi kết hôn với tổ trưởng Vương, cái lão tổ trưởng Vương đầu hói kia muốn tôi sinh con cho lão. Đến lúc tôi chết rồi, ngay cả thi thể của tôi mà các người cũng vội vàng bán đi luôn hả? Các người là loại cha mẹ gì vậy? Mẹ ruột tôi mất sớm nên các người mới đối xử với tôi như vậy đúng không?"
Cô nói chuyện như thế khiến Mạnh Doanh Châu và Nhạc Xảo Vân đứng bên cạnh đều sửng sốt. Từ khi nào mà đứa con gái này lại ăn nói giỏi như vậy?
Mạnh Thành Tú ở bên cạnh nghi ngờ nhìn chằm chằm vào Mạnh Nghiên Thanh.
Mạnh Thành Tú và Mạnh Nghiên Thanh bằng tuổi, nhưng mẹ cô ta sẵn sàng dốc sức cho cô ta ăn ngon mặc đẹp và học tập ổn định ở trường, mặc dù cô ta không đỗ đại học nhưng cũng định ôn tập thêm một năm để thi lại lần nữa.
Thế nên cùng là con gái như nhau, một đứa thì nôn nóng kêu lấy chồng để đuổi ra ngoài, một đứa thì được phép thi lại thêm một năm.
Đương nhiên Mạnh Thành Tú không biết từ nhỏ mình đã nhận được đối xử cực tốt. Cô ta chỉ cảm thấy người chị Mạnh Kiến Hồng này đáng đời, tính tình thì hèn nhát, không phóng khoáng, rụt rè e ngại. Dù nhìn thoáng qua trông rất đẹp, nhưng chỉ là một đứa ăn hại, làm sao có thể bắt chẹt lại như thế.
Tính cách không tốt, đương nhiên không đáng để được yêu thương, điều đó không có gì sai.
Thế nên bây giờ bà ta thấy Mạnh Kiến Hồng đột nhiên đáp trả lại như thế khiến bà ta cũng bối rối trong chốc lát. Sao con nhỏ Mạnh Kiến Hồng này lại thay tính đổi nết thế kia?
Mạnh Nghiên Thanh thấy người trong nhà trừng mắt nhìn mình thì cũng không thèm để ý mà đi thẳng ra ngoài.
Nhạc Xảo Vân vội vàng gọi với theo: “Con nhỏ khốn kiếp kia, mày định làm gì hả?”
Mạnh Nghiên Thanh: “Tôi bị cả nhà các người ép đến chết, bây giờ tôi sống lại cũng không thể lại bị dồn vào đường chết nữa chứ? Tôi phải nhanh chóng giành lại cái mạng này của mình thôi.”
Cô dừng một chút rồi cười nói: “Tôi đây sẽ đi tìm tổ dân phố, tìm chính phủ, tìm đồn công an. Tôi muốn tìm người đứng ra phân xử chuyện này cho tôi đấy.”
Lời cô nói khiến vợ chồng Mạnh Doanh Châu và Nhạc Xảo Vân nghe mà không nói nên lời. Đứa con gái này nhảy sông một lần xong tính cách cũng thay đổi theo, gan cũng lớn hơn nữa, nó dám mở miệng nói muốn tìm tổ dân phố và đồn công an cơ đấy?
Đúng là tạo nghiệt mà!
Bà ta nheo mắt nghi ngờ nhìn Mạnh Nghiên Thanh: "Sao mà không liên quan đến mày được? Nếu không phải vì mày tự dưng lại đi nhảy sông gì đấy, một đứa con gái chưa kết hôn như mày chết rồi thì mày xem chúng tao lo hậu sự cho mày kiểu gì hả. Không phải là vì mày sao!"
Khi Mạnh Nghiên Thanh nghe được lời này thì mới hiểu rằng đây là minh hôn. Loại minh hôn này nhà trai sẽ đưa tiền cho nhà gái, chắc chắn là họ muốn con gái chết để nhân tiện vơ vét một khoản tiền.
Mạnh Nghiên Thanh nói: "Ý của bà là sao, tôi dựa vào bà? Tôi sống thì bà ép tôi kết hôn với tổ trưởng Vương, cái lão tổ trưởng Vương đầu hói kia muốn tôi sinh con cho lão. Đến lúc tôi chết rồi, ngay cả thi thể của tôi mà các người cũng vội vàng bán đi luôn hả? Các người là loại cha mẹ gì vậy? Mẹ ruột tôi mất sớm nên các người mới đối xử với tôi như vậy đúng không?"
Cô nói chuyện như thế khiến Mạnh Doanh Châu và Nhạc Xảo Vân đứng bên cạnh đều sửng sốt. Từ khi nào mà đứa con gái này lại ăn nói giỏi như vậy?
Mạnh Thành Tú ở bên cạnh nghi ngờ nhìn chằm chằm vào Mạnh Nghiên Thanh.
Mạnh Thành Tú và Mạnh Nghiên Thanh bằng tuổi, nhưng mẹ cô ta sẵn sàng dốc sức cho cô ta ăn ngon mặc đẹp và học tập ổn định ở trường, mặc dù cô ta không đỗ đại học nhưng cũng định ôn tập thêm một năm để thi lại lần nữa.
Thế nên cùng là con gái như nhau, một đứa thì nôn nóng kêu lấy chồng để đuổi ra ngoài, một đứa thì được phép thi lại thêm một năm.
Đương nhiên Mạnh Thành Tú không biết từ nhỏ mình đã nhận được đối xử cực tốt. Cô ta chỉ cảm thấy người chị Mạnh Kiến Hồng này đáng đời, tính tình thì hèn nhát, không phóng khoáng, rụt rè e ngại. Dù nhìn thoáng qua trông rất đẹp, nhưng chỉ là một đứa ăn hại, làm sao có thể bắt chẹt lại như thế.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tính cách không tốt, đương nhiên không đáng để được yêu thương, điều đó không có gì sai.
Thế nên bây giờ bà ta thấy Mạnh Kiến Hồng đột nhiên đáp trả lại như thế khiến bà ta cũng bối rối trong chốc lát. Sao con nhỏ Mạnh Kiến Hồng này lại thay tính đổi nết thế kia?
Mạnh Nghiên Thanh thấy người trong nhà trừng mắt nhìn mình thì cũng không thèm để ý mà đi thẳng ra ngoài.
Nhạc Xảo Vân vội vàng gọi với theo: “Con nhỏ khốn kiếp kia, mày định làm gì hả?”
Mạnh Nghiên Thanh: “Tôi bị cả nhà các người ép đến chết, bây giờ tôi sống lại cũng không thể lại bị dồn vào đường chết nữa chứ? Tôi phải nhanh chóng giành lại cái mạng này của mình thôi.”
Cô dừng một chút rồi cười nói: “Tôi đây sẽ đi tìm tổ dân phố, tìm chính phủ, tìm đồn công an. Tôi muốn tìm người đứng ra phân xử chuyện này cho tôi đấy.”
Lời cô nói khiến vợ chồng Mạnh Doanh Châu và Nhạc Xảo Vân nghe mà không nói nên lời. Đứa con gái này nhảy sông một lần xong tính cách cũng thay đổi theo, gan cũng lớn hơn nữa, nó dám mở miệng nói muốn tìm tổ dân phố và đồn công an cơ đấy?
Đúng là tạo nghiệt mà!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro